Nuôi Dưỡng Bánh Bao Phản Diện

Chương 46: Thế giới 4: Bánh bao nhỏ thứ tư (1)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Ánh nắng vàng nhạt rọi xuống mí mắt, Ninh Tịnh từ từ mở mắt, dưới tay kê một quyển sách rất dày có bìa màu trắng, cô đang nằm nghiêng trên một bậc thềm đá.

Ninh Tịnh mờ mịt ngồi dậy, nhìn ngó xung quanh một lượt. Ở đây giống như đang ở một thần điện nào đó, rộng rãi vắng vẻ, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy róc rách.

Vòng ngoài cùng của mái vòm được chống đỡ bằng hơn hai mươi cột đá cổ điện tráng lệ, phần đỉnh của chúng được điêu khắc bằng những con kỳ lân một sừng, hai cánh sải rộng, sống động y thật, giống như đang bay thì bị cố định tại chỗ.

Thềm đá mà cô đang nằm chính là con đường thông đến một hồ nước nằm trên đài cao, mặt nước sóng sánh, bên cạnh có một tượng đá hình Độc giác thú đang phun ra từng dòng nước trong vắt.

Nhìn lên, trung tâm mái vòm là một ngôi sao sáu cạnh được khoét rỗng, như vậy thì khi mặt trên lên đến đỉnh đầu, cả tòa thần điện đều sẽ được bảo phủ bởi ánh nắng hình ngôi sao sáu cánh.

Ninh Tịnh đứng dậy, xoa xoa vết hằn do cạnh sách in trên tay.

Hệ thống: " Ký chủ, đã đến thế giới thứ tư, sẵn sàng tiếp nhận dữ liệu rồi chứ? Sau khi ngươi xem xong, ta có một tin tốt muốn báo cho ngươi."

Ninh Tịnh gật đầu.

Bối cảnh của thế giới này khá kì ảo, đây là thời kì mà ánh sáng cùng bóng tối, kiếm thuật cùng ma pháp, rồng cùng các vị thần đan xen nhau. Thế giới được phân thành ba cõi —— Thiên giới, Ma giới và khoảng không hỗn độn giữa hai giới.

Thiên giới là nơi cư trú của con dân Thiên tộc, nằm phía trên tầng mây, thịnh vượng và quyền lực. Con dân có truyền thống thờ thần Quang Minh [1], ma pháp sử dụng cũng là ma pháp hệ quang.

[1] Quang: ánh sáng, thần Quang Minh là thần ánh sáng.

Ma giới là vùng đất lưu lại sau cuộc chiến tranh giữa các vị thần cổ đại, nơi đó sinh ra rất nhiều ma vật dị dạng. Nó mới, nhỏ yếu, tựa như rắn mất đầu, lại giống như bãi cát thưa thớt không thể tụ lại với nhau.

Khoảng không hỗn độn là không gian đệm giữa hai cõi Thiên Ma, không khí ở đó rất loãng, không có sinh vật sinh sống, là một cánh đồng hoang vu tràn ngập chướng khí.

Đại khí vận giả của thế giới này là đại thần quan trẻ tuổi nhất và quyền lực nhất của Thiên giới —— đại thần quan Brent.

Dựa theo định luật ánh sáng không trung hòa bóng tối, vai chính hệ ánh sáng thì tất nhiên đối thủ sẽ là người mang sức mạnh tương ứng của hệ hắc ám. Thế giới này cũng vậy. Vai ác được chỉ định của thế giới này là một con hắc long ra đời trong đầm lầy tại Ma giới, cũng là Ma vương tương lai được định sẵn cho Ma giới.

Lúc hắc long phá trứng chui ra, không có ai đặt tên cho nó. Cứ không danh không họ sống đến tuổi thành niên, lúc này nó mới tự đặt tên cho mình theo nơi mà bản thân sinh ra —— A Tư Già Lạc. Theo ngôn ngữ của Ma tộc, cái tên này có nghĩa là " vương tử của vực sâu".

Trước khi A Tư Già Lạc xuất hiện, Ma giới yếu đến mức nào? Yếu đến mức bất cứ con dân Thiên tộc nào cũng có thể ra vào tùy tiện trong Ma giới, thậm chí chém Ma vật giống như xắt cải trắng ngoài chợ. Ma vật yếu như gà chỉ có thể yên lặng cam chịu. Nhưng cũng không ai nguyện ý muốn đến Ma giới, trừ khi lên đến cấp bậc cao như thần quan giống Brent, nếu không chỉ cần đến Ma giới một chuyến thì đôi cánh của họ sẽ bị chướng khí nhiễm đen, phải rất lâu mới có thể trắng trở lại. (=_=)

Sau khi A Tư Già Lạc xuất hiện, trạng thái ảm đạm tại Ma giới bắt đầu rực rỡ hẳn lên. Đến khi Thiên tộc phát hiện động tĩnh, bọn họ dĩ nhiên sẽ không để mối họa như vậy phát triển, liền mau chóng cử một đội quân nhỏ đến đàn áp A Tư Già Lạc trước khi hắn có thể làm nên trò trống gì đó.

Thiên tộc tự đánh giá cao bản thân, cũng quá xem nhẹ đối phương. Chỉ sau nửa tháng giao chiến, Ma giới dựa vào những trận thắng liên tiếp, cướp lấy thành trì, đánh trọng thương vị thần quan vĩ đại Brent, như một cái tát giáng thẳng vào mặt những Thiên tộc kiêu ngạo tự nhận mình hơn người.

Không chỉ vậy, A Tư Già Lạc còn đắc ý cắt đứt đôi cánh của những Thiên tướng bại trận, treo lên chiến trường như những chiến lợi phẩm để diễu võ dương oai, đùa bỡn với lòng tự trọng của kẻ địch.

Thiên tộc tức giận thì tức giận, nhưng có thể làm gì, A Tư Già Lạc trên chiến trường vẫn luôn duy trì hình dạng con người. Hắn chỉ thực sự chết hẳn khi bị đâm xuyên qua trái tim lúc đang ở trạng thái hình rồng. Nhưng tên này lại cố tình không đi theo kịch bản thông thường, trái tim không nằm trên ngực trái. Kể cả khi hắn hóa thành hình rồng, cũng phải mất rất lâu thì Thiên tộc mới có thể tìm thấy vị trí trái tim của hắn.

Những điều này đương nhiên nhóm diễn viên quần chúng không thể tự mình ra tay mà phải đưa vào tay vai chính mới có thể hoàn thành. Brent xuất hiện trở lại trên chiến trường sau khi dưỡng thương xong.

Khác với lần trước bị đánh tơi tả, lần này Brent rõ ràng có chuẩn bị mới xông đến. Bức A Tư Già Lạc kiêu ngạo phải hiện nguyên hình, trải qua bao lần vật lộn với cái chết, hắn dùng một ma pháp hệ quang cao cấp đâm xuyên qua trái tim đối phương, thành công khiến A Tư Già Lạc lĩnh cơm hộp về nhà [2]

[2] Lĩnh cơm hộp về nhà: kết thúc vai diễn, khi diễn viên hết vai diễn thì bên Trung Quốc hay gọi là lĩnh cơm hộp.

Mà cơ thể nguyên chủ lần này Ninh Tịnh bám vào cuối cùng đã không còn cùng tên với cô, cô gái này là một thần quan thực tập tên gọi là Hera.

Mười năm trước, Brent trong một lần tuần tra khoảng không hỗn độn gần lối vào Ma giới thì nhặt được một đứa trẻ đem về nuôi dưỡng tại Thiên giới. Việc này gây náo loạn rất lâu tại thời điểm đó, đơn giản bởi vì đứa trẻ này có một mái tóc đen nhánh khác biệt với mọi người.

