Buổi tối lăn qua lăn lại đến hơn một giờ mới ngủ, buổi sáng chưa tới bảy giờ đã phải rời giường chuẩn bị đi học.
Giấc ngủ không tới sáu tiếng, hơn nữa tối qua vì gặp được người quen ở thành phố A nên mơ thấy chuyện lúc trước, đến khi đồng hồ báo thức vang lên, đầu Lãnh Tâm Nhiên đau vô cùng. Nhưng đã sớm quen với đồng hồ sinh học nên cô cũng không ngủ được nữa, híp mắt đi đến phòng tắm rửa mặt.
Nhìn gương mặt tiều tụy của mình trong gương, trước kia cô chỉ muốn có thể nhanh lớn lên để đi tìm nội gián, nhưng mà hiện tại, sau khi nhìn thấy Thẩm Quân, trong lòng cô lại hiện ra một kế hoạch táo bạo. Bất quá, kế hoạch này, rất cần sự phối hợp của Thẩm Quân. Mượn chuyện cứu người để đối phương làm việc cho mình, nghe có chút vô sỉ, nhưng cô tự xưng bản thân không phải người tốt, để đạt được mục đích không chừa thủ đoạn nào chính là điều cơ bản nhất.
Hôm nay nên gọi điện cho ông chủ xin nghỉ rồi, cô cần biết được một số thông tin của Diêm Môn từ miệng của Thẩm Quân. Nếu như Thẩm Quân đáp ứng yêu cầu của cô, cô còn phải đi đến thành phố A một chuyến, không phải đi gặp bạn trước kia của cô, mà là đi lấy chút tiền, lấy chút tiền thuộc sở hữu của Huyết sư Lãnh Tâm Nhiên cô.
"Ánh mắt của cậu đỏ thật."
Dung Thiếu Tuyệt bĩu môi nói, học sinh trong lớp này, ít nhất cũng đã học cùng nhau hơn một năm. Lâu hơn nữa, là bắt đầu học ở đây từ lớp mười, đồng nghĩa với việc tình cảm rất sâu đậm, trong lòng sẽ có bài xích với người mới. Nhưng người này thì khác, chỉ sau mấy ngày từ khi cô tới lớp F, đã khiến cho các học sinh trong lớp chấp nhận cô.
Rất nhiều người vẫn xấu hổ vì lớp F, mặc dù nhìn những người trong lớp có vẻ đường hoàng, nhưng thật ra sâu trong nội tâm họ vẫn luôn cảm thấy tự ti. Nhưng người này thì khác, ánh mắt của cô, luôn lạnh nhạt, ánh mắt rất sáng rất sắc, trên người luôn tản mác ra loại khí thế không thể xâm phạm, giống như một chút cũng không bị ảnh hưởng bởi tiếng xấu của lớp F.
Anh biết được một chút thông tin của cô từ Triệu Nghị, trong tài liệu ghi cô là một người hèn yếu thấy nam sinh là nhào đến, nhưng người ánh quen không phải như thế. Cô kiêu ngạo lạnh lùng, cô cuồng vọng, cô là nữ vương cao cao tại thượng, mang theo khí thế cường đại không thể xâm phạm, hoàn toàn không có chút xíu dáng vẻ của một kẻ háo sắc hèn nhát.
"Ngủ không ngon."
Lãnh Tâm Nhiên một tay chống cầm, bớt thời gian trả lời vấn đề của Dung Thiếu Tuyệt.
Không khí của lớp F rất hài hòa, mặc dù mỗi ngày đều cãi nhau, nhưng tốt hơn nhiều so với lớp A. Người nơi này đều tự do tự tại, muốn làm gì thì làm, đó là vì vị chủ nhiệm lớp này nhìn có vẻ già hơn nhiều so với tuổi thực, luôn bày ra bộ mặt mỉm cười, đối đãi với học sinh giống như con cái của mình, những thứ này, đều khác so với lớp A.
"Các học sinh!"
Chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng cũ nát, vỗ vỗ vào bảng, cố gắng cất cao giọng.
Nhưng đáng tiếc chính là, trong lớp có rất ít người để ý đến lời của ông, ngay cả Lãnh Tâm Nhiên, cũng bởi vì đang mãi suy nghĩ chuyện riêng mà bỏ quên ông ấy. Nhưng ông cũng không giận, giống như đã sớm quen với việc này, vẫn cố gắng nói xong lời của mình.
"Các em, Cuộc thi toán học nâng cao cấp quốc gia lần 2 sẽ tổ chức ở thành phố của chúng ta, trước khi cuộc thi bắt đầu, trong trường chọn ra mười đại biểu đi tham dự cuộc thi này. Thời hạn đăng ký là đến thứ năm, bạn nào có hứng thú có thể đến chỗ tôi để báo danh!"
Lãnh Tâm Nhiên chỉ là mơ hồ nghe được cái gì cuộc thi linh ta linh tinh, đối với những thứ này, cô hoàn toàn không có hứng thú. Bất quá, cô không nghĩ tới, lớp F này hoàn toàn không quan tâm đến tin khiến cả trường dậy sóng này.
