Nuôi Dưỡng Nhân Vật Phản Diện

Chương 9




Edit: Thương Thù

———————————————————

Từ lúc Tiễn Mân Văn trở về, Tiễn Ý Ý cũng không còn qua lại với cha mẹ Tiễn nữa.

Cha mẹ Tiễn cũng không hề quan tâm đến đứa con gái nuôi là cô, đến một cuộc điện thoại cũng chẳng thèm gọi, cơ bản giống như là đã đoạn tuyệt quan hệ hoàn toàn.

Tuy là vậy nhưng phương thức liên lạc giữa nhà trường với phụ huynh của Tiễn Ý Ý vẫn được lưu tên của mẹ Tiễn. Chủ nhiệm giáo dục gọi cho bà ta đúng vào lúc bà ta và chồng đang cãi nhau.

Mẹ Tiễn nói muốn mua cho Tiễn Mân Văn một cái xe, nhưng cha Tiễn lại không đồng ý. Đối với vốn lưu động hiện giờ của Tiễn gia mà nói, một trăm vạn cũng không phải là con số nhỏ.

Sau khi mấy đứa con của mình đều đã trưởng thành, lão gia tử liền đem tài sản của Tiễn gia chia ra làm ba phần. Một phần cho con trai trưởng, một phần cho đứa con út, còn dư một phần thì do ông giữ.

Lão gia tử chỉ với một phần kia của mình đã mở rộng ra gấp mười, đứa con út Tiễn Thiếu Trầm của ông qua nhiều năm cũng kiếm được nhiều hơn số đó mấy chục lần. Mà cha mẹ Tiễn bẩm sinh đã không có đầu óc làm ăn, quản lý công ty không tốt, một phần ông nội để lại giờ cũng chỉ còn có một nửa, hơn nữa còn đang trên đà tiếp tục thu nhỏ lại.

Gia đình cha Tiễn thoạt nhìn qua có vẻ như là rất ngăn nắp, xinh đẹp. Nhưng trên thực tế thì đã không còn một chút tiền thừa nào cả.

Mẹ Tiễn còn đang khóc, Tiễn Ý Ý vẫn cứ tiếp tục chiếm lấy vị trí của Tiễn Mân Văn. Nhiều năm như vậy, con ranh kia muốn cái gì đều được lão gia tử và tiểu thúc tìm mọi cách mua cho bằng được, phải nói là hết mực cưng chiều. Nó chưa thành niên mà đã có hẳn hai, ba chiếc xe đứng tên mình. Mà Tiễn Mân Văn thì sao, con bé nhìn thấy xe thì hâm mộ, rất muốn, nhưng bọn họ thân là cha mẹ ruột lại không thể mua cho con bé.

"Tôi không cần biết, hoặc là ông mua cho Văn Văn một chiếc xe, hoặc là đi đem xe của Tiễn Ý Ý tới cho Văn Văn. Dựa vào cái gì mà thứ hàng giả như con ranh kia có, con gái chúng ta lại không có?"

Ngay từ đầu Tiễn Mân Văn đến trường đều là do cha Tiễn nói người lái xe đưa cô ta đi. Một đoạn thời gian sau cha Tiễn cũng muốn dùng xe. Càng xấu hổ hơn là, ở trong gara của Tiễn gia chỉ có một chiếc, còn lại đều đem đi bán để lấy tiền bù vào chỗ thiếu hụt của công ty.

Mẹ Tiễn dụ dỗ Tiễn Mân Văn đi taxi ở bên ngoài. Tiễn Mân Văn mỗi ngày đều đến trường bằng taxi, sau đó lại thấy Tiễn Ý Ý được người đưa đón đến tận cửa trường học, ủy khuất giận dỗi vài lần, cũng vì như vậy đã khiến mẹ Tiễn đau lòng cho cô ta rất nhiều.

Cha Tiễn cắn chết cũng không đồng ý. Ông ta còn không có cho bản thân, nói gì đến cho Tiễn Mân Văn tiền ăn sung mặc sướng.

