Nữ Thần Nguyệt Quế

Chương 15: Chương 15 : Thi Hành Nhiệm Vụ





…Sáng hôm sau…
Một chuyện kinh thiên động địa xảy ra tại một căn nhà nho nhỏ, hôm nay Ella và Hebe dậy sớm…
Nana ngạc nhiên tột độ khi vừa bước xuống cầu thang đã thấy Ella và Hebe ngồi đó:
_Sao 2 cậu dậy sớm vậy!
Ella và Hebe nhìn Nana bằng ánh mắt chán nản:
_Chúng ta…phải…hợp tác…
Nana thấy 2 người ấp úng cũng hơi lo:
_Có chuyện gì à?
Hebe đứng lên thở dài:
_Haizzz hôm qua chị Tavia sang thông báo là chúng ta phải hợp tác với Fah để tìm báu vật, Fah cũng chính là Thiên Phong Tứ Thần
Nana đơ mặt ra:
_Hả??? Sao lại thế này!
Ella đột nhiên đứng lên kéo 2 cô bạn mình đi:
_Thui đi học đi mệt mỏi lắm rồi đây!
Vừa ra tới trước cửa nhà, cả 3 đã nghe thằng bán báo la um sùm cái làng xóm…
_Báo vừa mới ra lò, tin tức được cập nhật mới nhất là Fahrenheit đã bị 1 bạn nữ sinh “xử đẹp” tại nhà hàng bậc nhất Taiwan đây! Mua xem đi nào bà kon!!!!!!!!!!!
Vừa dứt lời thì Binh! Bốp! Bụp!! – 1 loạt tiếng động xảy ra, thì ra là tại thằng bán báo bị đánh đập, cấu xé, giành giựt lấy cái tờ báo mới ra lò, sau khi mọi người đi thì quần áo nó rách te tua, đầu tóc rối bù xù, nằm xả lai dưới đất (tội lỗi thiệt)
Cả 3 nhìn thấy cảnh tượng đó thì ko khỏi cười, rồi cả 3 tung tăng đến trường, nhưng Nana thì đang thắc mắc về cái tin mới đó…
…Tại trường The Prince…
Xầm xì…Xầm xì…
Trên tay mỗi người đều là 1 tờ báo mà đa số là nữ, cái tin Fah bị đánh đã lan khắp cả nước…nhìn sang cái bảng thì thấy 1 đống poster…Nổi bật là cái tấm giấy in chình ình 3 chữ “LỆNH TRUY NÔ…
LỆNH TRUY NÃ
Người truy nã: con “ma nữ điên khùng” đã dám đánh đập Fah iu quý

Phần thưởng: làm osin và xách dép cho Fah 1 ngày
PS: nếu tìm được con “ma nữ điên khùng” thì phone số 090xxxxxxx để gọi chúng tôi hoặc có thể xử nó trước, tụi tớ sẽ đến xử tiếp.
Cả 3 người đang ung dung bước vào cổng trường thì đập vào mắt 3 ss là tấm poster to khủng bố, mắt Nana trợn tròn, đảo quanh nhìn mọi người rồi lại dừng lại ở 2 cô bạn iu quý của mình, cô run run:
_Chuyện đó do tớ làm sao? Chẳng phải 2 cậu nói hôm qua ko có chuyện gì đặc biệt mà!
Hebe kéo Nana sang 1 góc:
_Cậu bé bé mồm thôi! Chả có gì đâu!
Nana giãy nãy:
_Thế tại sao lại thế?
Ella đành hạ giọng:
_Uhm do Geinei trong người cậu đấy mà thôi qua rồi cho qua lun đi!
Đang bàn tán thì bỗng dưng 1 cô bạn đập vào vai Hebe:
_Này mấy cậu bàn gì đó! Tớ nghe gì mà tại tớ tại cậu…
Hebe thoáng giật mình nhưng kịp lấy lại bình tĩnh vội xua tay mỉm cười:
_Chúng tớ đang tìm ma nữ điên khùng ấy mà!
Cô bạn đó bỗng nhiên la lên:
_Ờ đúng rồi! Đi tìm mau lên! Phần thưởng quá hấp dẫn! Chắc ko phải các cậu chứ?
Hebe mỉm cười:
_Làm gì có chuyện đó! Thui chúng tớ đi tìm đây! Bye cậu!
Nana và Ella nhìn Hebe mỉm cười thích thú:
_Xem ra cậu có khiếu đóng kịch đấy!
Hebe nhăn mặt:
_Ko đóng hay là no đòn đó!

