Editor: Thơ Thơ
Một bữa gia yến kết thúc.
Tuyết Phỉ Nhi khoe mã bồi ở bên cạnh Dạ Phi Nhã Lệ lảm nhảm việc nhà.
Nhưng Hoàng Phủ Minh đã sớm mượn cớ rời khỏi bàn ăn.
Tuyết Vi cũng thật sự không am hiểu khoe mã liền nói lời từ biệt cùng Dạ Phi Nhã Lệ cùng với Hoàng Phủ Dương Vinh ……
“Tiểu thư, hôm nay chị biểu hiện, thật sự là……” Bước chậm ở trong hoa viên Nhà họ Hoàng Phủ, vẻ mặt Ninh Ninh khó chịu đi theo phía sau Tuyết Vi.
“Thật sự là thế nào?”
“Thật sự là…… Quá kém, sao chị lại có thể gắp phao câu gà cho Hoàng Phủ Quân Trường ăn, như vậy làm sao Hoàng Phủ Quân Trường sẽ có ấn tượng tốt đối với chị chứ?” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Hừ, cô còn cần Hoàng Phủ Minh lưu ấn tượng tốt gì? Đều ‘ thành thục ’như vậy, nên bại lộ đã sớm bại lộ sạch sẽ, lại không phải lần đầu tiên thật sự gặp mặt.
“Khụ khụ……” Liền tại đây khi chủ tớ hai người đi ngang qua đình hoa viên hóng gió, một tiếng ho nhẹ truyền đến.
Tuyết Vi và Ninh Ninh thuận thế dừng bước chân.
“Tiểu thư, tiểu thư, là Hoàng Phủ Quân Trường.” Ninh Ninh khẩn trương lôi kéo cánh tay Tuyết Vi, kích động chỉ vào Hoàng Phủ Minh ngồi ở trong đình hóng gió cách đó không xa.
Cô nheo đôi mắt lạnh lại, trầm mặc nhìn về phía đình hóng gió.
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh vén lên mành sa đình hóng gió, giọng nói lạnh lùng: “Đi nhanh như vậy?”
“Bằng không sao?”
“Đây chính là lúc mấu chốt nhất cô bước vào vị trí Quân Trường phu nhân, như thế nào không…… nắm chắc?”
A, châm chọc cô đúng không?
Thật cảm thấy cô một hai phải muốn vị trí Quân Trường phu nhân này đúng không? Thơ_Thơ_diendanlequydon
Tốt, thực tốt! Vậy như anh mong muốn!
Tuyết Vi âm thầm nghiến răng, cất bước, đi tới đình hóng gió: “Thật muốn làm phu nhân quân nhân, lấy lòng cha mẹ Quân Trường có cái rắm. Không phải là đến chờ mọi người gật cái đầu sao. Này không, tôi rất có tâm cơ…… Tới nơi này!!”
Ánh mắt khiêu khích đối diện đôi mắt Hoàng Phủ Minh.
Đôi mắt anh chợt lóe: “A, cô gái này, thật đúng là có nhãn lực!!”
“Đó là, tôi phải làm Quân Trường phu nhân, không có chút nhãn lực sao được đây??”
“Tới, bồi tôi một ván cờ.”
Một bên Ninh Ninh vừa nghe, kích động nhéo nhéo cánh tay Tuyết Vi, đây chính là cơ hội tốt bằng trời.
Ai ngờ, Tuyết Vi chỉ nhẹ nhàng bâng quơ liếc mắt bàn cờ vua đặt trên bàn đình hóng gió liền từ chối nói: “Xin lỗi, Hoàng Phủ Quân Trường, tôi…… Sẽ không chơi cờ, xin lỗi không tiếp được!”
“hả?” Nhìn bóng dáng cô dần dần rời đi, Hoàng Phủ Minh nheo lại đôi mắt lạnh: “cô thân là tiểu thư Nhà họ Tuyết, cầm kỳ thư họa sao có thể không biết? Đây là cô cố ý từ chối tôi sao?” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“A, Hoàng Phủ Quân Trường, nếu đáp án đều đã sinh ra ở trong lòng anh, cần gì phải nói ra, như vậy thêm không có mặt mũi chứ?”
“cô!!!” Cô gái miệng lưỡi sắc bén! Bàn tay to của Hoàng Phủ Minh chậm rãi nắm thành cái nắm tay: “Không phải cô phải làm Quân Trường phu nhân sao? Chút đề nghị này liền cự tuyệt sao?”
“Đúng vậy, tôi phải làm Quân Trường phu nhân. Chính là……” Đôi mắt Tuyết Vi vừa chuyển, mỉm cười ngọt ngào nói: “Tôi nói phải làm Quân Trường phu nhân nào sao?”
“tức cười, toàn bộ Quân Khu Bạch Hổ cũng chỉ có một Quân Trường mà thôi!!”
“Cái này thật ra không phải giả, chính là…… Toàn bộ quốc gia có bốn cái quân khu, tôi chưa nói tôi phải làm Quân Trường phu nhân quân Khu Bạch Hổ. Dù sao, cha tôi vẫn luôn có cấu kết với Quân khu Huyền Vũ, ngẫm lại, tôi quyết định vẫn là đi làm vợ của Dạ Phi Linh tốt hơn!!”
“Tiểu thư!!” Ninh Ninh vừa nghe lời này, sắc mặt đều bị dọa trắng.
