Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 57: Tôi muốn gặp Hoàng Phủ Minh




Editor: Thơ Thơ 

Ngày kế.

Tuyết Vi thừa dịp giữa trưa nghỉ ngơi, gọi vài cú điện thoại cho Hoàng Phủ Minh. Nhưng ai biết, di động đối phương vẫn luôn bảo trì trạng thái cự tuyệt. Cô gọi một cú, anh liền cắt đứt; gọi một cú, anh liền cắt đứt.

“Mộ Thần Hiên người này làm cái gì đâu? Vì sao không tiếp điện thoại của tôi?”

Nên sẽ không……

Bởi vì đi coi mắt ngày hôm qua sao?

Mẹ nó, cô là một cô gái cũng chưa nói để ý đâu; vì sao anh còn để ý chứ??

Không được!

Chỉ có thể đi văn phòng anh tìm anh.

Nghĩ xong, Tuyết Vi vội vàng đi về phía văn phòng tổng binh trường.

“Tuyết Vi! Tuyết Vi!!” Ở giữa đường, một nam bác sĩ nôn nóng chặn cô lại: “buổi tối hôm nay là phòng y tá các người cùng bác sĩ chúng tôi giao lưu hữu nghị, cô muốn tới hay không?” Thotho_

Ở bệnh viện quân đội buồn tẻ nhạt nhẽo, giao lưu hữu nghị như vậy ắt không thể thiếu.

Cơ hồ mỗi tuần đều sẽ làm một lần.

Tuy rằng mỗi lần Tuyết Vi đều sẽ cự tuyệt, nhưng những nam bác sĩ đó không ngại phiền như cũ chạy tới dò hỏi cô.

“Xin lỗi, đêm nay tôi hẹn ăn cơm cùng người nhà, không thể đi.” Nói xong, Tuyết Vi vòng qua nam bác sĩ kia, trực tiếp chạy tới phòng tổng binh trường.

Không có gõ cửa, cô đẩy ra cửa phòng tổng binh trường một phen: “Mộ……”

“Cút đi, gõ cửa một lần nữa tiến vào cho tôi!!!!” Một trận gầm nhẹ đánh úp lại.

Tuyết Vi hoàn toàn ngốc, thứ này chính là tu luyện công phu sư tử rống hay sao, trong lực cường đại như vậy?

Bây giờ anh không thuận vẫn là làm sao vậy? Hỏa khí là thật đủ lớn!? Vẫn là tới rót hỏa Vương Lão Cát đi.

Tâm bất cam tình bất nguyện rời khỏi văn phòng, ‘ Cốc cốc cốc ’ Tuyết Vi gõ gõ cửa phòng: “Báo cáo, Mộ tướng quân.”

“Tiến vào!”

Sau khi được đáp ứng, vẻ mặt cô u oán đẩy cửa phòng ra …… thotho_

“Tìm tôi có chuyện gì, Tuyết y tá.” Phòng trong, truyền đến giọng Hoàng Phủ Minh lạnh lẽo, anh vẫn luôn cúi đầu nhìn văn kiện, không có ngẩng đầu qua Tuyết Vi liếc mắt một cái.

Không biết vì sao, đối mặt thái độ Hoàng Phủ Minh như vậy, cô cảm thấy ngực có chút rầu rĩ: “Mộ tướng quân, tôi có chuyện muốn tìm ngài hỗ trợ.”

“vì sao muốn tôi giúp cô?” Ngay cả hỏi Hoàng Phủ Minh cũng không hỏi chuyện gì, trực tiếp lạnh giọng ban cho lời từ chối.

“Chính là một chuyện nhỏ không tốn chút sức gì, ngài liền giúp tôi, không được sao?”

“Không được!”

“này, Mộ Thần Hiên, hôm nay anh làm sao vậy?? Tôi chọc anh sao? Hay là ai chọc anh?? Đến nỗi anh dùng thái độ như vậy sao? Hai ta tốt xấu gì cũng coi như cùng chung hoạn nạn vượt qua khó khăn đi? Không phải bạn tôi, cũng coi như là người cùng gặp nạn, cho dù anh không giúp, tốt xấu gì cũng hỏi một chút tôi tìm anh có chuyện gì đi?!”

Hoàng Phủ Minh cũng không biết chính mình hôm nay là làm sao vậy.

Lúc mở họp, phát giận với cấp dưới; lúc ăn cơm, phát giận với hộ vệ; thấy Tuyết Vi gọi tới một cú lại một cú điện thoại, anh càng là trong cơn giận dữ, liên tiếp cũng không nghĩ tiếp.

Hết thảy, đều là bắt đầu từ ngày hôm qua sau khi anh cùng Lạc quản gia nói xong …… thotho_

Trầm tư sau một lúc lâu, Hoàng Phủ Minh khép lại văn kiện trong tay, lạnh lùng ngẩng đầu lên: “Nói đi, cái…… mặt cô là ai làm cho?!!” Lời nói khẩn trương rơi xuống.

“mặt tôi sao??” Tuyết Vi nghi hoặc sờ sờ mặt chính mình.

Cô mới nhớ tới, bởi vì tối hôm qua bị mẹ lớn đánh, cho nên sáng nay khóe miệng liền hằn vết bầm, chỉ là……

Không nghĩ tới đôi mắt người đàn ông này độc như vậy, liền lập tức phát hiện cô bị thương.

“Tôi không cẩn thận đụng vào.”

