Nuông Chiều Con Dâu – Niệm Niệm Bất Vong

Chương 5




Vì có thói quen dậy sớm tập thể dục nên khi trời tờ mờ sáng Giang Tuyết Nịnh liền đúng giờ tỉnh lại, cảm giác được bên cạnh có người, cô giật mình sợ hãi cũng thành công đánh thức Cố Thần Quang.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, sự việc tối hôm qua quanh quẩn trong đầu, mặt Giang Tuyết Nịnh oanh cái biến thành quả táo hồng, cả người rúc vào trong chăn.

Đã quen với bộ dạng lạnh lùng của cô, ngày hôm qua cũng xem qua bộ dạng thẹn thùng của cô, nhưng bộ dáng đang yêu lúc này quả thật vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Tâm tình Cố Thần Quang rất tốt, trong chăn da thịt hai người áp sát nhau, cô bé ngốc này chả lẽ không biết sáng sớm là thời điểm không thể chọc vào đàn ông sao??

“Nịnh Nịnh, con đây là đang đùa với lửa.” Thanh âm cực lực nhẫn nại vang lên, Giang Tuyết Nịnh trong chăn xoay người bỗng cảm giác dưới cặp mông vểnh của mình có một khối lửa nóng dán vào, một bàn tay từ sau lưng duỗi lại đây, nắm lấy ngực cô: “Bảo bối, ta muốn con.” Cố Thần Quang không cho cô cơ hội phản đối, đem chăn xốc lên, ôm lấy eo cô, đỡ lấy côn th*t cứng rắn ở bên ngoài cọ xát vài cái, cảm thấy được cô đã ướt liền động thân chen vào.

“Bên trong Nịnh Nịnh bảo bối thật thoải mái.” Cố Thần Quang cũng không vội vã va chạm mà chôn ở bên trong, tay vuốt ve da thịt như lụa của cô, ngửi mùi thơm cơ thể trên cơ thể cô. Giang Tuyết Nịnh cảm thấy mình bị lấp đầy, thực phong phú, giống như tâm của cô lúc này, như phiêu bạc đã lâu nay tìm được chốn dừng chân.

“Ba, người lại dở thói lưu manh~”

“Này không gọi là lưu manh, Nịnh Nịnh cũng thích, bên trong ướt như vậy, kẹp chặt như vậy. Cố Thần Quang dán sát bên tai cô thổi từng luồng nhiệt khí, cả người Giang Tuyết Nịnh đã mềm thành một vũng bùn: “Ba, đừng nói nữa.”

“Được, không nói, chúng ta làm, thì ra Nịnh Nịnh lại gấp gáp như vậy.” Giang Tuyết Nịnh không kịp phản bác, Cố Thần Quang bắt đầu dùng sức chuyển động, cặp mông tuyết trắng kẹp lấy một cây gậy tím đen, người đàn ông đằng sau không ngừng kích thích, va chạm với mông trắng phát ra âm thanh bạch bạch bạch.

“Ân ~… Ba … Chậm một chút… Úc~…” Buổi sáng là thời điểm con người tỉnh táo nhất, cũng là lúc giác quan mạnh nhất. Cái mông bị bố chồng của mình làm như vậy, mà chính mình còn cảm thấy cực kỳ tự nhiên, phảng phất nước chảy thành sông. Biểu cảm khao khát của cô có lẽ sẽ khiến những người quen cô chấn động, tổng giám mỹ nữ cao lãnh trong dĩ vãng lúc này đôi mắt đỏ hồng, bộ dạng bị tình dục khống chế.

Tự tin ưỡn cong cặp mông trắng ra phía sau, rồi lại bị một sức mạnh to lớn dội lại, tùy ý xoa nắn thành đủ hình dạng. Hạ thân như muốn nổ tung, côn th*t nóng hổi đâm thẳng vào vùng cấm địa, một lần lại một lần.

Mông thịt co dãn tốt, vừa lúc thích hợp ngăn cản cự long thâm nhập quá mức, cắm vào tử cung. Tối hôm qua hắn cố kỵ, không dùng toàn lực, bất quá xem trạng thái của cô hôm nay mới yên tâm lớn mật thọc vào rút ra, chân chính hưởng thụ khoái cảm chinh phục nữ nhân.

“Ba…~a…không cần~… Ân a…” Cơ bắp của Giang Tuyết Nịnh không ngừng co rút, run rẩy liên tục như muốn ngất đi. Nhưng mỗi lần lại bị từng động tác ra vào như vũ bão làm cô như chết đi sống lại.