Thiên giới dù phát triển bao nhiêu năm thì quan niệm giai cấp và cùng tính bảo thủ trong xương cốt vẫn không hề thay đổi, bọn họ cực kì bài xích với Ma tộc.

Riêng vẻ bề ngoài, Thiên tộc cùng Ma tộc đã rất khác biệt. Thiên tộc diện mạo xinh đẹp, làn da trắng nõn, cử chỉ thanh nhã, phát triển như một đóa sen trắng ngần, màu tóc rất nhạt và cánh là cánh chim. Ma tộc thì khác, hầu hết chúng trông đều xấu xí đần độn, làn da ngăm đen, lốm đốm lại còn tiết ra dịch nhầy hôi thối, giống như sinh vật cấp thấp chưa kịp tiến hóa hết. Tỷ lệ Ma tộc có thể mọc cánh rất thấp, có mọc là cánh xương trông cực kỳ khó coi.

Tóc đen cũng là một trong những điểm đặc trưng của con dân Ma tộc.

Cũng may, ngoại trừ màu tóc khác biệt với mọi người, Thiên tộc không còn tìm ra điểm nào để chứng minh đứa trẻ này là người Ma tộc.

Brent bỏ ngoài tai sự bàn tán của mọi người, đem nguyên chủ nuôi dưỡng bên người, theo cách nói thông thường thì chính là tự mình nuôi dạy đệ tử, đặt tên cho cô là Hera.

Trong ngôn ngữ của Thiên tộc, cái tên này có nghĩa là " Ân sủng của Thiên chúa"

Đến cuối cùng nguyên chủ có nhận được ân sủng của thiên chúa hay không thì Ninh Tịnh không biết, cô chỉ biết nguyên chủ đích thật đã nhận được rất nhiều sự sủng ái của Brent. Nếu không phải sau lưng có cái đùi vàng che chở, thì nguyên chủ đã sớm bị những ánh mắt hoài nghi của con dân Thiên tộc đầy tính kỳ thị cùng bài xích ngoại tộc giết chết lâu rồi. (=_=)

Ninh Tịnh bò dậy, phủi bụi ở đầu gối, bước từng bước về phía trước. Ở đối diện hồ trung tâm là một tấm gương rất to, phản chiếu rõ ràng ngoại hình bây giờ của cô.

Khuôn mặt Hera trông giống hệt Ninh Tịnh, da trắng môi đỏ, cần cổ thon dài, con ngươi màu hổ phách bình thản, rất có khí chất thánh khiết cấm dục. Mái tóc đen xoăn dài tự nhiên được búi gọn bằng một món trang sức bằng bạc.

Trên người cô mặc một chiếc áo khoác trắng viền xanh, cũng không biết làm bằng chất liệu gì, chỉ biết rằng mặc vào mát mẻ và mềm nhẹ hơn cả những đám mây trên trời.

Một cảm giác kì lạ theo bản năng khiến cô ngoảnh lại phía sau, kèm theo âm thanh rung động trong không khí, một đôi cánh tuyết trắng mọc ra từ sau lưng, từ từ xòe ra như đoá quỳnh nở rộ trong không khí, ở trong gió duyên dáng vỗ nhẹ.

Ninh Tịnh: " Ôi đệt! Biến thành người chim thiệt này!" Thảo nào cứ thấy lành lạnh, áo rách cả mảng lớn cho cánh mọc lo chẳng rét.

Hệ thống lặng lẽ lên tiếng: " Đúng vậy, ngươi có thể bay lên trời bất cứ lúc nào ngươi thích."

Mới lạ lại gần soi cho kĩ, Ninh Tịnh bị cơ thể của mình làm cho thèm nhỏ dãi: " Đáng nhẽ tên đầy đủ của ta phải là Hách Ba Lạp Lạp · Diệp Mộng Thương Lệ · Tuyết Bối Thuần Nhi Lệ Ti · Đức Cổ Lạp · Trân Ni · Lạp mới đúng."

