Editor: Thơ Thơ
Kỳ quái.
Ở trong ấn tượng Tuyết Vi, Hoàng Phủ Minh chính là một người cực ít ra ngoài ăn cơm, nhưng từ khi bọn họ tiến vào, cô liền cảm giác tên giám đốc kia cùng Hoàng Phủ Minh giống như rất quen thuộc. Hơn nữa……
‘vợ ngài rốt cuộc đã trở lại sao? ’ là có ý tứ gì?
Dù cho trong lòng có nghi vấn, nhưng Tuyết Vi cũng không có hỏi ra miệng, ngược lại đôi mắt vừa chuyển: “không phải anh hẹn nguyệt lại đây cùng nhau ăn cơm sao? Làm sao chỉ có hai người chúng ta?”
“anh khờ mới có thể thật sự hẹn một cái bóng đèn lại đây!!”
Mẹ nó!!! Thật đủ thẳng thắn!
Chính là Hoàng Phủ Minh lại đang âm thầm bày cô một kế, anh là tính đến cô nhất định sẽ cùng anh lại đây ăn bữa tối sao?
‘ hỗn ’ đản, gia hỏa xấu xa!
Tuy Nói, trong lòng Tuyết Vi có đủ loại oán giận, nhưng cô còn không đến mức khó hiểu phong tình đến nổi nhiễu bầu không khí ‘ lãng ’ mạn này.
Một bữa tối ‘ lãng ’ mạn dưới ánh nến hài hòa dần dần kết thúc.
Ở trong trí nhớ của cô, tựa hồ thật đúng là chưa bao giờ từng có cùng Hoàng Phủ Minh ăn bữa tối dưới ánh nến, cái này ngược lại cũng coi như là đền bù một đoạn chỗ trống ký ức của bọn họ. Thơ_Thơ_ddlqd
“Kế tiếp muốn đi nơi nào?” Hoàng Phủ Minh ưu nhã xoa xoa khóe ‘ môi ’, mỉm cười hỏi lên.
Nhưng…… Thời gian này có thể đi nơi nào?
Trừ bỏ xem phim điện ảnh, cũng chính là đi thuê phòng đi? Cô mới sẽ không lại trúng kế đâu! “tôi phải đi về.”
“đêm nay đừng đi.” Nói xong, Hoàng Phủ Minh bắt tay duỗi tới trên bàn, ái muội kéo tay cô.
Liền biết sẽ là kết quả như thế.
Đều Nói, sau khi một người đàn ông mời một người phụ nữ ăn cơm chiều, còn đưa ra yêu cầu tiếp theo, như vậy xác định vững chắc chính là muốn cùng người phụ nữ này đi thuê phòng!! Hừ.
“tôi……”
“Hoàng Phủ Minh.” Đợi Tuyết Vi vừa muốn cự tuyệt, một tiếng liền cắt đứt lời cô nói.
Cô và Hoàng Phủ Minh cùng nghiêng đầu xem qua ……
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Nguyệt mặt mang mỉm cười đã đi tới với bọn họ. “em từ bên ngoài liền thấy giống như anh, không nghĩ tới, thật là anh.” Ánh mắt tà tứ chậm rãi chuyển về phía bóng dáng đối diện Hoàng Phủ Minh ……
Đầu tiên là anh sửng sốt, giây tiếp theo, một nụ cười khó có thể áp chế ‘ kích ’ động liền hiện lên ở khuôn mặt: “Thân ái, đã lâu không thấy……”
Hãy còn nhớ rõ.
Hơn ba năm trước, lần cuối cùng từ biệt Hoàng Phủ Nguyệt đúng là ở biệt thự cô bị cầm tù kia.
Cô mới vừa biết được tin tức mẹ bị giết, dưới tình thế cấp bách kêu Ninh Ninh đi kêu Hoàng Phủ Nguyệt lại đây hỗ trợ. Lại chưa từng nghĩ, sau khi vội vàng từ biệt Gặp lại đã là sắp bốn năm …… Thơ_Thơ_ddlqd
Chỉ là, ở tiệc rượu ngày đầy tháng của con trai Tuyết Khả Duy, cô không rảnh cùng anh chào hỏi một cái, còn nghĩ ngày nào đó muốn tự mình đi tìm Hoàng Phủ Nguyệt ôn chuyện cũ, không nghĩ tới liền gặp phải tại đây.
Hoàng Phủ Nguyệt ánh mắt nhu hòa cẩn thận đoan trang mặt tà tuấn ……
Người đàn ông này thật sự cùng bốn năm trước biến hóa quá lớn.
Anh đã từng, phóng ‘ đãng ’ không kềm chế được, điển hình bộ dáng thiếu gia ăn chơi trác táng, nhưng bây giờ……
Một thân tây trang giày da, khuôn mặt trắng nõn cũng trở nên ngăm đen rất nhiều, thể trạng cũng trở nên rắn chắc, to lớn không ít.
Đều Nói, người bộ đội huấn luyện. Tinh tế tính ra, Hoàng Phủ Nguyệt dấn thân vào bộ đội đã hơn bốn năm, cũng khó trách sẽ trở nên nam tính nhiều như vậy.
“Đã lâu không thấy, Nguyệt……” Đứng dậy, Tuyết Vi mỉm cười ôm Hoàng Phủ Nguyệt.
Anh bất mãn nhíu mày, trêu ghẹo nói: “này, thân ái, thời gian cô biến mất chính là lâu như vậy, bây giờ rốt cuộc cô xuất hiện, thấy tôi, cũng chỉ suy nghĩ ôm một cái sao?”