"Chúng ta không mua được, nhưng chẳng phải còn có người mua được hay sao?" Cha Tiễn nói, "Cha không phải đã nói, nếu trong nhà có con cháu có đối tượng, ông ấy sẽ cho năm trăm vạn tiền đính hôn. Nếu kết hôn thì sẽ cho thêm năm trăm ngàn nữa. Sinh được đứa con nối dõi cho Tiễn gia, lại được thêm năm trăm ngàn."

Mẹ Tiễn động tâm: "Ý ông là, định cho Văn Văn một vị hôn phu?"

"Không cần Văn Văn, Con bé vừa mới trở về nên không ai để ý đến, cũng sẽ không tìm được một hôn phu có gia thế tốt. Để Ý Ý đi. Con nhóc đó không phải là con gái chúng ta, nhưng cha vẫn sẽ cho nó tiền, cuối cùng chẳng phải vẫn về tay chúng ta sao. Hơn nữa gia đình vị hôn phu của nó khẳng định sẽ rất có lợi đối với chúng ta."

Cha Tiễn bình tĩnh phân tích.

Mẹ Tiễn vừa nghe đến đó liền cắn răng oán hận: "Đều tại con y tá chết tiệt kia đổi con gái của tôi, cái hàng giả kia cũng được quá nhiều phúc lợi rồi."

"Bình tĩnh chút, cẩn thận suy nghĩ đây cũng không phải là chuyện không tốt gì. Nhiều con gái, nhiều thân gia hơn."

Đang nói dở, điện thoại của mẹ Tiễn vang lên.

"Alo...Có chuyện gì? Ý Ý làm sao vậy?" Mẹ Tiễn lên giọng, mặt đầy kinh ngạc, "Con bé với Tào Khung yêu sớm!?"

Cha Tiễn đột nhiên ngẩng đầu, nói bà ta mở loa ngoài.

"Đúng vậy, đứa nhỏ Tiễn Ý Ý cùng nam sinh Tào Khung quan hệ thân mật, chúng tôi hoài nghi bọn nhỏ yêu sớm. Lớp mười một trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc là cuối cấp. Chuyện yêu sớm này không phải là chuyện nhỏ, các vị là phụ huynh nhất định phải quản giáo thật nghiêm. Tôi đề nghị các vị mang con gái về dạy dỗ thật tốt, làm thế nào cũng không thể để bọn chúng tự hủy đi con đường sau này của mình."

Cha Tiễn như có điều suy nghĩ: Con trai của bộ trưởng Tào?

Mẹ Tiễn gật đầu, cha Tiễn vẻ mặt tràn đầy vui mừng.

"Tôi biết rồi, cảm ơn thầy." Mẹ Tiễn cũng cười không khép được miệng, sau khi cúp điện thoại lại liếc mắt nhìn cha Tiễn, "Gọi cho Ý Ý bảo mang Tào Khung về nhà một chuyến đi, chúng ta xem xét rồi quyết định chuyện này."

Cái này gọi là gì? Trùng hợp chăng?

Cha Tiễn vô cùng vui vẻ.

Làm ăn có bao nhiêu mối quan hệ cường đại đi chăng nữa cũng rất khó có thể làm thân với người nhà quan.

Trước đó cha Tiễn mặc dù có đứa con gái thân thiết với người của Tào gia, nhưng Tào gia lại không hề quan tâm đến bọn họ. Ngược lại là có quan hệ rất tốt với lão gia tử cùng tiểu thúc Tiễn gia.

Có được mối quan hệ tốt như thế mà không dùng được, cha Tiễn giống như bị nghẹn ở cổ họng, làm như thế nào cũng không thấy thoải mái.

Nhưng hiện tại không giống nữa, con trai của bộ trưởng Tào yêu đương với con gái nhà mình, bọn họ liền lập tức có thể cho hai đứa trẻ đính ước!