Hết bám vào nữ sắc ma, bà thím rau thơm nhà quê, vật hy sinh ngoại hình lố bịch của gia tộc sóng gió, cuối cùng lương tâm của hệ thống ăn hại cũng trỗi dậy, để cho cô nhập vào một cái thân xác phong hoa uy vũ như vậy, cảm động chết mất.

Hệ thống: "...." Mẹ nó cái đồ thiểu năng trí tuệ.

Cũng không phải tất cả Thiên tộc đều là người chim, tỷ lệ con dân có cánh là 50/50. Ngay cả khi có cánh nhưng nếu cánh không đủ dài thì cũng không thể bay lên. Nhưng cánh chim là thứ mà mọi Thiên dân đều muốn có, bởi vì nó là biểu tượng cho sức mạnh Quang Minh.

Khi thành niên, người Thiên tộc sẽ thực hiện nghi thức đăng quang ở thủy kính, đến lúc đó họ sẽ biết mình có thể mọc cánh hay không?

Nguyên chủ tương đối đặc biệt, từ bé cô đã mọc sẵn cánh.

Ở Thiên tộc, số người mọc cánh trước khi thành niên có thể nói là đếm trên đầu ngón tay. Người mọc cánh trước khi thành niên gần đây nhất của Thiên tộc, cũng chính là đại thần quan được người người mong đợi trong nhiệm kì kế tiếp, Brent.

Bởi vì nguyên chủ có đôi cánh vừa to vừa thuần khiết nên rốt cuộc nhưng tên kêu gào nguyên chủ mang huyết thống Ma tộc đành tâm phục khẩu phục mà ngậm miệng lại.

Ninh Tịnh vỗ cánh khuấy động không khí xung quanh, cảm giác thật sự vi diệu, giống như cô đang điều khiển cánh tay mình vậy.

Hôm nay, lý do nguyên chủ một mình lui lại Thần điện vắng vẻ này là bởi vì trước khi bắt đầu buổi lễ ngâm xướng cô cần phải luyện tập chăm chỉ.

Buổi lễ ngâm xướng nói một cách đơn giản thô bạo thì chính là buổi tụ họp diễn ra hàng tuần để ca ngợi công đức của Thánh Quang.

Mắt thấy sắp đến giờ, Ninh Tịnh cúi người nhặt cuốn sách bìa trắng, ôm vào trong ngực, bay đến thần đàn nơi diễn ra buổi lễ ngâm xướng. Nhưng do kỹ năng chưa thuần thục nên cứ vài mét Ninh Tịnh lại ngã lăn đùng chổng vó.

Sau nhiều lần thí nghiệm thất bại, vì để bảo trì hình tượng tiên nữ nên Ninh Tịnh quyết định đi bộ.

Trên đường đi, cô chợt nghĩ ra điều gì đó: " Hệ thống, tin tốt ngươi bảo nói cho ta đâu?"

Hệ thống: " Bởi vì kết cục bi thảm của người ở thế giới trước nên tổng bộ đã quyết định bồi thường cho ngươi. Lần này chức năng gạch men sẽ được xóa bỏ, ngoài ra còn tặng kèm thêm một vài công năng khác, sẽ ra mắt khi tiến độ tăng lên, ngươi cứ chờ mong là được."

Ninh Tịnh hài lòng gật đầu: " Không phải ta nói ngươi, nhưng dạo này tổng bộ của ngươi bug hơi nhiều à nha!"

Hệ thống: " Xin lỗi ngươi, tổng bộ chúng ta đang cố gắng tiến hành sửa chữa lỗ hổng. Thế giới này sẽ tranh thủ để không làm xuất hiện Bug nữa."

Một người một thống nói chuyện, thật nhanh đã đến địa điểm cần đến.

Thần hội là cơ quan tối cao của Thiên tộc, đại thần quan là những người lãnh đạo xứng đáng của Thần hội.