Hoàng Phủ Nguyệt này, dù cho cảm giác bề ngoài đích xác thay đổi không ít, nhưng bên trong…… Như cũ là bộ dáng không kềm chế được. “Kia……”
“Vậy em còn muốn thế nào?” Không đợi Tuyết Vi nói cho hết lời, Hoàng Phủ Minh tiến lên một bước, kéo hai người kia ra.
“em Nói, Anh hai, đừng keo kiệt như vậy, em cùng Tuyết Vi không gặp lâu như vậy, tốt xấu…… Cũng đến ‘ hôn ’ một cái đi.”
‘ pi……’
Ai cũng chưa từng tưởng, đợi Hoàng Phủ Nguyệt mới vừa nhắc tới yêu cầu vô lý này, Hoàng Phủ Minh nâng lên gương mặt anh, liền hôn một cái ở trên mặt anh: “anh thế cô ta hôn xong rồi.” Thơ_Thơ_ddlqd
“mẹ nó!!! Hoàng Phủ Minh, anh nha thật ghê tởm!!!” Vẻ mặt anh ghét bỏ xoa xoa mặt.
Chọc Tuyết Vi ở bên không khỏi mím miệng nở nụ cười.
Đối với anh em này, Vĩnh viễn dùng hình thức ở chung cãi nhau ầm ĩ như vậy, nhưng càng như thế, liền càng có thể cảm giác được tình anh em bọn họ có bao nhiêu thâm sâu.
“Đúng rồi, nguyệt, anh làm sao đột nhiên chạy tới đây?”
“À, Miêu Miêu đã đói bụng, tôi liền mang cô bé ra tới ăn cái gì, kết quả cô bé đột nhiên đau bụng, tôi gọi ‘ nữ ’ hầu cho cô bé mượn toilet nơi này đi.”
“em nói…… Miêu Miêu…… Cũng ở…… đây?!!!” ‘ bá ’ trong nháy mắt, sắc mặt Hoàng Phủ Minh trở nên vô cùng khẩn trương.
Thấy vẻ mặt Hoàng Phủ Minh lúc này, mới đầu anh còn có điểm khó hiểu, nhưng giây tiếp theo…… Anh lập tức phản ứng lại đây ‘ tính ’nghiêm trọng. “Tuyết…… Tuyết Vi, tôi trước…… tôi đi trước……”
“Daddy!!!! Ôm một cái……” ‘tiếng nãi ’ thanh ‘ nãi ’ khí từ nơi không xa truyền đến, một bóng dáng nhỏ đáng yêu nhảy nhót liền nhắm Hoàng Phủ Minh vọt lại đây……
“Daddy?” Tuyết Vi ở bên, đôi tay vây quanh trước người, mắt phượng lạnh lùng nheo lại.
Trong lòng Hoàng Phủ Minh căng thẳng, hung tợn trừng mắt Hoàng Phủ Nguyệt một cái.
Tự biết chính mình làm sai lầm, Hoàng Phủ Nguyệt lập tức xám xịt quay đầu đi……
“Vi, em nghe anh nói……” Thơ_Thơ_ddlqd
“Hư, đừng giải thích. Anh biết, tôi thực chán ghét người khác giải thích với tôi!!!”
Hoàng Phủ Minh cũng thực chán ghét đi giải thích với người khác, nhưng chuyện này nếu không giải thích một chút, phỏng chừng anh cùng Tuyết Vi liền hoàn toàn xong đời.
“Vi, kỳ thật bé gái này ……!”
“Daddy, ôm một cái, ôm một cái……” Còn không đợi Hoàng Phủ Minh nói cho hết lời, Miêu Miêu liền chạy tới bên cạnh anh, nũng nịu ôm lấy ‘ chân ’ anh. Một đôi mắt to long lanh chờ mong ngẩng đầu nhìn anh.
Hoàng Phủ Minh thật sự không đành lòng cự tuyệt yêu cầu của Miêu Miêu, khom người mới vừa bế cô bé lên……
Tuyết Vi quay đầu liền phải rời đi.
“Vi!!!” Tay vội chân ‘ loạn ’ giữ lại cánh tay cô: “em nghe anh nói!!”
“giữa chúng ta có cái gì để nói sao? Anh không cần giải thích gì đó với tôi, dù sao bây giờ chúng ta cũng không có bất luận quan hệ gì.”
“Tuyết Vi!!! Bé gái này không phải ……”
“Daddy……” Miêu Miêu tựa hồ dự cảm tới Hoàng Phủ Minh Nói tiếp, tội nghiệp ôm cổ anh.
Từ sau khi đem bé gái này về nhà, Hoàng Phủ Minh thử muốn cho bé gái này biết mình không phải là cha cô bé.
Nhưng mà, anh chỉ cần vừa nói đến đề tài này, Miêu Miêu sẽ ‘ lộ ’ ra ánh mắt tội nghiệp, ‘ lộng ’ đến anh cũng không đành lòng nói tiếp.
Tựa như bây giờ, Miêu Miêu lại ‘ lộ ’ ra vẻ mặt như vậy, anh chỉ có thể nuốt lời nói đi xuống. Nhưng thái độ Tuyết Vi bên kia lại vô cùng lạnh nhạt. Lúc này, Hoàng Phủ Minh từ trước đến nay thản nhiên xử thế xem như ‘ loạn ’ đầu trận tuyến.
“Minh! Minh!” Một bên Hoàng Phủ Nguyệt biết tình thế khẩn cấp, khẽ kéo kéo cánh tay anh, ý bảo đơn độc đi ra ngoài tâm sự……