Đính hôn đó, cô không phải là con gái ông ta sao! Về sau có chuyện gì, cô có thể nhờ nhà chồng giúp đỡ rồi!

Cha Tiễn cười ra hoa.

"Nhanh lên, chuẩn bị món Ý Ý thích ăn nhất, cho người dọn dẹp sạch sẽ phòng của con bé đi. Đứa nhỏ này nhiều ngày không trở về, bà lập tức đi đón nó, miễn cho nó cùng chúng ta phát ra tính tình không tốt."

*

Chủ nhiệm giáo dục ở phía sau cáo trạng xong, Tiễn Ý Ý lại nhận được điện thoại của người mẹ đã lâu không liên lạc kia.

Trong điện thoại, mẹ Tiễn đối với cô hỏi han vô cùng ân cần, nhiệt tình. So với đứa con gái ruột kia khéo còn nhiệt tình hơn.

Dù sao cũng là trưởng bối, mẹ Tiễn muốn cô về nhà, Tiễn Ý Ý liền đáp ứng.

Trở về ăn một bữa cơm có hai, ba tiếng, cô có thể nhịn được.

"Còn nữa, con nhớ dẫn cả Tào Khung về nữa nhé."

Mẹ Tiễn nói một hồi xong mới nói đến trọng điểm.

Tiễn Ý Ý lộp bộp trong lòng.

Chuyện Tào Khung tỏ tình với cô, người của Tiễn gia đã biết rồi? Nhưng cô không thể dẫn Tào Khung về. Cô vừa từ chối người ta, làm bạn tốt giờ cũng cảm thấy có chút xấu hổ. Này còn đem người về nhà, không phải là chuyện vô duyên nhất sao?

Lúc về Tiễn Ý Ý chỉ đi có một mình, cô cùng với Tiễn Mân Văn gặp nhau trước cổng trường.

Tiễn Mân Văn nghiêm mặt, cũng không có bao nhiêu khách khí đối với cô.

Cô ta là con ruột thì phải đi taxi, bây giờ còn khổ sở tới nỗi đi nhờ xe của Tiễn Ý Ý về nhà. Chuyện này đối với cô ta không khác gì một loại nhục nhã.

Tiễn Mân Văn chỉ cần nghĩ đến cha mẹ sẽ mua cho mình một chiếc, trong lòng liền cảm thấy cân bằng lại.

Cha mẹ Tiễn vì chuyện Tiễn Ý Ý có thể đính hôn được với Tào Khung cũng nhọc lòng mà hỏi thăm chút thứ cậu ta thích. Vì thế cho nên thức ăn trên bàn một nửa là khẩu vị của Tiễn Ý Ý, nửa còn lại chính là khẩu vị của Tào Khung.

Nhưng lúc xe về lại chỉ có Tiễn Ý Ý và Tiễn Mân Văn. Tào Khung lại không thấy đâu.

Cha mẹ Tiễn mang bộ mặt tươi cười ra nghênh đón trong nháy mắt liền sụp đổ.

"Ý Ý, không phải mẹ bảo con đưa Tào Khung về sao? Cậu ấy đâu?"

Tiễn Ý Ý thoáng nhìn qua cha Tiễn đang vận tây trang giày da nghiêm chỉnh, đeo cặp sách bình tĩnh trả lời: "Cậu ta về nhà rồi."

Cha Tiễn có chút thất vọng, nhưng dù sao Tiễn Ý Ý tới đây cũng được rồi.

Bữa cơm này không khí khôi phục lại như lúc mà Tiễn Ý Ý vẫn chưa rõ thân phận. Cha mẹ Tiễn vây quanh cô hỏi han ân cần, quan tâm đến sinh hoạt trong trường của cô.

Tiễn Mân Văn ngồi đối diện Tiễn Ý Ý, đôi đũa bị cô ta miết chặt đến nỗi sắp gãy đôi.

Một bàn đồ ăn lớn như vậy, cô ta một miếng cũng chưa có ăn.

Mấy ngày nay thức ăn trên bàn đều là thứ cô ta thích, đã bị cha mẹ Tiễn nâng niu, chiều chuộng thành thói quen. Hôm nay cha mẹ lại quan tâm tới Tiễn Ý Ý, cô ta liền ủy khuất đến muốn khóc.

Tiễn Ý Ý thì lại có chút không quen.

Mặc dù ngoài mặt không nói ra nhưng cô với cha mẹ Tiễn trong lòng đều không ưa gì nhau. Chuẩn bị sau khi cô đủ mười tám tuổi sẽ cùng cô phân rõ quan hệ.

Cha mẹ Tiễn đùng một phát lại bày ra vẻ mặt cha hiền mẹ thảo này, Tiễn Ý Ý ăn cơm cũng không nuốt nổi.

Dì Điền đi chuẩn bị trà bánh, mẹ Tiễn thân thiết kéo tay Tiễn Ý Ý ngồi trên sô pha.

Tiễn Mân Văn nhăn mặt đứng lên.

"Con đi làm bài tập."

Cô ta không hề che giấu sự bất mãn trong đáy mắt đối với Tiễn Ý Ý, nghiêm mặt xách cặp đi lên tầng. Phòng của cô ta hiện giờ chính là phòng trước kia của Tiễn Ý Ý.

"Ai nha, đứa bé này..." mẹ Tiễn cười lắc đầu, "Chị gái con bởi vì chuyện mua xe mà tức giận. Ý Ý, con có tới mấy cái không dùng, có thể nhường cho chị con có được không?"

Một chiếc xe không phải là chuyện gì to lớn, Tiễn Mân Văn muốn, cô cho cũng không có vấn đề gì. Đúng là Tiễn Ý Ý có đến mấy chiếc xe trong tay, đều là của ông nội và tiểu thúc mua cho. Những thứ này đáng ra phải là của cháu gái ruột, kỳ thật nếu đưa cho Tiễn Mân Văn cũng không phải không được. Chỉ có điều ông nội thương cô, muốn đem hết tất cả thứ tốt cho cô.

"Được, lát nữa con sẽ nói Lưu thúc lái một chiếc tới cho chị ấy."

Mẹ Tiễn nở nụ cười, chỉ một câu nói đã bớt được hơn một trăm vạn mua xe, rất tốt. Cha quả thực đem xe cho Tiễn Ý Ý, nhưng lại không có nói là không cho phép con bé tặng người khác. Nếu Tiễn Ý Ý đồng ý nhường lại thì đây cũng là chuyện của nó.

Đứa con gái này, hóa ra cũng là đứa nhỏ biết nghe lời.

Trong lòng thoải mái hơn không ít, bà ta nói chuyện cũng càng tùy ý.

Dì Điền bê đĩa hoa quả lên, cẩn thận đặt ở trên bàn.

"Nghe nói con với Tào Khung đang yêu nhau? Mẹ không phải người cổ hủ, nói chuyện yêu đương cũng không có vấn đề gì, chớ nói gì đến đối tượng lại là Tào Khung. Con cùng nó lớn lên bên nhau, có thể ở bên nhau là việc tốt. Chuyện này chúng ta sẽ bàn với bộ trưởng Tào, xem xem ngày nào hợp để hai đứa đính ước với nhau." Mẹ Tiễn đưa một miếng dưa đến trước mặt Tiễn Ý Ý.

Tiễn Ý Ý không đưa tay, trong lòng cô trầm xuống.

Hóa ra lý do mẹ Tiễn bảo cô mang Tào Khung về là vì chuyện này. Không nghĩ đến cha mẹ Tiễn lại có thể suy nghĩ được đến như vậy.

Cùng Tào Khung đính hôn?

"Con với Tào Khung không có hẹn hò, chỉ là bạn bè bình thường." Thanh âm của Tiễn Ý Ý cũng lạnh nhạt hơn không ít.

