Tùy hoàn cảnh , ngữ cảnh mà tác giả sẽ gọi nữ chính = cô hoặc nàng nhé
_____
Anh bế nàng vào phòng , đặt lên giường rồi liếc mắt nhìn , đập vào mắt anh là mái tóc vàng óng ả che mất một phần khuôn mặt , làn da trắng nõn lộ ra sau lớp vải bị rách một phần ở vai , khuông mặt trắng nõn nà , môi đỏ mọng . Chân anh như bị điều khiển bước tới vuốt mái tóc ra rồi cho người vào thay đồ cho nàng . Thân khoát trên mình chiếc đầm xanh biếc càng tôn thêm nước da kia , toàn thân co lại vì không chịu được cái lạnh ở nơi lạ lẫm này
“Thật xinh đẹp” anh nhủ thầm rồi mệt mỏi ôm nàng vào lòng nhắm mắt ngủ , cả người tỏa ra hơi ấm sưởi cho cô
Một lúc lâu sau
Cảm nhận được cô gái trong lòng mình đang cựa quậy anh không buồn mở mắt chỉ nằm yên đó để nàng gỡ tay mình ra ngồi dậy xoa xoa thái dương . Anh nhẹ nhàng ngồi dậy giúp nàng xoa bóp thái dương lười nhác mở miệng hỏi
- Đau đầu sao
- Anh …….. anh là ai….Thiên….. Ân …..Thiên Ân anh ấy đâu rồi – cô như đã cảm nhận được sự hiện diện của anh lùi sát vào trong tường hoảng sợ lắp bắp hỏi
- Ta ấy hả , ta là Vĩ Phong là thái tử của ác quỷ hay nói theo cách dễ hiểu là địa ngục . Anh em đang ở trong ngục ấy – anh thản nhiên nói rồi đưa một bát chao cho cô – Ăn
- Không – nàng có vẻ cương quyết
- Không có độc – anh nhíu mày khó chịu rồi nhàn nhạt nhả ra một câu – ăn hay đi nhặt xác Thiên Ân
Nàng không nói gì mà chỉ cầm lấy tô cháo ăn , dáng vẻ rất hoảng loạng khiến anh không khỏi cười thầm “Thật ngây thơ” anh nhếch miệng tạo thành một nụ cười bán nguyệt đẹp đến mê người . Sau khi ăn xong thì nàng nhìn anh đang chăm chú nhìn mình mỉm cười khó hỉu
- Nàng tên gì ? – anh nhìn chăm chăm nàng hỏi
- Diệp Lâm Thiên Tuyết – nàng trả lời rồi quay lại chủ đề nàng quan tâm nhất – Có……thể…..có thể…..
- Ta không có ăn thịt em – anh khó chịu cô gái này sao lại yếu đuối thế chứ
- Có thể …..gặp….Ân không ? – nàng nói lí nhí chỉ nghe được vài chữ càng về sau lại càng nói nhỏ hơn nhưng cũng có thể tóm gọn là nàng muốn gặp anh trai của mình – Thiên Ân
- Hả nàng nói gì – anh nghe được tất cả nhưng vẫn giả vờ không nghe được . Không biết tại sao khi nhìn dáng vẻ lúng túng pha chút hoảng sợ của nàng anh lại nổi hứng muốn trêu chọc – Muốn gặp Thiên Ân sao
Nàng không nói gì chỉ gật gật đầu như ‘đúng đúng , ta muốn gặp Ân’ rồi mỉm cười nhìn anh tỏ vẻ cảm động nhưng lời cảm ơn chưa thốt ra khỏi miệng đã bị anh cắt đứt chỉ với hai chữ “ Không được “ nhìn nam nhân đang nhếch mép cười trước mặt nàng hận hận sao mình có thể mạnh hơn mà giết anh chết quách đi cho rồi .Cơ mà khoang đã dù có mạnh hơn thì cũng có mạnh cũng có đánh lại anh đau chứ , chỉ biết thở dài giương đôi mắt như muốn khóc đến nơi nhìn anh uất ức
Ưm…….- bất thình lình anh chồm tới hôn nhẹ lên môi nàng , một nụ hôn không chiếm hữu không có bất cứ ẩn ý gì mà chỉ là đơn giản môi chạm môi , nụ hôn chỉ kéo dài vài giây nhưng lại khiến nàng cảm thấy rất bối rồi song lại làm cho người nào đó cảm thấy thỏa mãn
- Đi – anh bước đến mở cửa bỗng quay lại nhìn ai đó đang ngớ ngớ ngẩn ngẩn ngồi nhìn anh bất động mà bất giác mỉm cười – em không muốn gặp Thiên Ân sao ? hay là muốn hôn thêm một cái nữa