Nuôi Vai Ác Ở Thập Niên 80

Chương 159: Thu lấy vận may




Màn hình chợt lóe lên, giao diện tự động tắt.

“Danh sách này là những người ký chủ từng tiếp xúc từ khi sinh ra cho đến bây giờ, thời gian tiếp xúc lớn hơn năm phút. Người chưa từng tiếp xúc, hoặc thời gian tiếp xúc chưa vượt quá năm phút, hệ thống không cách nào tra ra được giá trị vận may.”

Tròng mắt Cố Kiều trợn trừng ra, không dám tin tưởng nhìn vào danh sách. Người xếp hạng đầu vậy mà lại là Cố Nam Sóc! Thật ra chuỗi vận may của hắn cũng không dài hơn người khác, nhưng những người bên dưới đều là màu tím, chỉ có hắn là màu vàng!

“Vì sao màu sắc lại không giống nhau?”

“Vì để ký chủ có thể lý giải khách quan độ mạnh yếu của vận may trên người các nhân vật, hệ thống phân chia giá trị vận may thành bốn loại màu sắc. Màu trắng là người bình thường, sẽ không xuất hiện trong danh sách, ký chủ không cần để ý. Những màu sắc khác được phân chia từ mạnh đến yếu theo thứ tự vàng, tím, hồng.

Nói cách khác, Cố Nam Sóc cao hơn so với những người khác một cấp bậc!

Cố Kiều hít sâu một hơi, chẳng trách! Chẳng trách lần nào đụng phải hắn, bản thân đều không được như ý nguyện. cạnh tranh với người có giá trị vận may mạnh như vậy, cô ta có thể tranh được sao?

Nhưng mà nếu như có thể thu lấy vận may, biến vận may của Cố Nam Sóc thành của mình thì sao?

Cố Kiều lập tức vui sướng: “Hệ thống, thu lấy vận may của Cố Nam Sóc! Ta muốn vận may của hắn!”

“Ký chủ, muốn thu lấy vận may phải tuân theo điều kiện nhất định. Thứ nhất, có tiếp xúc thân thể với người bị thu lấy, thời gian tiếp xúc còn phải kéo dài liên tục trên một phút, diện tích tiếp xúc càng lớn, năng lượng thu được càng nhiều, tốc độ càng nhanh. Thứ hai, người bị thu tự nguyện chuyển vận may cho ký chủ. Tình huống này không cần tiếp xúc thân thể.”

Cố Kiều:……

Tiếp xúc thân thể? Với quan hệ giữa cô ta và gia đình Cố Nam Sóc, tiếp xúc kiểu gì?

Tự nguyện tặng vận may? Người ta đâu phải kẻ ngốc, có khả năng sao?

“Ký chủ có thể vận dụng linh hoạt cách dùng từ, không quan tâm bối cảnh, chỉ cần người bị thu lấy chính miệng đồng ý, sẽ được coi là tự nguyện.”

Tròng mắt Cố Kiều khẽ nhúc nhích, lập tức hiểu ra. Cũng giống như thẻ vận đen, có lỗ hổng bên trong.

“Trong danh sách những người từng tiếp xúc với ký chủ, phân tích từ mức độ thân quen và mức độ tín nhiệm, hệ thống kiến nghị ký chủ ra tay với Hồ Dao Hoa và Cố Tứ Tường, xác suất thành công cao nhất.”

Giao diện trên màn hình lại lần nữa thay đổi, hai cái tên Hồ Dao Hoa và Cố Tứ Tường bị phóng đại lên, treo giữa màn hình.

Cố Tứ Tường hiện lên màu đỏ, không dài lắm, có thể thấy được vận may không nhiều. Còn Hồ Dao Hoa thì có chút kỳ quái. Vận may của cô ta luôn thay đổi qua lại giữa màu trắng và màu tím. Khi ở màu tím, vận may rất dài.

“Chuyện này là thế nào?”

“Theo hệ thống phân tích, chắc hẳn Hồ Dao Hoa từng có kỳ ngộ nào đó, khiến giá trị vận may của cô ta tăng cao. Nhưng có kỳ ngộ không đại biểu nhất định sẽ thành công. Nếu Hồ Dao Hoa lựa chọn phương hướng chính xác, tương lai của cô ta sẽ trở nên rực rỡ thênh thang, vận may sẽ là màu tím. Nếu cô ta lựa chọn sai phương hướng, vậy thì sẽ biến thành màu trắng, tương lai bình đạm.”

Cố Kiểu hiều được. Cũng giống như cô ta, nếu hệ thống là kỳ ngộ, cô ta lựa chọn hợp tác hoặc không hợp tác, kết cục sẽ không giống nhau.

“Loại vận may không xác định này cũng có thể thu lấy sao?”

“Có thể.”

Cố Kiều ngập ngừng, ánh mắt qua lại giữa hai cái tên Cố Tứ Tường và Hồ Dao Hoa.

Một người là chú Tư, một người là thím Tư, hai người đều đối xử với cô ta không tồi, nếu thu lấy vận may của bọn họ…

Trong lòng Cố Kiều có băn khoăn: “Hệ thống, người bị ta thu lấy vận may sẽ thế nào?”

“Thành công của một người ngoài nỗ lực của bản thân ra, còn phải xem vận may. Nếu không có vận may, vậy thì dù người đó có nỗ lực hay không, có lựa chọn phương hướng chính xác hay không, đều sẽ thất bại trong gang tấc. Nếu giá trị vận may quá thấp, còn có khả năng dẫn tới thể chất đen đủi, làm gì cũng không thuận.”

“Đương nhiên, vận may cũng không phải không thay đổi được. Giống như những người trong danh sách này, bây giờ nhìn qua có vẻ tương lai rất sáng lạn, có vận may trên người. Nhưng đường đời có rất nhiều ngã rẽ và bước ngoặt, mỗi bước đi khác nhau sẽ tạo thành kết quả khác nhau.

“Cho nên, nếu có một ngày đột nhiên một cái tên trong danh sách này biến mất, hoặc một cái tên không có trong danh sách đột nhiên xuất hiện, cũng là chuyện bình thường.”

“Người bị ký chủ thu lấy vận may, kết cục cũng chưa chắc chắn. Nhưng bởi vì bọn họ bị ký chủ thu lấy vận may, không phải thay đổi tự nhiên, nên khả năng bay lên lần nữa là vô cùng thấp.”

Hai tay Cố Kiều lại lần nữa nắm chặt lại. Nếu… Nếu là như vậy…

Cô ta thu lấy vận may của chú Tư, thím Tư, chẳng phải là bọn họ sẽ…

Nhớ lại những việc tốt trước kia Cố Tứ Tường và Hồ Dao Hoa từng làm với mình, Cố Kiều hít sâu một hơi. Không được! Không thể ra tay với bọn họ! Nếu như phải thu lấy vận may, nào có đạo lý không thu lấy của người ngoài, lại đi thu lấy của người nhà, đúng không?

Cố Kiều ngẩng đầu, hai mắt nhìn chằm chằm vào cái tên Cố Nam Sóc.

Sau đó dần dần dịch xuống.

Cố Minh Hiên, Cố Nam Huyền, Cố Nam Thư, Cố Minh Huy, Cố Minh Cảnh.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, có lẽ không ai ngờ, vận may của cả nhà bọn họ đều có trong danh sách, dù có cao có thấp, nhưng không ai ngoại lệ, ngay cả Cố Minh Cảnh nhỏ nhất mới năm tuổi cũng không vắng mặt. Đây là gia đình nghịch thiên gì vậy?

Cố Kiều âm thầm hạ quyết tâm. Bọn họ đi!