Editor: Thơ Thơ
Dùng miệng miêu tả, khả năng không cảm giác được cái gì.
Nhưng nghĩ lại, cho dù Tuyết Vi nắm chắc làm sao, dùng thời gian một năm liền tốt nghiệp trường quân đội Ngự Dạ, nỗ lực cô trả giá ít nhất là gấp bốn lần người thường!
Bất quá, một năm này xem như cô có một năm sinh hoạt tốt đẹp nhất ở Ngự thành.
Ngay sau đó tới năm thứ hai nhận chức.
Xuất phát từ ‘ tư ’ tâm, Dạ Phi Linh đã cho cô cơ hội, kêu cô lựa chọn một ít công tác nhẹ nhàng tới huấn luyện.
Nhưng Tuyết Vi cự tuyệt, cô trực tiếp lựa chọn làm lính trinh sát nguy hiểm nhất, vất vả nhất bộ đội.
Bởi vì cô biết, chỉ có lính trinh sát lập công, thăng chức, tỷ lệ mới là nhanh chóng nhất!
Bao nhiêu lần, Tuyết Vi vì điều tra suýt nữa mất mệnh, vết thương cũ vừa hết, vết thương mới lại tới. Cô đều dựa vào ‘ rất ’ cố gắng không ngừng dẻo dai qua một lần lại một lần trắc trở.
Bao nhiêu lần, thượng cấp chỉ thị Tuyết Vi có thể tạm thời nghỉ ngơi một đoạn thời gian, nhưng cô sợ mình không có cơ hội lập công, mới vừa hoàn thành một cái nhiệm vụ, liền lập tức tiếp nhiệm vụ thứ hai, hơn nữa mỗi lần hệ số nhiệm vụ khó khăn đều thuộc về cấp S. Thơ_Thơ_ddlqd
Bất quá, cường đại tái nhậm chức như vậy, Tuyết Vi cũng coi như là được đến phong phú thành quả trở về.
Ngắn ngủn thời gian một năm, cô liền từ một người lính trinh sát bình thường thăng lên tới chức vụ thượng tướng binh đoàn thứ ba.
Trên người cô trao tặng quân công tương đương gấp hai lần người thường đoạt được trong một năm. Trong đó đổ máu và nước mắt đều không phải là người thường có thể đồng cảm như bản thân mình cũng bị.
Tới năm thứ ba rồi, rốt cuộc Tuyết Vi không cần đi ra ngoài liều mạng, quân hàm có thể hoàn toàn lưu lại Quân khu Huyền Vũ an ổn làm quản lý.
Nhưng khiêu chiến chân chính vừa mới bắt đầu mà thôi!
bọn lính của Binh đoàn căn bản là không coi là cô một ‘ nữ ’ binh.
Đồn đãi vớ vẩn ngăn không được đánh úp lại với cô; tranh đấu gay gắt càng như dời non lấp biển quấn quanh cô.
Cho dù như thế, cô cũng không có một khắc lùi bước. Ngoan cường ở trong anh lừa tôi gạt tồn tại xuống dưới, lúc này mới dựa vào tự thân giao tranh lên làm chức vị tướng quân binh đoàn thứ hai.
Thời gian ba năm ngắn ngủn trở thành tướng quân, đã là kỳ tích. Nhưng sau lưng kỳ tích, Tuyết Vi trả giá gian khổ căn bản không phải người thường có khả năng chịu đựng.
Chủ yếu chính là……
Ba năm này đều là cô một mình! Một mình nỗ lực, giao tranh.
Cô không cách nào giống người phụ nữ bình thường như vậy, bị ủy khuất có thể ghé vào ‘ ngực ’ người đàn ông đi khóc thút thít, đi làm nũng;
Bị thương, có thể có người đàn ông yêu thương mình đi che chở, đi chiếu cố.
Mỗi khi tới bên bờ vực sống chết, Tuyết Vi chỉ có thể một mình cắn răng kiên trì đến cuối cùng…… Thơ_Thơ_ddlqd
Chỉ có thể là cô một mình mà thôi……
Nói đến đây.
Ly Tiểu Tiểu thương cảm rũ xuống đôi mắt: “em thực có thể lý giải, vì sao Chị Vi Vi không muốn tự cứu mình. Bất quá chính là chị không muốn một mình sống sót.”
Ánh mắt dần dần nhìn Hoàng Phủ Minh: “anh rể, em cũng thật sự cảm tạ anh có thể chịu áp lực lớn như vậy cứu Chị Vi Vi, em cũng biết, bây giờ kỳ thật anh cũng không tốt quá. Chính là em tưởng…… Giờ này khắc này, chị cũng nhất định rất thống khổ, rất thống khổ, bởi vì…… chị sắp phải đối mặt một mình sinh sống……”
Hoàng Phủ Nguyệt cũng ‘ thay đổi giữa chừng ’, anh quá hiểu biết Tuyết Vi mấy năm nay chịu khổ cùng gian khổ. Anh một người đàn ông đều có thể nói ra từ ‘ khổ ’, huống chi là một người phụ nữ chứ?
“Anh hai, lần này rốt cuộc là anh cứu chị dâu, hay là đào một cái hố cho chính mình nhảy đây?” Tiếng nỉ non khó hiểu rơi xuống.
Hoàng Phủ Minh trầm mặc rũ xuống đôi mắt.