“Không cẩn thận đụng vào sao?” Hoàng Phủ Minh đứng dậy, vọt tới trước mặt Tuyết Vi, đột nhiên nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên.

Cự tuyệt nhìn gần mặt người đàn ông, nụ hôn ngày hôm qua ở quán cà phê kia giống như lại hiện lên ở trước mắt.

Trái tim ‘ bùm, bùm ’ gia tốc nhảy lên.

Tuyết Vi khẩn trương lui về phía sau một bước, ném tay anh phủng gương mặt mình ra. Không khỏi xấu hổ, cô vội vàng nói: “Thật là tôi không cẩn thận đụng vào.”

Là bị đụng vào hay là bị người đánh Hoàng Phủ Minh anh còn nhìn không ra tới sao? Thotho_

Nếu cô không muốn nói, anh cũng không bắt buộc!

Thu hồi biểu tình lo lắng trên mặt, anh lạnh lùng nói: “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?”

“anh hẳn là quen biết Hoàng Phủ Quân Trường đi?”

“Vô nghĩa, tôi liền…… Tôi đương nhiên quen biết anh ta!” Hoàng Phủ Minh vốn định nói tôi chính là, nhưng lập tức nuốt trở vào.

“Vậy anh có thể hay không…… Có thể an bài tôi và Hoàng Phủ Quân Trường gặp mặt một lần hay không?”

Hoàng Phủ Minh khó hiểu, mục đích cô đưa ra yêu cầu này là cái gì? “cô muốn gặp anh ta làm cái gì? Không phải cô bị từ hôn sao.”

“vì sao anh biết tôi bị từ hôn?!!”

“Người khác nói cho tôi biết.”

Nha, thật là chuyện tốt không ra khỏi cửa chuyện xấu truyền ngàn dặm, chuyện lớn nhỏ, đều truyền tới lỗ tai anh. “Đúng vậy, tôi chính là bị anh ta từ hôn. Nhưng mà…… Tôi có một số việc muốn nói chuyện cùng anh ta, có thể không? Anh liền động tay chút, gọi cho anh cú điện thoại, nói tôi muốn cùng anh ta gặp mặt một lần, có thể chứ?”

Có lẽ là Tuyết Vi có một chút không hiểu biết tính cách Hoàng Phủ Minh. Thotho_

Tác phong của anh, làm gì có chuyện người khác muốn gặp anh là có thể gặp được sao?

Hoàng Phủ Minh trầm mặc không nói suy tư một lát, sau một lúc lâu, đôi tay anh bắt chéo sau lưng, lưu loát nói: “Có thể!”

Thứ nhất, thật ra anh muốn nghe xem người phụ nữ này muốn nói cái gì với mình;

Thứ hai ……

“Vậy anh gọi điện thoại cho anh ta nhanh lên!!!”

“Không vội.”

“Không vội sao??” Tuyết Vi thật muốn nói cho anh, sự tình quan hệ mạng người, anh không vội, tôi vội!

Hoàng Phủ Minh chậm rãi ngồi trở lại vị trí, thảnh thơi, thảnh thơi nhếch chân lên bắt chéo: “trước khi tôi giúp cô và Hoàng Phủ Minh gặp mặt, cô…… Cũng phải giúp tôi một chuyện!”

Thứ hai, chính là anh có nhiệm vụ muốn giao cho Tuyết Vi làm!!

Rời khỏi văn phòng tổng binh trường, Tuyết Vi hung hăng xem thường. “Mộ Thần Hiên này thật đúng là không có lợi thì không làm!”

Bất quá cô đã kêu anh giúp một chút; ai ngờ, anh vậy mà muốn cô hoàn thành nhiệm vụ gian khổ như vậy!? Thotho_

“Ai!!” Tuyết Vi lập tức đi tới văn phòng bác sĩ, vẫy vẫy tay với một bác sĩ nam bên trong.

Những bác sĩ nam trong văn phòng vừa thấy Tuyết Vi đến đều sôi trào, trên mặt tràn ngập biểu tình kích động.

“cô kêu tôi sao?” Một nam bác sĩ không thể tưởng tượng chỉ chỉ chính mình.

Tuyết Vi mỉm cười gật gật đầu: “ừm……”

Nam bác sĩ kia vội vàng chạy tới cửa: “Chuyện gì? Tuyết Vi.”

“Ha hả, cũng không có việc gì, mới vừa rồi không phải anh hỏi tôi có đi giao lưu hữu nghị hay không sao. Tôi mới vừa cùng người nhà liên hệ qua, hủy bỏ cơm chiều. Cho nên…… Tôi muốn hỏi anh một chút, tôi có thể cũng gia nhập với các người hay không?”

Nam bác sĩ này vừa nghe, đầu điểm như trống bỏi: “ừm, ừm, đương nhiên là có thể!”

Phòng bao khách sạn ktv, chưa từng có náo nhiệt.

Lần này người tổ chức hội giao lưu vốn định phòng bao lớn. Ai ngờ, các nam bác sĩ vừa nghe Tuyết Vi muốn xuất hiện hội giao lưu lần này, tức thời sôi nổi yêu cầu gia nhập giao lưu hữu nghị lần này.

Làm cho phòng bao lớn trực tiếp thăng cấp thành bãi bóng thuê, lần này, còn có các quý ông điểm trang này đó ‘ nhiệt tình tăng vọt ’.