Nhận được bảy vạn của Diệp Thành Đức, Cố Nam Sóc hoả tốc liên hệ Lý Thủ Nghĩa. Lý Thủ Nghĩa vô cùng kinh ngạc với tốc độ chuẩn bị tiền của hắn, cũng đã nhìn ra hắn thật lòng muốn mua lại nhà xưởng. Sau khi hai bên thương lượng giá cả xong, Lý Thủ Nghĩa dẫn bọn họ tới xưởng xem xét trong ngoài một lượt, đặc biệt là dây chuyền sản xuất. Sau khi xác định không thành vấn đề, hai bên ký tên vào hợp đồng, Cố Nam Sóc trả trước cho đối phương sáu vạn tiền đặt cọc.
Lý Thủ Nghĩa nhận được tiền, vội vàng chạy tới Úc Thành chuộc người, để nhân viên tài vụ của xưởng đồ chơi hợp tác với Cố Nam Sóc, cùng nhau dọn dẹp lại sổ sách, làm nốt bước bàn giao cuối cùng.
Không thể không nói, tin tức của Trần Tuấn Huy không sai lầm chút nào. Lý Thủ Nghĩa là người có năng lực, sổ sách rõ ràng, sắp xếp hoạt động trong nhà xưởng thỏa đáng, khiến Cố Nam Sóc tiết kiệm được không ít công sức.
Ba ngày sau, điều tra rõ sổ sách không thành vấn đề, Cố Nam Sóc thanh toán nốt sáu vạn cuối cùng. Vụ mua bán này coi như kết thúc.
Bà Lưu rất choáng váng, sao đột nhiên đối phương lại có đủ tiền rồi? Còn quyết định mua bán nhanh như vậy? Đợi bà ta nhận được tin tức, hợp đồng đã ký xong, thậm chí Lý Thủ Nghĩa đã sốt ruột cầm sáu vạn tới Úc Thành cứu con trai rồi, ngay cả nhà cũng chưa về. Tất cả lời khuyên bà ta chuẩn bị sẵn đều không có đất dụng võ.
Đợi Lý Thủ Nghĩa về nhà, bà ta rất muốn khuyên chồng mình đổi ý, nhưng làm trái hợp đồng sẽ phải đền bù mười lần số tiền đặt cọc, cũng chính là 60 vạn! 60 vạn đó! Bán bà ta đi cũng không đủ!
Bà Lưu ngồi bệt m.ô.n.g dưới đất. Chuyện bên kia giao phó không hoàn thành, đối phương sẽ xử lý em trai bà ta thế nào?
Đương nhiên, những chuyện này đều không liên quan tới Cố Nam Sóc. Thanh toán xong tiền mua, làm xong thủ tục với chính phủ, hắn và nhà họ Lý không còn liên quan gì.
********
Trong văn phòng.
Cố Nam Sóc đang buồn rầu. xưởng đồ chơi đã tới tay, nhân viên bình thường không quan trọng trong nhà xưởng đều có thể tiếp tục làm việc, nhưng những nhân viên quan trọng chủ chốt của Lý Thủ Nghĩa, hắn sẽ không giữ lại. Trong hợp đồng cũng viết rõ điểm này, tất cả đều từ chức. Đám người này vừa nghỉ, cần lập tức nhận người mới vào thay. Các chức vị khác đều dễ làm, nhưng trước mắt hắn cần có một người đủ năng lực, một lòng giúp đỡ hắn.
Đột nhiên, một tờ sơ yếu lý lịch đưa tới trước mặt Cố Nam Sóc, hắn ngẩng đầu lên thì trông thấy Lương Chấn Bang, đối phương cười tủm tỉm, nói: “Cậu cảm thấy người này thế nào?”
Trên tờ sơ yếu lý lịch chính là tên và ảnh chụp của Lương Chấn Bang.
Cố Nam Sóc: “……”
Lương Chấn Bang rất sảng khoái, trực tiếp ngồi xuống ghế đối diện Cố Nam Sóc, nói: “Cậu cũng biết rồi đấy, tôi không có thiên phú gì trong mảng thiết kế. Đi học chỗ cậu cùng Diệp Anh và Diệp Hùng vài tháng, tôi là người học kém nhất. Nếu không phải có quan hệ với cậu tôi, sợ là một trong ba người tới học sẽ không đến lượt mình.”
“Tôi làm việc ở Vinh Đạt, ít nhiều là do cậu tôi giúp đỡ, chri cần tôi có chút thiên phú thôi, khi trang hoàng cửa hàng cho nhà họ Lý, cũng sẽ phát hiện ra được vấn đề. Nhưng cuối cùng tôi lại gây ra cục diện thiếu chút nữa không thể thu dọn được, phải nhờ tới cậu ra tay. Cậu nói có đúng không?”
Lời này đều là lời nói thật.
“Thiên phú về thiết kế của tôi không được, nhưng vẫn có thể làm những việc khác. Cho nên tôi không muốn tiếp tục ở lại Vinh Đạt, để những người đó ngày ngày nói tôi dựa vào cậu mình, thà tới chỗ cậu còn hơn. Tôi giúp cậu, làm thuê cho cậu, được chứ? Đương nhiên, cũng phải nói trước, có thuê hay không là do cậu quyết định, chuyện này không liên quan gì tới cậu tôi, không xem như cậu tôi nhúng tay vào quyền kinh doanh của cậu.”
Cố Nam Sóc bật cười: “Chỉ chờ anh tự mở miệng thôi!”
Lương Chấn Bang sửng sốt: “Cậu biết ý định của tôi à?”
“Không biết, nhưng cũng đoán được ít nhiều. Anh đưa tiền tới đây, mãi vẫn chưa chịu về, mấy ngày qua còn luôn nói lời khách sáo với tôi, cho rằng tôi nghe không hiểu sao?”
Lương Chấn Bang xấu hổ cười ha ha.
Cố Nam Sóc đóng dấu lên tờ sơ yếu lý lịch, đưa lại cho anh ta: “Nhận! Lập tức đảm nhiệm chức vụ!”
“Được!”
Có Lương Chấn Bang giúp đỡ, áp lực của Cố Nam Sóc lập tức giảm đi. Hai người thương lượng, đầu tiên phải đổi tên công ty đã. Trước đây xưởng đồ chơi là do Lý Thủ Nghĩa lấy tên. Bây giờ dùng lại tên cũ, hiển nhiên là không thích hợp. Hơn nữa đã thay đổi ông chủ, tất nhiên phải thay đổi tên gọi rồi.
Cố Nam Sóc lật quyển từ điển Tân Hoa, chọn ra vài chục từ đơn, dùng cách ném xúc xắc để lựa chọn, cuối cùng chọn trúng hai chữ “Nam” “Lân”. Vì thế tay lập tức vung lên, sửa lại tên xưởng đồ chơi thành: Công ty TNHH sản xuất đồ chơi Nam Lân.