Sau một lúc lâu, anh mặt vô cảm đứng lên, không nói lời nào đi ra khỏi biệt thự……
“Ai……” Một tiếng thở dài nặng nề, Hoàng Phủ Nguyệt cảm nhận được chưa bao giờ từng có khó nhịn. Anh càng thêm biết, sợ là sau khi nghe xong Ly Tiểu Tiểu nói, Hoàng Phủ Minh sẽ càng thêm phiền lòng ý ‘ loạn ’ đi?
Tầm mắt trong lúc vô tình chuyển về phía Ly Tiểu Tiểu.
Cô hơi có chút đề phòng nhíu mày: “Làm gì dùng ánh mắt như vậy nhìn tôi??”
“Ngẫm lại, thân phận Tuyết Vi em sớm sẽ biết, mà em…… Lại là người bên cạnh Tuyết Vi ……” con ngươi hẹp dài vừa chuyển, anh thình lình bắt được cánh tay Ly Tiểu Tiểu: “Nói, có phải em cũng là người Quân khu Huyền Vũ hay không?!!”
Cánh tay, bị niết sinh đau. Thơ_Thơ_ddlqd
Ly Tiểu Tiểu thống khổ hít ngược một hơi khí lạnh: “Đau…… Buông tay, anh ‘ làm ’ đau tôi!”
“Nói cho anh, em rốt cuộc là người nào?!”
“anh buông tay trước!” Dùng sức, ném tay anh ra, Ly Tiểu Tiểu ăn đau đối với cánh tay bị niết đỏ bừng thổi khí: “tôi nói, tôi là người hầu bên cạnh Chị Vi Vi. Đến nỗi, tôi có phải người Quân khu Huyền Vũ hay không, anh còn nhìn không ra sao?!”
Cũng đúng.
Từ Ly Tiểu Tiểu xem ra, cô như là chưa tiếp thu qua bất luận huấn luyện quân sự gì khắc nghiệt.
“Thật sự chỉ là người hầu đơn giản như vậy sao?!” Trong mắt chứa đầy nghi ngờ như cũ.
Ly Tiểu Tiểu nháy mắt lạnh một khuôn mặt: “Nếu anh hoài nghi tôi, kia tùy tiện anh, tôi không cần phải giải thích với anh cái gì. Đi trước!”
“Đã trễ thế này em muốn đi đâu?” Hoàng Phủ Nguyệt cường thế túm cô trở về trên sô pha.
Cô bất mãn trừng lớn hai mắt: “anh quản không được tôi!”
“Bây giờ anh là ông xã của em, em nói anh quản hay mặc kệ em?”
“Ông xã? A…… anh bất quá chính là ông xã của tôi trên danh nghĩa thôi. Đừng tưởng lúc anh ra lệnh cho tôi liền bày ra cái giá ông xã; khi ‘ hoa ’ rượu mà ôm người phụ nữ khác liền quên mất thân phận mình!” Dứt lời, Ly Tiểu Tiểu nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn anh một cái liền nghênh ngang mà đi……
*
Đêm cuối mùa thu, vô cùng lạnh lẽo. Thơ_Thơ_ddlqd
Gió đêm thổi tới trên mặt Hoàng Phủ Minh có cảm giác nhàn nhạt đau đớn.
Bước chậm ở đường nhỏ trong Nhà họ Hoàng Phủ, bên tai anh không ngừng trở về mỗi câu nói của Ly Tiểu Tiểu ……
‘Chị Vi Vi là một người phụ nữ, người phụ nữ ở bộ đội bản thân liền không được ‘ hỗn ’, điểm này em tin tưởng anh rể cùng Nguyệt đều rõ ràng. Dù cho Dạ phi Quân Trường thưởng thức Chị Vi Vi, nhưng Dạ phi Quân Trường cũng là một người thưởng phạt phân minh, không có khả năng không thể hiểu được cho cô ‘ nắm ’ quân hàm. ’
‘tương tự Chị Vi Vi cũng biết, nếu cô không nhanh chóng ở Quân khu Huyền Vũ ‘ hỗn ’ ra tới, vĩnh viễn không có cách nào thế mẹ báo thù! Cho nên ……’
Anh có thể cảm thụ đến, Tuyết Vi ở Quân khu Huyền Vũ lựa chọn mỗi con đường tuyệt không ngẫu nhiên, mà là cố tình làm!
Bởi vì……
Năm đó, anh mới vào bộ đội cũng lựa chọn cương vị lính trinh sát này, không bao lâu đã bị Hoàng Phủ Sâm phái đi Quân khu Huyền Vũ. Anh cũng dùng rất nhiều năm mới tới bên người Dạ Phi Linh.
Một đường gian khổ, anh hiểu, anh đều hiểu.
Cho nên, sau khi biết được Tuyết Vi là tướng quân Quân khu Huyền Vũ, anh ngay cả hỏi cũng không hỏi. Bởi vì anh sợ hỏi xong, chính mình nhận không nổi.
Anh tình nguyện tin tưởng, sở dĩ Tuyết Vi lên làm tướng quân là đã được Dạ Phi Linh chiếu cố, cũng không muốn biết những chân tướng đó theo như lời Ly Tiểu Tiểu!!
Đi tới gara Nhà họ Hoàng Phủ, cặp con ngươi bi lạnh của Hoàng Phủ Minh trầm xuống, khởi động xe liền nhanh chóng ra khỏi Nhà họ Hoàng Phủ……