Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi

Chương 31




xì tưởng gì, giờ mọi người biết hết rồi còn gì_nó bĩu môi trông dễ thương cực. Tiếc là hắn không nhìn thấy.

-ừm à Khánh Jan vô đây hết đi_Quân nghiêm giọng hẳn

-chuyện gì vậy_hắn nói

Khánh đồng ý kiến với hắn còn Jan với nó đã biết từ đêm qua nên cũng không có gì ngạc nhiên.

-4 người đều nhận được 4 tấm thẻ bằng pha lê đen in hình cánh ác quỷ và máu đúng không_Quân nhìn 1 lượt 4 gương mặt trước mình. $ người gật đầu cái rụp

-vậy thì sao, chắc kẻ nào rảnh rỗi vứt thẻ trong phòng người khác thôi_Khánh hí hửng nói

-đó là Huyết Vương, những ai nhận được tấm thẻ đó đều là vật được mang đi hiến tế_nó giải đáp thắc mắc

-vật hiến tế_hắn vẫn chưa hiểu

Jan thở dài

-là sẽ dùng máu của chúng ta để hiến tế đó là 1 truyền thuyết_Jan buồn rầu đáp

-ừm và đêm trăng khuyết tuần sau là lúc 4 người được triệu tập đến Huyết Vương_Quân nhìn xa xăm, nỗi lo trong lòng cậu đã quá nhiều

-gì chứ, thời buổi này rồi còn có vụ này sao @@_Khánh chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra

-nếu không đến buổi Huyết Vương chúng ta sẽ gặp nguy hiểm và có thể mất mạng_nó điềm đạm giải thích

-không còn cách nào sao_hắn trầm ngâm nói

-giết Huyết Vương_Quân cùng nó và Jan đồng thanh

-chúng ta cần có kế hoạch và tìm hiểu chính xác Huyết Vương là ai_Quân nói tiếp

-trước tiên mọi người đi theo em, em có chuyện muốn nói_Jan hiểu ý đỡ nó dậy.

-chuyện gì

-cùng đến bar wind’s đi_Jan nói thay nó

*bar wind’s:

-Key cho đóng cửa hôm nay đi_nó ghé tai Key

-được

Trong bar wind’s giờ chỉ có 6 người là nó, Jan, Khánh, Duy, Quân và Key

-mọi người đi theo em_tay nó cầm chiếc thẻ được làm bằng pha-lê đen, in họa tiết hình bông tuyết. Tới cánh cửa đen phòng mật trong wind’s nó quét thẻ mọi người trố mắt nhìn trừ Key và Jan.

-chiếc thẻ đó do đâu mà cô có_hắn cầm tay Jan kéo lại

-bỏ ra, lát rồi nói im lặng đi_nó hất tay hắn ra, hắn hơi bất ngờ với có chút chạnh lòng với hành động của nó. Im lặng đi theo

Cuối căn phòng có 1 bộ bàn ghế cùng nhiều sổ sách ghi chép, nó hiệu cho mọi người ngồi xuống

-chắc mọi người cũng biết về Tuyết Đen, và sự trở lại của cô ấy vào lần JP giao chiến với Hổ Vương

-sao em biết_Khánh nhìn nó khó hiểu

-vì cô ấy chính là Tuyết Đen_Jan tiếp lời

-CÁI GÌ_hắn cùng Khánh và Quân đồng loạt hét lên sững sờ, 1 cô gái như nó ư

-như mọi người cũng biết rồi đấy, 2 năm trước 1 cô bé 14t đã đánh gục nhiều bang trong 1 đêm, san bằng nhiều thành phố lớn nhỏ tiếng tăm của cô vang dội từ đó, với sự lạnh lùng như băng giá, hành sử luôn bằng đồ, đen lãnh đạo tài tình đã được nhiều người tôn sùng được gọi là Tuyết Đen, cô lập ra bang JP dưới sự đỡ đầu của cô từ đó mà không bang nào dám đối đầu với JP nữa. Sau khi Tuyết Đen rút khỏi cũng là lúc Jp gần như tan rã nhưng đã được Duy tụ họp lại và duy trì cho đến bây giờ_Key kể lại

3 người im lặng lắng nghe những lowig key nói, nó thực sự rất tài giỏi

-vậy sao 2 năm trước lại rút khỏi JP và thế giới ngầm_hắn lên tiếng

-chuyện riêng tôi không muốn nói_nhận thấy sắc mặt nó có chút thay đổi hắn hiểu là thời gian đó nó đã xảy ra chuyện.

Trong chuyện xảy ra 2 năm trước người hiểu rõ nhất vẫn là Quân và Jan. 2 người vẫn im lặng quan sát thái độ của nó.

-đừng nhìn em như vậy_nó ngước đầu lên nhìn Quân và Jan mỉm cười

-em ổn mọi người đừng lo_nó cười nhẹ.

Jan đến ôm cổ nó

-mai Tuyết Đen của mình sẽ trình diện công khai chứ

-tất nhiên vết thương cũng lành miệng rồi

Nãy giờ Khánh vẫn đang ở trên mây, liên tưởng đến hình ảnh của nó 2 năm trước “ôi ngưỡng mộ quá” Khánh thầm nghĩ.

-mày xuống đi, bay cao qá

Hắn đập mạnh vào vai Khánh nhắc nhở. Nhìn thấy khuôn mặt ngô nghê của Khánh khiến mọi người không khỏi bật cười không khí tĩnh lặng đến run người đã không còn nữa bọn nó cùng nhau vui đùa tới tối mịt mới về.

Về nhà, hắn lại nhốt mình trong bóng tối với 4 bức tường thế giới rất nhỏ nhưng lại rất cô độc. Hắn ngồi đấy nhìn ra thế giới bên ngoài qua ô cửa nhỏ...trong khi tất cả mọi người đang chìm vào giấc ngủ...