Editor: Thơ Thơ
“Cho tôi!!” Người đàn ông lạnh lùng nói hai tiếng, cho người ta một loại cảm giác không dung thứ chống lại mệnh lệnh ……
Nhưng vấn đề……
Cho tôi??
Anh ta nghĩ muốn cái gì?? Vẫn là lần đầu tiên Tuyết Vi nhìn thấy có người đến gần dùng loại lời không thể hiểu được mở đầu.
“Tiên sinh, tôi nghĩ…… có phải anh nhận sai người hay không?!”
Đối mặt người đàn ông khí tràng cường đại, hơi thở trên người Tuyết Vi thế nhưng không hề bị anh bao phủ.
Hoàng Phủ Minh nheo đôi mắt lại, không có bất luận cái gì dư thừa vô nghĩa, nhanh chóng duỗi tay về phía phân báo cáo Tuyết Vi ôm ở trước ngực kia ……
Mục đích của anh…… Là phân báo cáo chữa trị này sao?! Sẽ không…… Anh ta là người của Tuyết Phỉ Nhi phái tới chứ?
A, tin tức của Tuyết Phỉ Nhi thật đúng là linh hoạt!
Đang nghĩ ngợi tới, Tuyết Vi nhanh nhẹn giấu báo cáo ở phía sau mình.
Nhưng ai biết, Hoàng Phủ Minh vươn tay trực tiếp ấn ở trên …… Ngực cô!!
Thời gian giống như yên lặng.
Đột nhiên Tuyết Vi mở to hai mắt nhìn, cúi đầu nhìn nhìn bàn tay to ấn ở trên ngực mình kia, ngẩng đầu lại nhìn nhìn người đàn ông trước mắt ……
Nhưng Hoàng Phủ Minh giống như là chuyện gì cũng chưa phát sinh, tự nhiên thu hồi tay, mắt cười lạnh nhìn bàn tay mình: “Xin lỗi, tôi cho rằng…… cô là nam giả nữ!” Thotho_
‘ nam giả nữ ……’
‘ nam giả nữ ……’
Lời người đàn ông nói lần lượt vang vọng ở bên tai Tuyết Vi, cô hiện tại thực sự có loại xúc động muốn giết người đàn ông này.
Anh có ý tứ gì?
A??? Có ý tứ gì?!!
Ám chỉ ngực cô bằng phẳng đúng không?!!
Chiếm tiện nghi của người khác, còn châm chọc ngực người khác bằng phẳng, đồ chó đẻ này, thật tm phúc hắc!! Vương bát đản!!!
“anh!” Tuyết Vi vừa lúc muốn thoá mạ người đàn ông này.
Chỉ thấy, cặp con ngươi sắc bén của Hoàng Phủ Minh trầm xuống……
Giây tiếp theo……
‘ thịch thịch thịch……’ một tiếng súng xẹt qua.
“Chạy!” Hoàng Phủ Minh kéo tay Tuyết Vi, bước nhanh về phía sau bệnh viện chạy lên……
Tình huống này như thế nào?
Tuyết Vi đã ngổn ngang trong gió rồi.
Còn không phải là một phần báo cáo sao, Tuyết Phỉ Nhi không cần ra tay như vậy đi? Trước phái người tới, nếu không thành, còn xuất động quân đội ám sát sao?!
Đồng thời chạy cực nhanh, Tuyết Vi không thể không đem phân báo cáo kia giấu ở bên trong áo mình …… Thotho_
Chỉ chốc lát sau, Hoàng Phủ Minh mang theo Tuyết Vi đến một chỗ hậu viện bệnh viện vứt trong phòng.
Cô thở hổn hển, còn không đợi khẩu khí này ổn định ……
Chỉ nghe, Hoàng Phủ Minh nặng nề nói: “Người phụ nữ, cô không giao đồ vật ra đây, tôi liền đẩy cô ra, kêu những người bên ngoài đó giết cô!!!”
Đáng chết!!!
Tuyết Vi thật sự không thể nhịn được nữa, sắc mặt trầm xuống, trừng mắt giận người đàn ông trước mắt: “Tiên sinh, rốt cuộc anh muốn cái gì?!”
Còn giả bộ sao? Kỹ thuật diễn của nữ gián điệp này thật ra thật không tệ! Hoàng Phủ Minh nheo lại đôi mắt lãnh, một tay đè Tuyết Vi ở trên vách tường lạnh băng ……
Một bàn tay to chặt chẽ ấn hai tay nhỏ của cô.
Tuyết Vi không có một tia sợ hãi, liền nhìn thẳng con ngươi sắc bén của người đàn ông đối diện ……
Khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh chậm rãi tới gần cô.
Ngừng thở, không thể nhút nhát! Nếu khí thế bị thua, cô liền hoàn toàn thua trận!!
Mà khi khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông càng tới gần cô, thậm chí cô cảm giác được hô hấp ấm áp của người đàn ông kia phà ở trên mặt mình, cùng với mùi nước hoa Cologne trên người anh.
Xong rồi……
Chịu không được rồi!
Tuyết Vi nhắm mắt lại, khẩn trương quay đầu đi.
Giây tiếp theo……