Nữ Thần Nguyệt Quế

Chương 11: Chương 11 : Lời nguyền dành cho Nana...





Nhạc vẫn vang lên đều đều...mọi người đang chìm đắm trong những vũ điệu...tiết tấu của bản nhạc thì...có 1 người đang rời khỏi đám đông...khuôn mặt đỏ bừng...và người đó chính là Nana...len lỏi trong dòng người...Nana nắm tay Ella kéo khỏi đám đông...rồi cô tiếp tục lôi Hebe ra khỏi tay Jiro...hối hả bỏ đi...
Ella chứng kiến hành động của Nana, tỏ vẻ thắc mắc:
_Cậu định lôi tụi tớ đi đâu vậy?
Nana gằn giọng:
_Ko kịp rồi!!!!
Đang miên man suy nghĩ về Aaron thì Hebe bị lời nói của Nana kéo trở về thực tại...cô ngước lên xem đồng hồ và thốt lên:
_Hả??? 12h rồi!!!!!!
Ella lập tức lôi mạnh Nana đi:
_Nhanh lên! Hebe! Kẻo ko kịp đó!
Hebe chạy theo sau và giục:
_Đừng để Nana nhìn thấy hình tròn!
Lại nói về Jiro...anh loay hoay mãi ko thấy Hebe đâu...anh nhìn sang cửa thấy Hebe chuẩn bị ra về...anh phóng như bay ra cửa:
_Hebe! Cậu đi đâu vậy?
Hebe nhìn Jiro ái ngại:
_Xin lỗi cậu! Nhưng 12h rồi! Tụi tớ phải về!
3 người còn lại cũng nhanh chóng tập trung tại trước cửa...Calvin nhìn chằm chằm vào Nana:
_Cậu ta bị sao vậy? Sao mặt mày đỏ bừng thế!
Ella nhìn sang Calvin vội xua tay:
_Chẳng có gì đâu! Chỉ là Nana uống say thôi!
Chun tỏ ra ngạc nhiên:
_Nhưng cô ấy đâu có uống rượu làm sao say được?
Hebe kéo nhanh 2 cô bạn của mình đi...vì cô biết Nana ko chịu nổi nữa:

_Thôi bọn tớ về! Bye nhé!
Aaron từ đâu đưa lên cái túi lên:
_Túi các cậu này! Ko mang về à!
Hebe giật phắt cái túi trong tay Aaron và quay sang Nana:
_Mong là cậu ko thấy gì hết nhá Nana!
Nhưng mọi việc đã quá chậm trễ...Nana đang thay đổi...cô gầm gừ 1 cách đáng sợ...Đôi mắt xanh biếc của cô đang dần biến mất...đôi mắt dịu dàng...nhút nhát ấy đang dần chuuyển sang màu đỏ...sâu thẳm trong đôi mắt đó hằn lên 1 sự hận thù...khuôn mặt khả ái ban đầu đã ko còn...mà thay vào đó là 1 khuôn mặt vô cùng gian tà và dữ tợn...Và bây giờ Nana nhút nhát của mọi ngày đã biến mất...mà hiện lên trước mắt mọi người là 1 Nana cực kỳ đáng sợ...nói chính xác hơn đó chính là 1 hồn sói...1 con quỷ sói thực thụ đang thay thế Nana....[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế
Hebe chứng kiến toàn bộ cảnh ấy...dù đã biết trước lời nguyền của Dảk World sẽ ghê gớm như thế...nhưng cô vẫn ko kìm nổi sự hốt hoảng:
_Ối giời! Muộn mất rồi! Nana....
Ella nhìn Nana bằng ánh mắt tiếc nuối:
_...Nana của tớ!!!!!!!
Calvin nhìn thấy bộ dạng đáng sợ của Nana khẽ rùng mình:
_Cô ta...cô ta...bị gì vậy??
Aaron cũng tỏ ra vẻ sợ hãi:
_Sao cô ta thay đổi nhanh vậy?
Ella đang nhìn Nana thì quay sang liếc xéo Aaron:
_Tại cậu cả đấy còn nói!
Nana hướng ánh nhìn về phía nhà hàng Royal...trên môi nở 1 nụ cười nửa miệng...Hôm nay ta sẽ thiêu lụi tất cả các ngươi Haha!!!!