Phải biết rằng, đây là cuộc thi cấp quốc gia, nếu có thể giành được giải thưởng trong cuộc thi này, kỳ thi tốt nghiệp trung học gì đó đều là mây trôi, hoàn toàn không cần tham gia kỳ thi tốt nghiệp trung học vẫn có trường đại học tới mời bạn vào học. Cơ hội như vậy, nếu như không cố sức nắm chặt, tuyệt đối sẽ hối hận.
Lãnh Tâm Nhiên bước ra khỏi phòng học, cô đã nuôi thói quen ngủ trưa ở sân thượng. Vốn là Dung Thiếu Tuyệt định đi với cô, nhưng tạm thời có chuyện nên chỉ còn lại một mình cô.
Vốn là một đường rộng thênh thang, nửa đường là xông ra một Trinh Giảo Kim.
"Ái chà, đây không bạn học học cũ Lãnh Tâm Nhiên của chúng ta hay sao? Lần này mày thật là nổi tiếng, lớp A vẫn là lần đầu tiên có người có thành tích huy hoàng như thế đấy!" Gặp được cái người đáng ghét đó, âm thanh của Bắc Âu Hân vẫn bén nhọn như cũ, giống như phải vũ nhục đối phương thì trong lòng cô mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.
Đi theo bên cạnh cô chính là Giang Sảng, cũng muốn đi tìm Lãnh Tâm Nhiên. Cô ta ở một bên phụ họa theo lời của Bắc Âu Hân, còn thỉnh thoảng phát biểu chút ý kiến của mình: "Hân Hân, đừng nói, chúng ta đi nhanh đi. Chúng ta phải vội đi nộp phiếu báo danh, không phải thầy đã nói muốn mở một lớp phụ đạo để chuẩn bị thật tốt cho cuộc thi toán học lần này sao? Hân Hân cậu thật là lợi hại, thầy giáo cũng nói thẳng cậu nhất định sẽ đoạt được giải thưởng."
Vừa nói vừa liếc Lãnh Tâm Nhiên một cái, dáng vẻ lén lút gian xảo kia, thật khiến cho người ta ghê tởm.
Những thủ đoạn khiêu khích ngây thơ này, Lãnh Tâm Nhiên còn không thèm để vào mắt. Thấy Bắc Âu Hân, đột nhiên cô nhớ tới chuyện bị côn đồ theo dõi lần trước. Ánh mắt cô đột nhiên trở nên sắc bén như hàn băng, lạnh lùng khiến cho lòng người hoảng sợ.
Bắc Âu Hân vốn đang định nói gì đóp, lại bị ánh mắt này làm cho giật mình, sau khi phản ứng kịp thì càng nổi giận: "Sảng Sảng chúng ta đi. Chúng ta không phải là kẻ đứng bét toàn trường, cũng không phải là học sinh lớp F, sẽ không rãnh đến mức không có việc gì làm thì lêu lổng trong trường. Chúng ta đi tìm thầy giáo, lần này nếu mình lấy được giải thưởng, mình sẽ dẫn cả lớp tới tham dự PARTY của nhà mình! Đến lúc đó, mình sẽ cho cậu xem hình của anh trai khi còn bé, rất nhiều người cũng muốn xem đó!"
Hai người vừa nói, vừa nghêng mặt bỏ đi.
Đối với những chuyện các cô nói, Lãnh Tâm Nhiên không một chút hứng thú. Bất quá, đột nhiên cô nghĩ đến một ý kiến hay, hành hạ một người, không phải là để cho người đó chết, mà là thời thời khắc khắc hành hạ người đó, khiến cho người đó sống không bằng chết. Thủ đoạn tốt nhất, chính là ra oai phủ đầu trên sự kiêu ngạo của người đó. Cô ta ưu tú, vậy thì ưu tú hơn cô ta. Cô ta mạnh mẽ, vậy thì càng phải mạnh hơn cô ta, tuyệt đối phải đè cô ta xuống.
Trước mắt có một cơ hội rất tốt, cuộc thi toán học nâng cao sao? Trước kia lúc khi còn đi học từng bị thầy giáo thỉnh cầu cô tham gia thi, bây giờ cách nhiều năm như vậy, không biết đã thay đổi bao nhiêu!
Mặc dù đưa ra quyết định này, nhưng Lãnh Tâm Nhiên cũng không lập tức đi tìm thầy giáo. Chỉ là đợi đến khi ngủ trưa ngon giấc trở về mới thuận tiện đi ngang qua phòng làm việc một chuyến, cầm trong tay mấy tờ giấy ghi danh trước khuôn mặt kinh ngạc của thầy chủ nhiệm.
Nếu muốn chơi cho đã, vậy thì chơi đến mức đạt điểm tối đa đi.
Nhìn giấy ghi danh trên tay, khóe miệng Lãnh Tâm Nhiên lần nữa hiện ra nụ cười cuồng ngạo, như thể mọi việc đều được nắm trong lòng bàn tay!