Thần hội là một nơi rộng lớn, các tòa kiến trúc được xây đựng rất hùng vĩ và cổ điển, buổi lễ ngâm xướng hàng tuần sẽ được cử hành ở thần đàn trung tâm.

Lúc Ninh Tịnh đến, thần đàn đã chật kín người, tất cả đều mặc kiểu dáng quần áo nhạt nhẽo giống nhau, đôi cánh sau lưng thu lại, đủ loại hình dạng và kích cỡ khác nhau.

Giá trị nhan sắc của người Thiên tộc khá cao, không có đám gạch men quấy nhiễu, Ninh Tịnh hào hứng nhìn cho no mắt.

Như đã đề cập phía trên, Thần hội là nơi sử dụng ma pháp hệ quang, mà cánh là biểu tượng đặc trưng của lực lượng Quang Minh. Cho nên muốn làm thần quan thì nhất thiết phải là người chim, đôi cánh càng lớn, càng trắng thì càng được nhiều người hâm mộ. Lúc phán quyết thăng chức, cũng dựa một phần vào hình thái của đôi cánh mà quyết định, nói cách khác, đây là một nơi nhan cẩu [3]

[3] Nhan cẩu: Yêu thích nhan sắc, vẻ bề ngoài

Nghe nói, vì để chống rụng lông nhằm bảo trì hình tượng hoàn mỹ của mình, mỗi ngày người Thiên tộc đều dành thời gian rất lớn để chăm sóc lông cánh.

Sau khi bước qua cánh cổng thần đàn, vì để thể hiện sự tôn trọng với thần nên tất cả mọi người đều bị cấm bay.

Khi Ninh Tịnh đi qua đám đông, không ít người nhìn vào mái tóc của cô mà bàn tán: " Nhìn kìa, là Hera tóc đen!"

" Trời đất, quả nhiên giống hệt như lời đồn, màu tóc của ác ma"

.....

Phía cuối thần đàn, đứng trước phiến pha lê lớn màu sắc rực rỡ là nam nhân trẻ tuổi dáng người thon dài đang hơi cúi đầu, nghiêm túc nghe hai đứa trẻ trước mặt bẩm báo.

Sau khi Ninh Tịnh đến gần, Brent như cảm nhận được quay đầu cười với cô, nét mặt đoan trang nhã nhặn: " Hera, hôm nay con tới trễ."

Ninh Tịnh cung kính nói: " Phó thần quan, Gui"an"

[4] Gui"an: có nghĩa là " chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất" trong lời chào của Công giáo, nó có thể sử dụng vào ban ngày hoặc ban đêm.

Cô không chào sai đâu, bây giờ Brent còn chưa được thăng chức nha.

Hắn mặc một chiếc áo choàng đặc chế của các thần quan, mái tóc vàng dài chấm đất được thả phía trong áo, phần tóc phía trước mặt được vén gọn tỉ mỉ vào trong mũ, màu mắt xanh thẳm như món quà đến từ bầu trời, dịu dàng nhưng không mất đi sự uy nghi.

Điều nổi bật nhất có lẽ chính là đôi cánh khổng lồ phía sau hắn, mỗi một cọng lông vũ đều mang hình dạng giọt nước hoàn mỹ, mỗi bên đều rộng gấp ba lần so với các thần quan khác.

" Buổi ngâm xướng sắp bắt đầu rồi" Brent thu lại quyển trục trong tay, vươn tay dắt Ninh Tịnh tiến lên thần đàn.

Làm đồ đệ chân truyền của Brent, suốt quá trình diễn ra buổi lễ ngâm xướng, Ninh Tịnh đều sẽ đứng ở vị trí gần hắn nhất. Đây là lần đầu tiên cô có mối quan hệ thân thiết như vậy với đại khí vận giả.