Nana toan bước đi nhưng Hebe ngăn lại:
_Cậu tính đi đâu vậy?
Nana trừng mắt nhìn Hebe...giọng nói lạnh như băng:
_Mặc kệ tôi!

Ella thấy vậy cũng ra kéo Nana lại:
_Cậu đừng đi đâu hết!
Nana hất mạnh tay Ella ra làm Ella ngã nhào xuống đất:
_Tôi bảo mặc kệ tôi! Cô ko nghe rõ à!
Chun đột nhiên chạy lại đỡ Ella dậy và kéo tay Nana giật lùi về sau (bỗng nhiên quan tâm ss em đột xuất thế...có vấn đề nhá...[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế):
_Này...cô điên à! Đấy là bạn cô mà!
Đôi mắt Nana long lên sòng sọc...nhìn vào ánh mắt đó ai cũng có thể cảm thấy 1 ngọn lửa hận thù đang cháy rực...nó mạnh mẽ đến nỗi có thể thiêu đốt cả trái tim bất cứ ai đụng vào nó...điều đó khiến Chun hơi khó thở khi nhìn vào ánh mắt ấy...Nana gầm lên và làm cháy cả 1 dàn xe ở gần đó (ôi! tiếc xe...[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế)
_Tránh xa tôi ra!!!!!!!!!!
[cont...]
Nana càng lúc càng tiến gần nhà hàng hơn...cả bọn biết ko thể ngăn cản Nana nên đành để Nana đi...cả bọn nhanh chóng bước theo Nana xem cô làm gì...
Bước vào trong nhà hàng...đôi mắt ấy lại ánh lên 1 niềm khao khát - đó chính là máu...Vốn là 1 con quỷ nên việc khát máu là chuyện quá đỗi bình thường...nhưng khuôn mặt của nó khẽ nhăn lên...nó đã tự hứa với lòng mình rằng sẽ ko bao giờ hút máu của bất cứ 1 con người nào mà...Đối với nó...con người là 1 thứ tồi tệ nhất...con người ko có tư cách để cho nó hút máu...
...Nó căm ghét con người...thật sự căm ghét...Càng căm ghét ngọn lửa trong đôi mắt nó càng lớn...Con người chỉ là 1 loài cầm thú vô dụng...đó là châm ngôn của nó...chính con người đã tổn thương nó...con người đã dồn nó vào đường cùng...buộc nó phải trở thành 1 con quỷ sói...và chỉ khi có lời nguyền của Dark World nó mới có thể xuất hiện...Tại sao lại bất công với nó như thế?...Nó hận...hận tất cả...nhưng hận nhất vẫn là lũ con người ******** kia...Đêm nay...nó có thể đường đường chính chính bước ra với thể xác của Nana...nó quyết sẽ lật đổ mọi thứ thuộc về loài người...dù chỉ ngắn ngủi trong 1 đêm...
Nó bước đến bên cạnh cửa...nó xua đuổi tất cả mọi người bảo vệ gác cổng bằng ánh mắt chết chóc của nó...rồi nó đóng sầm của lại...khóa trái cửa...để chắc chắn ko ai có thể bước ra cái nhà hàng này...Bất giác nó nở 1 nụ cười nửa miệng...làm ọi người khá ngạc nhiên về hành động của nó...lật tung mọi thứ trên bàn...trên quầy nước...trên sân khấu...mọi người trố mắt ra nhìn nó...nhưng nó mặc kệ vì chính nó đang rất hứng thú với điều nó làm...nó leo lên bàn...hò hét gầm gú trên đó...tiếng gầm của nó làm mọi người nhức tai...
Hebe vẫn đang theo dõi hành động của nó...nhìn thẳng vào cái đôi mắt màu đỏ kia...Hebe cảm thấy 1 điều gì đó thật đáng thương trong nó...nhưng ý nghĩ đó nhanh chóng vụt tắt đi khi nó càng lúc càng gầm lớn hơn...mọi người như muốn gục ngã...cô la lên thật lớn...mong có thể ngăn cản được nó:
_Xuống mau đi! Sói ạ!
Ella cũng đang nhìn nó...chính cô cũng cảm nhận được nó thật đáng thương...nó thật yếu đuối...nhưng cô bị tiếng la của Hebe cắt ngang dòng suy nghĩ...cô cũng la to mong cản được phần nào...:
_Sói! Làm ơn! Xuống đi!
Nó trợn ngược mắt nhìn 2 con người đang gọi nó...đó là 2 cô bạn thân của Nana...nó thầm ganh tị...tại sao nó lại ko thể có những người bạn tốt như thế này?...Mọi điều bất công đều đổ lên đầu nó...tôi hận con người...nhìn vào ánh mắt của Hebe và Ella nó nhìn thấy trong đó có 1 phần cảm thông dành cho nó...nhưng chẳng phải mục đích của nó là tiêu diệt tất cả loài người sao?...nhưng 2 người này đâu phải con người...2 cô ấy là thần cơ mà?...Tạm gác suy nghĩ đó sang 1 bên...Nó gằn giọng nhìn 2 cô:
_Tôi tên là Geinei! Đừng gọi tôi bằng Sói! Tôi ko thích tên đó! Grừ....
...Nó liếc mắt sang DJ và sân khấu...chợt nó lóe lên 1 suy nghĩ...nó cười...1 nụ cười gian tà...rồi nhanh chóng bước sang chỗ DJ...làm DJ sợ hãi...tá hỏa tâm tinh...chạy thục mạng...nó tự nhủ Mình đáng sợ đến thế sao? Nhưng điều này cũng tốt!...Nó rút 1 cái đĩa gì đó nhét vào...rồi nó lại cười 1 cách giễu cợt...Nhạc bắt đầu vang lên...nó cũng bắt đầu nhảy...nó nhảy...nhảy 1 cách điên cuồng...những vũ điệu bốc lửa và gợi cảm của nó làm cho 6 người kia ko thể rời mắt...
Hebe và Ella lại càng ngạc nhiên hơn khi 1 con sói như nó...1 con sói mà nghe thần tối cao Joe nói rằng rất lạnh lùng...lại có thể nhảy những điệu nhảy như thế...

Nó vẫn đứng đó nhảy...ko biết nó nhét cái đĩa gì vào đấy...mà chỉ nghe nửa bài...tất cả mọi người đều đã nằm lăn lóc dưới sàn (trừ 6 người)...Nó dừng hẳn khi thấy mọi người đã nằm la liệt dưới sàn...Có lẽ nhiêu đó vẫn chưa đủ...Nó lại đập bàn...đập ghế...nó muốn phá banh chỗ này...nhà hàng bậc nhất của Taiwan...
Ella nhìn nó 1 cách thương cảm rồi nhăn mặt:
_Tớ ko nghĩ nó sẽ đáng sợ như vậy! Đúng là nó rất lạnh lùng!
Hebe vẫn nhìn nó...đăm chiêu:
_Phải có cách gì đó chứ!
Thấy Hebe lo lắng vậy nên máu anh hùng nổi lên...Jiro quyết định ra tay:
_Để tớ ra ngăn cô ta lại!
Hebe quay sang Jiro...nhíu mày...định ko cho Jiro ra...nhưng lại nhìn thấy thái độ chắc nịch của Jiro...cô đành để Jiro ra...trước khi ra cô cảnh báo:
_Cẩn thận đấy! Con sói...ý ko...nó tên gì?...à Geinei...Geinei ko dễ nuốt đâu! Dùng sợi dây này trói Nana lại!
Jiro bước ra nhìn nó...rồi nó nhìn Jiro...đôi mắt lại hằn lên sự hận thù...đúng rồi đàn ông...đàn ông các ngươi là 1 lũ ********...ta sẽ ko tha cho bất kì 1 người nào...Jiro lao tới dùng sợi dây định buộc nó...nhưng nó đã kịp hất anh xuống sàn...đối với nó...đánh 1 người con trai thì thích thú vô cùng...nó giật sợi dây trên tay Jiro...rồi nó đánh vòng qua 1 cách điêu luyện...và trói chặt Jiro...nở 1 nụ cười nửa miệng nó nói:
_Còn quá thấp kém đấy anh bạn ạ!
