Nước Mắt Lọ Lem

Chương 1






Chap 1:
Ngôi biệt thự của Gia tộc nhà họ Hạ
-cậu chủ...cậu bình tỉnh lại đi..
-Mẫn Mẫn..em đừng đi
-cậu chủ..tôi k phải Mẫn tiểu thư..cậu chủ..bỏ tôi ra..cậu say rồi..
Cô gái nhỏ dùng chút lực tàn ngăn cản những hành động sai trái của người đàn ông..
nhưng liệu cô có đủ khả năng thoát khỏi sức mạnh của người đàn ông chưa qá 27 tuổi này?

Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má người hầu gái....những giọt nước mắt bất lực
Sáng hôm sau...
Trong khuông mặt bơ phờ..người đàn ông hoảng hốt trước những gì mình đã làm tối qua..
ngước nhìn đôi mắt đỏ hoe của người hầu gái...anh quá đổi xấu hổ trước những gì mình đã làm..những lời xin lổi quá muộn màng:
-tôi...tôi..tôi xin lổi..tôi tưởng cô là Mẫn Mẫn..tôi..
-Tuệ Nhi tự biết thân phận tự hỏi k dám trèo cao..chuyện tối qua...Nhi mong là nó chỉ là cơn say...xin cậu chủ..đừng nhắc tới nữa..Tuệ Nhi thấy rất thẹn với cha mẹ..
cô hầu gái đôi mắt đỏ hoe..rưng rưng mà nói...
làm s chấp nhận đc..khi thân phận 2 ng qá cách biệt..
1 cô hầu gái..nào dám trèo cao..
-tôi xin lổi...tôi..sẽ chịu trách nhiệm..
Tuệ Nhi k đòi hỏi cậu chủ phải chịu trách nhiệm...chắc chán lão gia sẽ k chấp nhận chuyện này...1 giấc mơ...Tuệ Nhi chỉ xin cậu từ nay đừng nhắc đến chuyện này nữa..tôi biết trong lòng cậu chỉ có Mẫn tiểu thư...
-cô ấy...đã k cần tôi nữa..cái cô ấy cần là quyền lực và địa vị...những thứ đó..tôi có thể cho cô ấy..cớ sao..cớ sao cô ấy k từ bỏ những tham vọng của mình...cớ sao????
gào trong đau khổ..người đàn ông bất giác rơi những dòng lệ hoen mi...
xảy ra 1 chuyện k ai muốn...nào aj biết kết quả sẽ thế nào??
~~
-ba gọi con?

-Niệm Nam...ba biết con phải chịu cú sock rất lớn khi Gia Mẫn từ bỏ con...Mẫn Mẫn cũng là đứa con gái mà ta ngắm làm dâu..ai ngờ ý trời k theo ý người...nhưng dù có như thề nào đi nữa..con cũng k nên ăn nằm với 1 con hầu gái..con có biết nều chuyện này lan truyền ra ngoài..gia tộc nhà họ Hạ còn mặt mũi nào đi nhìn thiên hạ...con...con...
người đàn ông trung niên trạc 50 ho khụ khụ tháo mắng đứa con trai của mình trong cơn tức giận.
-ba..ba bình tĩnh...xin ba giữ gìn sức khỏe....con biết lổi rồi...
-con k định cưới con hầu gái chứ??
-mọi việc tùy ba quyết định..
-ừm..ba dùng 1 số tiền để bịt kín tin đồn..còn lại để ba giải quyết..con ra ngoài đi.
người đàn ông trung niên ánh mắt sắc lạnh..liệu ai có đoán đc ông sẽ làm gì? khi ông chính là người đang cai quản cả 1 gia tộc hùng mạnh..1 người lạnh lùng,quyết đoán và đầy mưu mô.


Cộc!Côc!Côc!
-Vào đi.
-Chào lão gia
-Cô là Lăng Tuệ Nhi?
nhìn ánh mắt sắc lạnh đang híp vào nhau..1 người hầu gái yếu ớt k đỗi bàn hoàng...
-Vâ...ng..vân..g...ạ

-chắc cô đủ thông minh để hiểu tôi gọi cô đến vì chuyện gì chứ?
-Tôi hiểu..
-Tôi sẽ cho cô 100 triệu đô la..đủ cho cô sjh sống suốt đời..chỉ cần cô biến mất khỏi đây và mãi mãi k xuất hiện ở nơi này nữa..cô có thể di cư..hoặc đi đâu đó..
-ý ông là sao?
-thế nào? chê k đủ à? 150 triệu? đc chứ?
-Ông xem thường người khác quá rồi đấy?
mỉm cười nhạt nhẽo..ng đàn ông đáp
-thế cô muốn gì?
-tôi sẽ k bao giờ ở lại đây nữa và tôi cũng k cần số tiền bẩn thỉu của ông. chào ông
-khá mạnh mẽ..đc thôi..tùy cô vậy..
Cô hầu gái nước mắt ngấn lệ bước ra khỏi căn phòng..nơi cô vừa đối diện với 1 ác ma..1 ng chỉ biết xem thường người khác...
-Dù tôi chỉ là 1 người hầu gái..nhưng tôi nhất định mấy người xem thường!!!
lau giọt lệ hoen mi..cô hầu gái biến mất khỏi biệt thự Hạ gia tự ngày đó...