Phải biết rằng, đây chính là địa bàn quân Khu Bạch Hổ, nơi này lại là Nhà họ Hoàng Phủ, Tuyết Vi dám nói ra loại lời nói này cùng với theo địch bán nước có cái gì khác nhau sao??
“Cô gái, tôi xem cô chán sống rồi!!”
“Làm gì, dù sao tôi đã bị hoài nghi, tôi còn sợ cái gì.” Tuyết Vi không thuận theo không buông tha trả lời Hoàng Phủ Minh. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Anh xem như hoàn toàn nghe hiểu được, cảm tình cô gái đáng chết này là bởi vì theo như lời anh vừa mới cùng Dạ Phi Nhã Lệ giận dỗi nói hả??
“Tùy cô!” Hoàng Phủ Minh không hề nhẫn nại buông màn lụa xuống, một mình hạ cờ.
Tuyết Vi hung hăng cho anh một cái nhìn xem thường liền mang theo Ninh Ninh rời đi……
Chỉ chốc lát sau, Lạc quản gia chậm rãi đi tới đình hóng gió: “Nhị thiếu gia.”
“Chuyện gì?”
“Xin thứ cho lão nô lắm miệng hỏi một câu, ngài hẳn là…… Thực để ý Tuyết Vi tiểu thư hả?”
Quân cờ cầm trong tay ngừng ở giữa không trung, anh nâng lên mi mắt, châm chước một lát, chậm rãi nói: “Vì sao hỏi như vậy?”
“thời gian Lão nô ở Nhà họ Hoàng Phủ ngây người có 40 năm, cũng coi như là rải rác nhìn ngài không sai biệt lắm tám năm. Tâm tư ngài ngẫu nhiên tôi còn có thể đoán chuẩn được. Vừa mới rồi sở dĩ ngài làm trò trước mặt Dạ Phi phu nhân cố ý bỏ qua quan hệ cùng Tuyết Vi tiểu thư một bên, nói vậy, là vì bảo hộ Tuyết Vi tiểu thư đi?”
‘Minh Nhi chúng ta là vì bảo hộ Tam tiểu thư Nhà họ Tuyết mới có thể đi Ngự thành, ông hẳn là vui vẻ mới phải, xem ra…… rốt cuộc Minh Nhi chúng ta tìm được ý trung nhân rồi. ’
Con đã sớm nghe nói lão gia Nhà họ Tuyết Tuyết Vĩ Quốc và người của Quân khu Huyền Vũ tựa hồ có quan hệ nào đó, liền nghĩ, giả trang thân phận Thần Hiên đi theo bên người Tuyết Vi, nhìn xem, cô ta có phải cũng cùng Người của Quân khu Huyền Vũ có cấu kết hay không.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
Hoàng Phủ Minh trầm mặc hít vào một hơi, cặp mắt dần dần tối sầm xuống……
Tuy không có được thiếu gia nhà mình chính miệng trả lời, nhưng Lạc quản gia đã hiểu được hết thảy. “Nhị thiếu gia, mặc kệ tâm ý ngài như thế nào. Nhưng lão nô vẫn muốn nhắc nhở ngài một câu, xuất thân Tam tiểu thư nhà họ Tuyết bất quá là một thứ nữ, ai cũng biết nửa Nhà họ Tuyết do Địch phu nhân chưởng quản, mà con gái Địch phu nhân sủng ái nhất còn ai ngoài Tuyết nhị tiểu thư. Nếu ngài lựa chọn nhị tiểu thư Nhà họ Tuyết, mới là chân chính cường cường liên hợp.”
Mặc kệ Lạc quản gia nói xuôi tai hay là không xuôi tai, điểm xuất phát của ông đều là vì tốt cho Hoàng Phủ Minh.
Chỉ là……
“Lạc quản gia!”
‘ bốp ’ một tiếng, Hoàng Phủ Minh phẫn nộ đánh nghiêng bàn cờ trước người, đứng dậy, phẫn nộ đi ra ngoài đình hóng gió: “Nếu không phải tôi niệm tình ông đi theo bên người tôi nhiều năm, lại trung thành và tận tâm, tôi nhất định gọi người kéo ông đi ra ngoài đánh chết. Ông đừng quên, Hoàng Phủ Minh tôi cũng là con vợ lẽ, y theo ý tứ của ông, chính là thân phận tôi cũng hèn mọn sao??!”
“Không…… Nhị thiếu gia, tôi không có ý tứ này.” Lạc quản gia khẩn trương hai đầu gối quỳ xuống đất.
Giờ phút này, phản chiếu ở hai tròng mắt Hoàng Phủ Minh thoạt nhìn là âm trầm, dọa người như vậy.
Không tồi, một quân trường này cao cao tại thượng, xuất thân Hoàng Phủ Minh đúng là con vợ lẽ, chẳng qua mẫu bằng tử quý, anh nhất chiêu thành vương, mọi người mới dần dần xem nhẹ xuất thân của anh, cũng quên mất địa vị mẹ của anh.
Chỉ là Hoàng Phủ Minh chưa từng nghĩ, Tuyết Vi cũng là con vợ lẽ!?
*
“Minh, nơi này, nơi này……” trong quán bar ầm ĩ, Mộ Thần Hiên đứng ở cửa một gian phòng vip vẫy vẫy tay với Hoàng Phủ Minh cách đó không xa.
Vừa mới rồi, Hoàng Phủ Minh vừa vặn nhận được điện thoại Mộ Thần Hiên đánh tới, nghĩ lại, dù sao ngốc ở trong nhà cũng không có việc gì, liền quyết định lại đây tìm anh.