"Làm sao lại là bạn bè bình thường?" Mẹ Tiễn nóng nảy, "Chính miệng chủ nhiệm giáo dục của con nói, con đang hẹn hò với Tào Khung mà!"

Tiễn Ý Ý nhướn mày, thì ra người thừa nước đục thả câu ở phía sau lại chính là chủ nhiệm giáo dục.

"Chủ nhiệm giáo dục vẫn luôn nhìn con không thuận mắt, có thể là nghĩ đến chuyện con yêu sớm để cha mẹ mắng con đi."

Cha Tiễn nghe đến đó liền nhíu nhíu mày: "Không có hẹn hò? Vậy mày cũng không biết cùng cậu ta làm thân sao? Mày cùng với Tào Khung quen nhau nhiều năm như vậy, ở bên nhau cũng là danh chính ngôn thuận."

Tiễn Ý Ý híp híp mắt.

Trừ cha mẹ Tiễn ra thì thứ cô biết ở cái Tiễn gia này cũng chỉ có tình hình hiện giờ của công ty của bọn họ. Có Tào bộ trưởng ở phía sau sẽ đem đến rất nhiều chỗ tốt cho cha Tiễn...

Cho nên chuyện hôm nay không cần nói cũng biết, cha mẹ Tiễn muốn thông qua cô kéo chặt quan hệ với Tào gia.

"Con còn chưa trưởng thành, không tính đến yêu đương cũng sẽ không yêu đương."

Tiễn Ý Ý nhấc cặp sách đứng lên: "Con về đây."

"Mày đứng lại!"

Cha Tiễn quát Tiễn Ý Ý một cái: "Tao mặc kệ mày có hẹn hò với Tào Khung hay không, sau này nhất định phải hẹn hò cho tao. Tao sẽ cho mày chuẩn bị đính hôn với Tào Khung."

Tiễn Ý Ý: "Tôi còn chưa trưởng thành, lời này của ông là muốn tôi yêu sớm sao?"

"Nghe lời cha mẹ nói không được tính là yêu sớm. Nghe lời cha mẹ là danh chính ngôn thuận." Cha Tiễn nói, "Mày vẫn là con gái của tao, tao nuôi này mười mấy năm, chuyện đại sự như thế này mày tất nhiên phải nghe lời tao."

"Xin lỗi, tôi nghĩ chuyện này không cần nghe ông. Đầu năm nay ép duyên không được."

Tiễn Ý Ý cúi thấp người: "Tôi đi trước, hẹn gặp lại."

"Tiễn Ý Ý, chừng nào mày còn mang họ Tiễn thì mày vẫn còn là con gái của tao, chuyện tao quyết định mày muốn hay không cũng phải đồng ý! Mày cứ việc đi qua cánh cửa này, ngày mai tao sẽ chuẩn bị tất cả tiệc đính hôn lẫn thiệp mời. Mặc kệ đối phương là ai, chuyện này ông nội có biết cũng sẽ không can thiệp. Ông ta từ lâu đã muốn mày có một đối tượng kết hôn rồi." Cha Tiễn đứng lên, lạnh lùng nói.

Tiễn Ý Ý dừng bước.

Lời cha Tiễn nói là sự thật. Lão gia tử cảm thấy cô không phải là đứa cháu mang dòng máu của Tiễn gia, về sau sẽ không có ai để dựa vào. Nói tới nói lui đều sẽ khuyên Tiễn Ý Ý chọn một vị hôn phu thật tốt, về sau có người làm chỗ dựa, cuộc sống của cô mới thoải mái được.

Cha Tiễn muốn trèo lên vòng quyền quý, cho nên nếu chuyện này đem nói cho lão gia tử biết, ông ấy chắc chắn sẽ không cản.

Tiễn Ý Ý siết chặt quai cặp, hít sâu một hơi rồi thở ra. Quay đầu tươi cười nhìn hai người, giọng điệu nhẹ nhàng nói:

"Nhưng tôi có bạn trai rồi."