Tiếng ca của Brent rất đẹp, ánh nắng mặt trời xuyên qua phiến pha lê rọi xuống người hắn, khiến toàn thân hắn như tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, ngay cả người không quan tâm đến nội dung bài hát như Ninh Tịnh cũng phải thừa nhận đây là một bức tranh cực kì đẹp.

Đứng ở vị trí của cô nhìn xuống, chúng sinh bên dưới, đúng là không có Thiên tộc nào có màu tóc đen giống cô. Nào là màu trắng, màu bạc, màu vàng nhạt, màu xanh lam, lóe suýt thì chọc đui mắt Ninh Tịnh.

Ninh Tịnh: " Ê ngươi nói xem, mấy tên người chim này để bình thường thì không để, sao cứ nhất thiết phải biến mình thành mấy lọ sơn màu làm gì không biết!"

Hệ thống: "...."

Trong toàn bộ quá trình diễn ra buổi lễ, hầu hết ánh mắt của tất cả mọi người đều dừng lại trên người phó thần quan.

Brent trẻ tuổi như vậy đã ngồi lên vị trí này, chắc chắn không phải chỉ dựa vào mỗi khuôn mặt, cả thực lực lẫn lẫn ngoại hình của hắn đều hoàn mỹ, nhân khí cực cao, là niềm khao khát của toàn bộ Thiên tộc, là nam thần của mọi nhà. Chính vì vậy mà khi A Tư Già Lạc làm hắn bị thương thì con dân Thiên tộc mới phẫn nộ đến mức đó, trực tiếp đi từ trận nháo nhỏ lên đến cuộc chiến toàn lực chống lại Ma giới.

Đáng tiếc, nhân khí cao cũng vô dụng. Cho dù là ai thì kể từ ngày bắt đầu có thần chức cũng nhất định phải chuyên tâm phục vụ Chúa. Yêu cầu của các thần quan thậm chí còn nghiêm khắc hơn —— trừ khi từ chức, còn đâu thì không được phép xuất hiện bất kì ý nghĩ dục vọng nào, nếu không sẽ ảnh hưởng tới sự tiếp thu những dẫn dắt của Thánh Quang.

Nhiệm kì của các chức vụ trên Thiên giới bình thường là từ 8 đến 10 năm. Chỉ có các thần quan cao cấp là có nhiệm kì kéo dài vài thế kỷ. Brent từ khi thành niên đến khi già đều sống trong Thần điện, định sẵn sẽ làm hòa thượng cả đời.

Ninh Tịnh: " Ôi! Đúng là một đám Tồn thiên lý, diệt nhân dục!" [3]

[3] Tồn thiên lý, diệt nhân dục: là học thuyết của Chu Tử, với chủ trương con người phải diệt bỏ mọi dục vọng ngay cả trong suy nghĩ thì mới có thể cảm nhận được " thiên lý" và noi theo nó.

Hệ thống: "...."

Sau khi buổi lễ ngâm xướng kết thúc, Brent bị sự vụ quấn thân, kêu Ninh Tịnh ở lại giúp đỡ dọn dẹp thần đàn, nhưng cô loanh quanh chỉ đạo vài cái rồi lấy cớ chuồn luôn.

Bình thường những lúc này, nguyên chủ sẽ đi thư viện ở Thần đường để đọc sách và nghiệm tu thần tịch, hoàn toàn không có bất kỳ hạng mục giải trí nào. Ninh Tịnh vừa tưởng tượng đã cảm thấy ngột ngạt, bí bách đến không thông (=_=)

Cũng may bây giờ cô đang có một việc quan trọng phải làm —— đó chính là đi Ma giới vớt trứng rồng.

Đúng vậy, đây chính là kẻ sẽ khuấy động Thiên giới đến long trời nở đất trong tương lai — A Tư Già Lạc, chỉ có điều hiện tại hắn vẫn đang là một quả trứng rồng vùng vẫy trong đầm lầy tại Ma giới, còn chưa thể phá vỏ xông ra ngoài.