Thấy anh em mình bị như thế...Chun chịu ko nổi...1 phần vì nghĩa khí...1 phần vì cái tôi...ko thể mất mặt trước con gái nên Chun rất tức giận...xông ra toan đánh nó (đánh lén á...[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế)...Nó nghe đâu đó được tiếng bước chân...nhanh chóng né sang 1 bên tránh đòn của Chun...Chun đánh hụt...anh lại càng tức tối...nó xoay người nắm chặt 2 cổ tay của Chun bẻ 1 cái Rắc...dùng chân mình gạt chân Chun...làm cho Chun té chỏng queo dưới đất...ko thể gượng dậy nổi...nó nhìn Chun lắc đầu ngao ngán và phán 1 câu:
_Chưa đủ tiêu chuẩn đâu cậu bé!
[cont...]
Nó khẽ liếc sang Aaron...ở anh chàng này nó cảm thấy 1 điều gì đó thật khác...sâu thẳm trong trái tim...anh này có 1 điểm gì đó giống nó...sự chung thủy chăng?...hay là 1 sự hận thù như nó...hay 1 điều gì khác...nhưng nó ko thể cảm nhận được...và đặc biệt đối với Aaron nó có 1 cảm giác rất quen...nó ko nghĩ rằng mình sẽ phải xử người này...ít ra trong người này nó cảm thấy khác với bọn con trai...nhưng Aaron lại là người ra đòn trước...chứng kiến cảnh anh em mình bị thế...Aaron ko thể đứng yên được...Aaron lạnh lùng tung 1 cú vào bụng nó khi nó mất cảnh giác...(chơi lén ko nhá...[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế)
Hebe ngắm nhìn Aaron...đúng rồi là khuôn mặt ấy...cử chỉ ấy...cách đánh ấy...anh vẫn lun lạnh lùng...cái em muốn thấy là chính anh...chứ em ko mún thấy anh trẻ con 1 cách giả tạo...để che giấu cảm xúc của mình...Đó mới chính là Aaron Yan...
Sau khi nó bị 1 cú ngay bụng...nó đứng bật dậy...trừng mắt nhìn Aaron...sao đến 1 người nó cảm thấy khác cũng đối xử như vậy với nó...mắt nó lại long lên...giận dữ...nó dùng chân đạp lên tường để lấy đà...rồi tung 1 cú cực mạnh vào tay Aaron...làm tay anh rỉ máu...máu vẫn chảy rất nhiều...
Hebe chợt nhói lên...sao anh ko tránh...sao anh ko đánh lại...tay anh đang chảy máu kìa...anh là đồ ngốc...
Nó ko dừng lại ở đó...nó nhìn Aaron...rồi ánh mắt chợt di chuyển sang Hebe...khẽ liếc nhìn...nó cảm nhận được trái tim Hebe đang rỉ máu...cũng như tay Aaron...máu chảy thật nhiều...nó cảm nhận được...sâu thẳm trong trái tim Hebe...cô yêu Aaron rất nhiều...nhưng tình yêu đó hình như đang dần phai mờ...dường như có 1 hình ảnh của người nào đó đang dần xâm chiếm trái tim Hebe...nhưng hình như chính Hebe cũng ko nhận ra được điều đó...hay là nó cảm nhận sai...nó lắc đầu xua đi cái ý nghĩ vớ vẩn đó...tiếp tục nó đá 1 phát vào bụng Aaron làm anh gục xuống ngất xĩu...xong thêm 1 người...chỉ còn lại 1 tên...nó liếc sang nhìn Calvin và nhếch mép đầy khiêu khích...
Calvin giật mình vì cái nụ cười đó nhưng cũng hùng hổ bước ra...nhưng chưa kịp ra tới...Calvin vấp phải 1 người ngã nhào ra phía trước...
Kết quả là 1 cảnh tượng...làm cho Hebe và Ella đỏ mặt...Calvin đang đè lên người nó...mặt chạm mặt...môi chạm môi...nó thoáng đỏ mặt...nó đỏ mặt đây sao...thật quá ngạc nhiên...chính nó cũng ko biết phải làm sao?...nó cảm thấy càng lúc càng khó chịu...đã rất lâu nó ko tiếp xúc với con trai...và 1 cách thân mật và gần như thế lại càng ko...Nó nghe đâu đó 1 tiếng động rất nhỏ...là Calvin...anh ta đang đỏ mặt...ngượng ngùng lỡ chân đạp vào cái ly ở dưới sàn...điều đó làm cắt ngang dòng suy nghĩ của nó...lập tức nó lấy lại bình tĩnh và đá Calvin văng xa 10m...lần này đến lượt nó săn tay áo...bước sang xử Calvin...