Thời gian trôi qua, Cố Thần Quang càng đánh càng hăng, âm thanh bạch bạch bạch cũng càng ngày càng vang, càng ngày càng dày đặc. Dưới sự tấn công kéo dài, hạ thân liên tục bắn ra nhiều tia nước, cơ thể trắng nõn đầy đặn vặn vẹo như một con rắn, bất tỉnh hết lần này tới lần khác.

Giang Tuyết Nịnh từ khóc chuyển thành thở hổn hển, từ thở hổn hển thành rên rỉ, lại trở thành tiếng thét như hiện tại, sau đó khàn khàn. Toàn thân đột nhiên rung động, thủy triều trực tiếp từ chỗ giao hợp phun tới trên người Cố Thần Quang, cả người đầu óc trống rỗng.

Thật sự là sướng tới mức linh hồn đều run rẩy, cô chưa bao giờ biết làm tình lại có thể sướng như vậy. Đột nhiên Cố Thần Quang đem con dâu lật lại, thật mạnh hôn lên môi cô. Giang Tuyết Nịnh cũng không còn ngâm nga, đôi tay gắt gao ôm lấy thân hình cường tráng giống như dây leo quấn lấy thân cây.

Bố chồng đem con dâu đè ở dưới thân, Giang Tuyết Nịnh hoàn toàn không bận tâm đến thân phận, gắt gao quấn lấy người đàn ông. Hai bàn tay trắng nõn mềm mại như củ sen làm càn trượt từ lưng xuống eo sau đó đột nhiên dùng sức xoa lấy cặp mông tinh tráng của bố chồng, đùi hai người hoàn toàn hoà vào nhau.

Đám lông chân rậm rạp đen nhánh cọ vào đôi chân dài trắng nõn đến đỏ bừng. Lưỡi hai người quấn lấy nhau, Giang Tuyết Nịnh không né tránh mà nuốt xuống nước bọt của bố chồng. Cố Thần Quang cũng không thương hoa tiếc ngọc mà dùng sức va chạm vào cô con dâu mềm mại bên dưới.

“A…~ ba ba…Hảo… Thoải mái…a…”

“Nhìn ta… Ta là ai… Ai đang cắm con??”

“Người là…ba chồng…của con~”

Cấm kỵ khoái cảm không ngừng kích thích hai người, Cố Thần Quang giống cái máy đóng cọc mà đụng xuống, tất cả là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và cơ bắp sau nhiều năm rèn luyện. Nước bắn tung tóe khắp nơi, âm thanh va chạm vang lên không ngừng.

Bộ ngực của Giang Tuyết Nịnh bị cơ ngực của người đàn ông đè đến biến dạng. Cô nhấc hai chân lên quấn lấy vòng eo tinh tráng của người đàn ông, mười đầu ngón chân ngày càng đỏ, hai đùi co rút ngày càng kịch liệt.

Trời vừa sáng nhưng trận giao tranh trong phòng càng lúc càng ác liệt, hàng ngàn lần đâm tới sức mạnh trước sau như một như không biết mệt mỏi. Giang Tuyết Nịnh đã cao trào mấy lần đã có phần kiệt sức.

” A~ … Con sắp chết rồi…” Giang Tuyết Nịnh lớn tiếng rên rỉ, cái cổ thiên nga ngẩng cao, ý thức có chút buông lỏng, toàn thân kịch liệt run rẩy, Cố Thần Quang cũng tới cực hạn. Một lần cuối cùng thâm nhập vào hoa tâm không hề giữ lại mà đem tinh dịch toàn bộ bắn cho cô.

Trên giường, khăn trải giường bị giày vò không nhìn ra bộ dáng ban đầu, đông một chỗ, tây một chỗ nơi nơi đều là ẩm ướt, hai người từng ngụm từng ngụm thở phò phò. Cố Thần Quang lưu luyến mà đem phân thân từ hoa huy*t ấm áp rút ra, một dòng tinh dịch theo đó mà chảy ra mang đến cho người đàn ông cảm giác thỏa mãn chưa từng có.

Giang Tuyết Nịnh nằm bẹp trên giường không muốn động đậy, bị Cố Thần Quang mang đi tắm. Sau khi rửa mặt chải đầu, hai người mở di động, một đống những cuộc gọi nhỡ nhảy ra. Cố Thần Quang đưa Giang Tuyết Nịnh đi ăn sáng lại đưa người đến công ty xong xuôi mới đi xử lý công việc của mình.