Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80

Chương 55: Cố Tứ Tường và Hồ Dao Hoa




Trong phòng, ba anh em Cố Minh Huy đã có ý đồ.

Cố Minh Cảnh ôm đùi Cố Nam Sóc, làm nũng: “Chú Ba, chị Giai Giai đón tết một mình quá đáng thương, chúng ta mời chị Giai Giai tới nhà, cùng nhau đón tết có được không?”

“Sao cô Nam Huyền gọi Giai Giai là chị, các cháu cũng gọi cô ấy là chị thế?”

“Chị Giai Giai nói, phận ai nấy gọi, chị ấy không cho chúng cháu gọi chị ấy là dì, chị ấy nói mình mới hia mươi tuổi vẫn còn trẻ, gọi chị ấy là dì, cứ như chị ấy đã bốn năm mươi tuổi vậy. Ai nha, chú Ba, chú có đồng ý không? Chị Giai Giai nấu ăn ngon lắm đó!”

Cố Nam Sóc dở khóc dở cười, gõ vào trán cậu bé một cái: “Không được! Đừng làm bậy. Không được ra ngoài nói lời này, biết chưa?”

Cố Minh Cảnh ngây thơ mờ mịt, thật ra Cố Nam Huyền lại hiểu được vài phần: “Anh Ba lo lắng người trong thôn sẽ dèm pha à?”

“Người trong thôn không hẳn đều mang ý nghĩ xấu, nhưng miệng xói chảy vàng, Tống Giai là con gái đã trưởng thành, lại không có quan hệ gì với nhà chúng ta, nhà dì ruột không qua lại qua nhà chúng ta, mọi người có thể không nói lung tung sao?”

Nhắc tới điểm này, Cố Nam Sóc lại nói: “Anh có chuyện này muốn thương lượng với mọi người một chút. Sang năm, anh định thuê một căn phòng trong huyện, cả nhà mình đều dọn lên đó, mọi người thấy thế nào?”

Chỉ một câu đã khiến ba nhỏ một lớn sửng sốt.

“Chuyển nhà?”

“Chuyển lên trên huyện?”

Cố Nam Sóc gật đầu. Vấn đề này hắn vẫn luôn suy xét, đặc biệt là sau khi xảy ra chuyện Cố Minh Huy, ý tưởng này của hắn càng kiên định hơn.

Sống trong thôn, lời đồn đãi vớ vẩn quá nhiều, không tốt cho sự trưởng thành của đám trẻ. Tuy rằng chỉ cần là nơi có người ở đều không tránh khỏi điều tiếng lung tung, dọn lên huyện chưa chắc đã tránh được miệng lưỡi người đời, nhưng ít nhất ở trên huyện không nhiều người biết về gốc gác nhà bọn họ, sẽ không có ai luôn lôi chuyện Lâm Thục Tuệ bỏ nhà bỏ con ra nói, cũng sẽ không có ai luôn nhấn mạnh chuyện hắn vứt bỏ công việc nhà nước đi làm ăn buôn bán để nuôi dưỡng gia đình.

Thay đổi hoàn cảnh, bọn họ có thể để lộ điều mình muốn để lộ, giấu kín chuyện muốn giấu, ít nhiều vẫn tránh được chút phiền toái không đáng có. Đương nhiên, hắn làm vậy cũng vì cố ý kéo xa khoảng cách giữa người nhà mình và nữ chính Cố Kiều.

Bốn người cháu nhìn cô, cô nhìn cháu. Cố Nam Huyền lấy lại tinh thần đầu tiên, mở miệng hỏi: “Vậy chuyện học hành của ba đứa Minh Huy phải làm sao bây giờ?”

“Chuyển lên huyện. Anh đã hỏi rồi, cho dù hộ khẩu không ở trên huyện, vẫn có thể xin học được trên đó.”

Chuyện này còn phải cảm tạ quy định nhập học hiện giờ vẫn chưa nghiêm khắc, thao tác dễ dàng hơn đời sau nhiều, chỉ cần nhờ cậy chút quan hệ, đưa chút quà là được.

“Em thì không sao cả, thế nào cũng được, nhưng mà…” Cố Nam Huyền nhìn về phía ba đứa cháu trai.

Cố Minh Hiên tỏ thái độ trước: “Cháu nghe chú Ba.”

Cố Minh Cảnh còn nhỏ, không có chủ kiến gì, lập tức phụ họa theo anh trai: “Cháu cũng nghe chú Ba.”

Cố Minh Huy nhìn trái nhìn phải, hỏi: “Vậy chúng ta còn quay về nơi này nữa không?”

“Nghĩ cái gì thế! Đương nhiên sẽ quay về rồi. Dù sao nơi này vẫn là nhà cũ của chúng ta, ông bà nội và cha các cháu còn ở sau núi đó, dù chuyển lên huyện rồi, thi thoảng vẫn phải về thăm bọn họ.”

Nghe thấy thế, Cố Minh Huy cũng không ý kiến.

Khi người nhà vẫn đang bận rộn với công việc trong tay, đột nhiên có tiếng ồn ào từ bên ngoài truyền đến, hình như là tiếng cãi nhau.

Cố Nam Huyền kinh ngạc: “Hôm nay là ngày trừ tịch, ai còn cãi nhau nhỉ?”

Dặn dò bọn nhỏ ngoan ngoãn ở trong nhà, hai anh em ra ngoài xem xét. Lập tức trông thấy thím Hồ đang cầm d.a.o phay điên cuồng đuổi theo Cố Tứ Tường.

Trên trán Cố Nam Sóc đầy dấu chấm hỏi, đi tới chỗ đám đông đang xem náo nhiệt, hỏi: “Có chuyện gì vậy? Tết nhất sao thím Hồ còn cầm d.a.o c.h.é.m người thế?”

Lưu Ái Hoa chỉ vào Hồ Dao Hoa đang chạy theo sau thím Hồ, định kéo bà ấy lại, nói: “Hình như là nhìn thấy Cố Tứ Tường và con gái nhà mình ở bên nhau, còn động tay động chân, bà Hồ có thể không liều mạng sao? Còn quan tâm có phải ngày tết hay không làm gì. Có điều nhìn tình hình này thím thấy, khả năng là Hồ Dao Hoa tự nguyện, nếu không vì sao con bé không giúp mẹ mình, ngược lại còn lôi kéo không cho bà ấy c.h.é.m Cố Tứ Tường? Cháu nghe xem, Cố Tứ Tường còn luôn miệng nói bọn họ thật lòng yêu nhau, muốn cưới Hồ Dao Hoa đó!”

Cố Nam Sóc:???

Hóa ra ngày đó hắn không nhìn lầm, hai bóng người chợt lóe qua kia đúng là Cố Tứ Tường và Hồ Dao Hoa!

Chuyện này là thế nào vậy? Hay là vị thím tư Cố chưa bao giờ xuất hiện tên họ trong nguyên tác kia chính là Hồ Dao Hoa???