Calvin vừa ngất thì đột nhiên nó chẳng thể cử động...nó hiểu lý do...là Hebe...siêu năng lực của thánh nữ...
Ella nhăn nhó nhìn Hebe:
_Sao giờ cậu mới xài phép!
Hebe cũng nhăn nhó ko kém:

_Tớ quên! Báo hại bọn họ bị thương cả?
Ella đột nhiên phá lên cười:
_Đáng đời tên Chun đó! Haha...
Hebe đứng đó nhìn Ella rồi bước sang chỗ nó:
_Cậu còn ko mau trói nó lại! Lo mà cười!
Ella giơ tay kiểu chào cờ làm Hebe phì cười:
_Yes, Sir!
Sau khi đảm bảo đã trói chặt nó...2 cô kéo nó ra ngoài cổng...Hebe ọi vật trở lại bình thường...cô rút trong túi chiếc điện thoại ra gọi cho xe cấp cứu...nhìn sang Aaron 1 lần nữa...cô cùng Ella kéo nó bước trên con đường quen thuộc về nhà...
Dọc đường...ko khí im lặng bao trùm cả 3...thế là Hebe đành mở lời trước...cô hỏi nó rất nhiều điều...ko hiểu ma lực nào mà nó nói tất cả cho 2 cô nghe...nó vốn là 1 con quỷ sói cực kỳ trầm tính...lạnh lùng...cả đến chủ nhân của nó...nó còn ko nói chuyện...lần này nó lại kể thân thế và cuộc đời của nó cho Hebe và Ella nghe...2 cô nữ thần lạ lẫm...
Sau khi nghe nó kể...rằng nó đã bị tổn thương như thế nào...nó đã bị hảm hại ra sao...cuộc đời nó cũng kết thúc ngay từ khi nó chỉ mới 18t...kể xong...nó buồn bã nhìn 2 cô...cứ nghĩ rằng 2 cô chỉ an ủi vài câu...nhưng khi ngước lên...đôi mắt của 2 cô đều ngấn lệ...Và từ đêm ấy...nó cũng rất hạnh phúc khi được trở thành bạn thân của 2 cô...nó tiếc là ko được nói chuyện với Nana...nó nghĩ Nana cũng sẽ cảm thông cho nó như Hebe và Ella...
Và đêm ấy...đôi mắt màu đỏ ấy ko còn hằn lên sự hận thù nữa...mà nó hiện lên trong đó 1 sự giải thoát...1 niềm hạnh phúc đầu tiên...trong suốt 1000 năm qua...đôi lúc nhìn vào đôi mắt ấy...người khác sẽ cảm thấy màu hồng chứ ko còn là màu đỏ như ban đầu nữa...
Hận thù...
Chỉ làm cho người ta đau lòng thêm....
Chỉ làm cho người ta thêm lạc bước...
Nếu cứ hận thù mãi sao ko tự tìm ình 1 sự giải thoát...
Giải thoát cũng chính là để bắt đầu 1 điều gì đó mới mẻ và tốt đẹp hơn....
Lại nói về Fah...sau khi xe cấp cứu đến đưa các anh vào bệnh viện...thì tin các anh bị đánh đã lan nhanh khắp nơi...hàng ngàn fan hâm mộ của các anh đã khóc khi thấy thần tượng mình bị thế...[Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế
Giới thiệu nhân vật mới:
Geinei Zhou: là 1 con quỷ sói...nhìn thấy cô ai cũng nghĩ cô rất mạnh mẽ nhưng thật ra cô rất yếu đuối...rất hận con người...nhưng sau này dần dần bớt hẳn...có 1 khuôn mặt thiên thần...nụ cười có thể làm xao xuyến bất cứ ai...
End chap 11
Liệu sẽ còn chuyện gì xảy ra ko????
Lời nguyền của Nana là như vầy!!!!! Nhưng còn của Hebe và Ella sẽ thế nào nhỉ???
Tiếp tục ủng hộ fjc nhá!!!![Long fic] Nữ thần Nguyệt Quế