……………………………
Buổi học hôm đó trôi qua một cách nhanh chóng và bình yên đối với các ss, Nana cảm thấy cắn rứt lương tâm nên lôi kéo 2 cô bạn mình sang nhà Fah xin lỗi, một phần là vì nhiệm vụ cao cả kia….
[cont…]
)
…Tại nhà Fah…
Một ngôi biệt thự khá đồ sộ hiện lên trước mặt S.H.E, ngôi biệt thự theo phong cách cổ điển, cây cối xanh um bao quanh ngôi biệt thự màu nâu, cây cối làm cho tâm hồn S.H.E thêm thanh thản, bình yên, S.H.E vẫn cảm thấy mát rượi khi đặt chân vào gần ngôi biệt thự mặc dù giờ là 12 giờ trưa…
Tíng!!!!! Toong!!!!! – Hebe ấn chuông
Có một người đang hối hả chạy ra nhưng ko phải vì lo mở cửa cho khách mà tại vì…bị chó dí…chó ở đâu ra thì phải hỏi ông Chun, người đang hối hả chạy ra chính là Jiro, quệt cái trán đầy mồ hôi, anh mở cửa mún mắng cái thằng trời đánh nào dám bấm chuông báo hại anh bị chó dí mún chết, thì anh chợt khựng lại và thay đổi 180 độ:
_Ủa? Hebe cậu đến tìm tớ à!
Hebe ko khỏi phì cười trước bộ dạng của Jiro:
_Um…nhưng ko phải là Nana có chuyện cần nói với các cậu!
Jiro nhìn sang Nana nhăn nhăn mặt nhưng mặt anh chợt biến sắc:
_Nana!....Là Nana….là pé Na phải ko???????
Nana hơi ngẩn người nhưng chợt loáng thoáng một vài kí ức trong đầu, nhưng mọi kí ức được cắt ngang bằng giọng nói lanh lảnh của Ella:
_Thôi vào nhà rồi nói! Ko thấy nắng hả? Nắng làm sạm da tui đó anh 2! Còn cái gì mà pé Na hay Nana thì tính sau!!!!!
Chưa kịp để ai nói gì thì Ella đã kéo 2 cô bạn mình và đẩy Jiro đi ra chỗ khác để vào nhà, để lại cho Jiro một cái cảm giác vừa lạ vừa quen, vừa gần vừa xa…
…Trong nhà Fah…
Tình hình là Chun đang xem tivi, 2 chân gác lên bàn. Calvin thì đang bưng cuốn sách ngồi bên bàn ăn. Người còn lại là Aaron, anh đang chơi với “cá”…
Ella thấy ko ai để ý tới mình, cô ra hiệu:
_Khừm…khừm…

Chun ngứơc lên thì thấy Ella, đột nhiên anh bỏ chân xuống, phóng sang chỗ Ella:
_Sao cô lại ở đây!
Ella nhìn sang cửa sổ:
_Tui thèm tới chắc! Tại Nana mún xin lỗi mấy người nên tui mới tới thui!
Chun nhìn sang Ella, nghe câu nói của Ella anh chợt cảm thấy lòng buồn xao xuyến, đột nhiên anh buột miệng:
_Ah Hoa…em…
Ella trợn tròn mắt nhìn Chun hét lên:
_Ai cho anh biết cái tên đó của tui…anh đứng lại cho tui……
Thế là màn rượt đuổi lại tiếp tục diễn ra mà 2 vai chính là Ella và Chun…
Hiện giờ trong phòng khách còn 5 người…
Thấy tình thế chẳng ai nói với ai Hebe đành phá vỡ bầu không khí im lặng:
_Này Nana đến để xin lỗi các cậu đấy!
Aaron nhìn sang Nana rồi nhìn thẳng vào Hebe, anh cất giọng nói cực lạnh của anh:
_Ko sao cả! Đó chỉ là lời nguyền…
Nói tới đó, anh đút 2 tay vào túi quần, nhẹ nhàng bước đi…Hebe thấy thế…cô chợt thấy lòng lại đau thắt, ko hiểu ma xui quỷ khiến nào mà cô lại đi theo anh hay đó là 1 thói quen của cô chăng??...
Tình hình trong phòng còn 3 người…
Nana rụt rè nói nhỏ:
_Tớ xin lỗi 2 cậu!
Calvin mỉm cười nhìn Nana (ông này cười mà ko biết có ý gì ko nữa[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế):
_Ko sao mà! Lời nguyền mà!
Jiro chạy tới kéo Nana đi làm Calvin ko khỏi ngạc nhiên, cuối cùng căn phòng còn mỗi mình anh, anh kéo ghế ngồi xuống đọc sách tiếp…
…Tại vườn hoa góc Tây…
Căn biệt thự chia làm 4 khu vườn, và khu vườn này chính là của Aaron, một khu vườn tràn đầy hoa Tulips, anh thật sự thích hoa Tulips, cũng có lẽ bởi 1 ai đó mà anh thích chăng? Nắng rọi nhẹ vào khuôn mặt thiên thần của anh, anh bước đến hái một cành hoa, nhìn vào nó, mọi kí ức lại chợt ùa về, khoảng không gian thật sự hạnh phúc của anh và người anh iu nhất, khoảng không gian anh cảm thấy mình thật sự ko còn là “tản băng di động” như mọi người thường gọi, khoảng không gian anh có thể sống hết mình và cũng là khoảng không gian anh có thể nở 1 nụ cười thật sự, 1 nụ cười hạnh phúc. Nhưng mọi thứ đó đều đã ko còn, mọi thứ đều đã tan biến, người anh iu nhất phải rời xa anh trong lúc anh đang rất cần cô. Nhiều lúc thường nghĩ sao thần Joe lại có thể thành lập cái luật lệ “ko được yêu ai” của thánh nữ như thế. Có lẽ anh hận Joe nhưng cũng có lẽ đã ko còn. Nhưng anh sẽ ko bao giờ quên cái ngày mà anh và cô ấy đã chia tay. Kí ức chợt tan biến khi cánh hoa cuối cùng rơi xuống, một giọt nước mắt của anh đã rơi xuống, nước mắt của “một tản băng”….
Hebe khẽ bước đến gần Aaron vỗ vai anh:
_Đừng buồn nữa anh!
Aaron lau nhẹ giọt nước mắt, ngước lên nhìn Hebe:

_Anh ko sao em à! Em là Bích đúng ko?
Hebe nhìn Aaron ánh mắt pha chút vui mừng:
_Em tưởng anh ko còn nhớ em!
Aaron nhìn Hebe, ánh mắt anh đượm buồn:
_Sao em lại giống cô ấy đến thế chứ? Em có biết giờ cô ấy ở đâu ko?
Tim Hebe 1 lần nữa lại nhói lên, cô ngước lên nhìn trời để ngăn dòng nước mắt đang trực trào:
_Em cũng ko biết! Nghe chị Tavia nói dường như chị ấy đã bị mất trí nhớ rồi!
Aaron cười – 1 nụ cười cay đắng:
_Thôi vậy cũng tốt! Nhớ chỉ làm cô ấy đau thôi!
Hebe nhìn Aaron, cô hiểu rõ người anh iu ko phải cô nhưng sao cô vẫn iu anh, cô nói trong cơn đau của tim cô đang nhói lên từng chút một:
_Em nghĩ anh nên quay lại với chị ấy! Em chẳng mún thấy anh đau khổ đâu!
Aaron mỉm cười – 1 nụ cười buồn nhưng đã dịu đi phần nào:
_Anh hiểu mà em! Em vẫn còn iu anh đấy à! Ngốc thật đấy! Anh cũng sẽ ko thể quên được cô ấy đâu! Có lẽ em nên iu người khác đi
Hebe nhìn Aaron, mỉm cười đau khổ:
_Em cũng mún nhưng chả được!
Aaron ôm Hebe vào lòng, siết chặt cô, anh xem cô như một người em gái, một người bạn thân lun biết lắng nghe, anh biết chuyện Hebe thích anh từ lâu nhưng anh ko hề ngần ngại, anh vẫn xem cô như em gái bình thường, bởi anh biết ko bao giờ anh iu ai ngoài cô ấy cả…
_Em hứa lần này ko được khóc nhé!
Hebe cảm thấy 1 hơi ấm, nhưng dường như hơi ấm đó chẳng phải dành riêng cho cô, bởi trong hơi ấm đó vẫn còn lạnh, vẫn ko ấm áp hoàn toàn, cứ mỗi làm Aaron ôm cô thì cô lại khóc, cô ko cảm thấy hạnh phúc khi anh ôm mà ngược lại cô càng cảm thấy đau hơn, cái ôm đó đồng nghĩa với việc chỉ xem cô là 1 người em gái ko hơn ko kém, cô là người biết rõ hơn ai hết anh iu ai. Càng lúc tiếng nấc của cô càng to hơn, cô khép mình vào trong lòng Aaron, nhìn cô cứ như một mèo con cần sự bảo vệ chẳng giống một Hebe năng động như ngày nào...
Chính điều đó mà Aaron lun phải bảo vệ Hebe, một phần vì anh xem cô như em gái, một phần là vì cô ấy đã từng buộc anh phải bảo vệ Hebe, anh càng siết chặt Hebe hơn, vuốt mái tóc mượt mà của cô, anh vỗ về:
_Nín nào Bích! Em ko được khóc nữa mà….
End chap 15
Thật ra JiNa có quan hệ gì???
Xem chap 16 sẽ rõ…
[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế