Nữ Vệ Sĩ Đáng Yêu Và Hoàng Tử Đẹp Trai

Chương 9




Trời cũng tối vậy mà Hương vẫn chưa chịu tỉnh dậy càng làm Nam k phần nào đưọc yên tâm.Nam định ngày mai phải xin cho cậu và Hương nghỉ học bữa để cậu có thời gian chăm sóc cho Hương. Nhìn gương mặt trắng trẻo k tì vết của Hương mà lại bị trầy lên như thế này, thực lòng là Nam k chịu nổi. Bỗng mồ hôi cứ ướt đẫm trên khuôn mặt của Hương làm Nam lo sợ. Chẳng may Hương có mệnh hệ gì thì làm sao Nam sống nổi (xạo ke)

-"Mình giúp cô ấy ư? Tại sao? Mình yêu Hương thật à? Chỉ mới 2 ngày thôi àm, làm sao có tình cảm nhanh như thế được. Chắc là nhầm lẫn gì đó thôi!"_Nam nảy giờ cứ trấn an mình phủ nhận cái ý nghĩ ngông cuồng đó.

-KHÔNG_Hương hét toán lên làm Nam giật mình thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn ấy.

- Có chuyện gì xảy ra à? Hay gặp ác mộng?_Nam nắm chặt tay Hương k rõ lý do mà chỉ lo lắng hỏi thôi. Hương nhẹ lắc đầu khẽ cười ns dịu dàng:

- Chỉ là cơn ác mộng k bao giờ mún nó tái diễn!

- Được rồi, cô nghỉ ngơi đi. Tôi đi ra ngoài 1 lát._Nam nói rồi định bước đi thì bị Hương nắm tay lại

- Gì?_Nam nhướng mày

- Cám ơn cậu chủ nhìu lắm!_Hương cố nở nụ cười thật tươi để "cám ơn" Nam cho dù cô đang rất đau. Nam cười ác ý, đặt Hương nắm xuống nói khẽ vào tai Hương làm cô bừng đỏ mặt vì hơi ấm:

-Mún cám ơn thì phải bằng hành động. K được nói suôn đâu._Nam nói rồi bước ra ngoài lấy xe đi tới 1 nơi thật u ám nhưng lại rất được đám dư tiền ra vào:"Bar CHAXS" (tên này mình nổ thôi)

-KÉT_ Chiếc xe chạy với tốc độ rất nhanh nên khi phanh lại, độ ma sát cực kì cao làm bánh xe bắt ra lửa. Nam lạnh mặt bước xuống xe để bước vào trong.

- Mời đưa thẻ bạc_1 tên vệ sĩ cao cấp nói với gương mặt "tượng đá". Nam nhếch môi cười trừ rồi rút ngay 1 thẻ vàng ra. Đây là thẻ ưu tiên chỉ dành cho quản lí và người lập ra cái Bar này- k ai khác, chính là Nam.

* Từ giờ mình gọi Nam là hắn, còn Hương là nó để k bị lẫn lộn với những nhân vật khác nha! thanks*

K cần nhìu lời với bọn kia (vệ sĩ) làm gì, Nam nhanh chóng bước vào trong 1 phòng Vip lun! Đúng với nghĩa của quán Bar, tiếng nhạc sập sình nổi lên, những conn người trong đây dường như quên hết được mọi thứ bùn tẻ mà hoà nhau vào nhịp nhạc. Nhưng khi Nam bước vò căn phòng Vip, k 1 tiếng động lẫn âm thanh nào có thể lọt qua được. Mọi thứ yên tĩnh đến lạ thường.

- Cạch_Nam nhẹ nhàng mở cửa. Nới đây, 1 người con trai với gương mặt thanh tú cùng với 1 mái tóc bạch kim lấp lánh đang cầm trên tay 1 ly Scotch nhâm nhi mà uống-Quân. Nam k nói gì, ngồi thẳng vào ghế.

- Mày trới sớm vậy?_Quân hỏi

- nhờ mày 1 việc_Nam nghiếm mặt nói

- Nói đi._Quân đã thấy được vẻ nghiêm nghị lạnh lùng của Nam nên cũng nghiêm túc hơn. Nam chỉ vút tóc nhẹ phất qua rồi nói âm 0 độ:

- Đìu tra về thân thế của Lưu Kim Hương.

- Vậy thôi à?_Quân hỏi.

- Như vậy trước đi. Tao đi đây. Lấy kết quả vào 3 ngày nữa cho tao. _Nam bước đi mà k quên căn dặn Quân kĩ lưỡng.

- Tin tưởng ở tao đi_Quân cười nhẹ, hàm khí toát ra từ người cậu càng ngày càng lớn.

Nam lướt mô tô trên con đường đầy ánh sao nhưng cũng lạnh buốt nghĩ ngợi âm trầm. Đây mới là dáng vẻ thật sự của cậu chứ k phải là 1 lớp vỏ bao bọc bên ngoài với vẻ đùa cợt khó tả. Nhưng ngay lúc này, cậu đẹp đến hoàn hảo. Cậu cứ y như là bức tranh được vẻ bởi chính người hoạ sĩ k thất bại. Rất đẹp!!!!!!!!!!!!!!