Editor: Thơ Thơ
Triết…… Triết Hạo đang nói cái gì?!!
hôm nay anh có việc không thể tới sao??? Người vừa mới…… Vừa mới rồi là ai ở cùng với cô?!!
“Vi vi? Vi vi? Sao em không nói? Em tức giận sao? anh thật sự có việc!”
giọng Diệp Triết Hạo mạnh mẽ kéo thần trí Tuyết Vi trở lại, tay cô gắt gao nắm thành nắm tay: “Triết Hạo, em không có tức giận, anh có việc, kỳ thật em cũng không có chuyện gì quan trọng tìm anh.”
trong khẩu khí không có bất luận gợn sóng thất kinh gì, ngay cả Tuyết Vi cũng không dám tin tưởng chính mình ở trước mặt Diệp Triết Hạo vậy mà có thể giả bộ bình tĩnh như thế?
A, lúc cô đi học thật nên ghi danh đoàn văn công!
“Như vậy, em không tức giận thì tốt rồi. anh không nghe em nói nữa, anh đi vội.”
“ừm…… anh…… Vội…… Đi……” điện thoại cắt đứt trong nháy mắt, di động từ trong tay Tuyết Vi rơi xuống……
mắt cô dại ra trợn tròn nhìn trần nhà……
Ai có thể nói cho cô biết, rốt cuộc vừa mới rồi đã xảy ra chuyện gì?
Là ảo giác sau say rượu sao?
Vẫn là……
Cô thật sự cùng một người đàn ông xa lạ đã xảy ra quan hệ sao?!
Suy nghĩ hỗn độn ngồi dậy: “Tê……” Hạ thể, một trận đau đớn đánh úp lại.
khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi trầm xuống, xem ra…… hết thảy vừa mới rồi đều là chân thật, cô……
Thật sự cùng một người đàn ông xa lạ đã xảy ra quan hệ!!!
“Đáng chết!” Cầm lấy gối đầu dùng sức ném đi ra ngoài.
Không cách nào phủ nhận, chuyện này một bàn tay vỗ không vang, nếu cô có thể bảo trì lý trí thanh tỉnh đã sớm có thể phân rõ ra người đàn ông trong phòng không phải Diệp Triết Hạo, nhưng cô lại uống say như vậy.
Vấn đề……
“hỗn đản kia vì sao chạy tới phòng tôi?!!” Đúng vậy, đây là phòng của cô, cho dù cô uống nhiều quá, hỗn đản kia sẽ không uống rượu đi?
‘ người phụ nữ, ở chỗ này chờ tôi. trước khi tôi trở về, cô không được rời đi cho tôi!!! ’
Đột nhiên nhớ lại lúc gần đi người đàn ông ném xuống những lời này, Tuyết Vi nhanh chóng mặc quần áo.
Kêu cô chờ đúng không?
được, cô liền đứng ở cửa lớn chờ khốn khiếp kia trở về, nếu anh ta không giải thích rõ ràng, vì sao xuất hiện ở phòng cô, cô nhất định…… Kêu khốn khiếp kia đoạn tử tuyệt tôn!!!
Bước xa vọt ra cửa, trong nháy mắt kéo cửa ra ……
ánh đèn trên hành lang làm Tuyết Vi không mở mắt ra được, cô theo bản năng xoay người, ánh mắt vừa vặn đối diện ở biển số trên cửa phòng ……
Mặt trên thình lình viết……
“1……606??” Như thế nào sẽ là 1606?? Không phải 1609 sao??
Trời ơi ……
hóa ra là cô…… Đi nhầm phòng!!??
*
hoàng thành tháng 11 vừa mới tiến vào trời đông giá rét, tuyết đầu mùa rơi xuống, thành thị to như vậy bị vây quanh ánh sáng bạc, rất là loá mắt.
trên người Tuyết Vi mặc quần áo đơn bạc đi ở trên đường, thân thể bị đông lạnh đến rùng mình, nhưng trong lòng so với thân thể còn muốn lạnh hơn trước trăm ngàn lần……
Không thể tha thứ, không thể tha thứ, cô thế nhưng phạm vào một sai lầm trí mạng như vậy, đi nhầm phòng sao?!!
Đánh giá người đàn ông ở phòng kia cũng đang hẹn hò với ai đi? Kết quả liền……
Bất quá còn tính anh ta có lương tâm, phát hiện sai rồi ngừng lại đúng lúc, không có khiến cho ô long tiến hành như vậy.
Nhưng……
Cô nên công đạo cùng Triết Hạo như thế nào đây?!
“Phỉ, tôi thật muốn anh chết đi.”
“Hừ, gia hỏa này, là muốn cùng tôi lên giường sao? Tôi xem anh…… muốn chính là em gái tôi có đúng không?”
“Nào có…… Nếu không phải em ngăn lại, anh đã sớm chia tay cùng Tuyết Vi ……” Cách đó không xa, truyền đến tiếng một nam một nữ.
giọng nói hai người này quen thuộc rót vào lỗ tai Tuyết Vi, giống như một tiếng sét đánh giữa trời quang dừng ở trong lòng cô!!
hai giọng này là……?!!
!!