Nữ Thần Mau Xuyên: Con Đường Nghịch Tập Của Pháo Hôi

Chương 29: [TG1] Thanh mai trúc mã từng bỏ lỡ (28)




Edit+beta: LinhLan601

Một tháng, còn không phải là lần đầu tiên của cô và Cố Ly Cẩn sao? Không nghĩ tới hai người lại may mắn đến như vậy. Nghe người khác nói, ba tháng đầu mang thai phải vô cùng chú ý. Vậy mà hàng đêm hai người bọn họ đều làm loại vận động kia... Tô Nhụy không khỏi cảm thấy bản thân quá đỗi may mắn.

Vì để xác định chắc chắn, Tô Nhụy quyết định đi bệnh viện kiểm tra.

Xuống xe, cô vào bệnh viện báo tên rồi ra hành lang ngồi đợi đến lượt mình. Cô nghĩ, vẫn nên gọi cho Cố Ly Cẩn nói một chút tình hình.

Cố Ly Cẩn vốn dĩ đang mở cuộc họp, vừa thấy Tô Nhụy gọi tới, sợ cô xảy ra chuyện gì, lập tức nghe điện thoại.

Thấy hắn nghe máy, Tô Nhụy bỗng chốc không biết phải nói gì.

Cố Ly Cẩn thấy không ai trả lời, còn tưởng rằng đã xảy chuyện, có chút nôn nóng hỏi: “Nhụy Nhụy, em đang ở đâu? Có xảy ra chuyện gì hay không?”.

Tô Nhụy thấy hắn khẩn trương như thế, nội tâm không khỏi mừng thầm. Đây chính là người đàn ông của cô, người đem mọi chuyện liên quan tới cô đều đặt ở trong lòng.

Có điều, cô vẫn nên trấn an hắn trước. Tô Nhụy hít một hơi, nói: “Ly Cẩn, em mang thai, chúng ta có con rồi!”

Ở đầu bên kia, Cố Ly Cẩn lập tức ngây người, sau đó là một trận mừng như điên, cao hứng mà quơ chân múa tay, khiến trợ lí cùng nhân viên xung quanh sợ tới mức không nhẹ.

Bọn họ vội vàng suy đoán, rốt cuộc là sự tình gì mà lại có thể đem Boss trở nên cao hứng đến mức độ này.

Vui mừng qua đi, Cố Ly Cẩn mới kịp phản ứng lại bản thân đang ở trong phòng họp, nhớ tới bộ dáng vừa rồi của mình, có lẽ hình tượng nghiêm cẩn, lạnh lùng của hắn trong lòng cấp dưới đã hoàn toàn bị hủy hoại mất rồi. Lập tức xem như chưa có chuyện gì xảy ra, Cố Ly Cẩn bình tĩnh an bài trợ lí kết thúc buổi họp, dời sang ngày khác.

Nhưng trong điện thoại, hắn lại vội vã hỏi Tô Nhụy: “Nhụy Nhụy, hiện tại em đang ở đâu? Cứ đứng yên ở đấy. Anh sẽ lập tức đến ngay”.

Tô Nhụy gửi vị trí của mình qua. Nhận được địa chỉ, Cố Ly Cẩn cấp tốc lái xe đến bệnh viện.

Tới nơi, thấy Tô Nhụy ngồi ở dãy ghế chờ trên hành lang, Cố Ly Cẩn có chút không thể tin được mà ôm lấy cô, “Nhụy Nhụy, chuyện em nói là sự thật sao? Chúng ta có con rồi?”

Tô Nhụy gật gật đầu “Đúng vậy. Nhưng em còn chưa hoàn toàn xác định, phải đợi kết quả”.

Một lát sau, y tá đem kết quả xét nghiệm đến, Tô Nhụy thực sự mang thai.

Lúc này, Cố Ly Cẩn lại có chút lo lắng. Tô Nhụy còn trẻ tuổi như vậy, chỉ sợ rằng cô ấy còn chưa nghĩ đến chuyện làm mẹ. Hắn thực sự yêu Tô Nhụy, dù trong lòng có khó chịu, tiếc nuối đến đâu, nếu cô ấy không muốn giữ, hắn cũng tuyệt đối không miễn cưỡng cô.

Nhìn biểu tình rối rắm của Cố Ly Cẩn, Tô Nhụy lập tức hiểu hắn đang lo lắng vấn đề gì.

Cô dịu dàng nói: "Ly Cẩn, đây là đứa bé của em và anh. Em sao có thể không cần được đây.." Nói xong, cô khẽ vuốt bụng mình, vẻ mặt hạnh phúc.

Cố Ly Cẩn ôm lấy cô, đột nhiên nói: “Nhụy Nhụy, gả cho anh nhé?”.

Vội vàng như thế, không chỉ có Cố Ly Cẩn cảm thấy không vui mà ngay cả Tô Nhụy cũng không cao hứng nổi.

Cô tỏ vẻ kiêu ngạo nói “Không có hoa tươi, không có nhẫn, còn không có lời cầu hôn chính thức, em sẽ không gả cho anh đâu” Không thể cứ thế mà tiện nghi cho hắn được.

Cố Ly Cẩn cũng biết bản thân mình quá hấp tấp, âm thầm buồn rầu, nhất định phải sớm chuẩn bị thật chu đáo, dù sao hắn cũng sẽ không để cho cô chịu bất cứ ủy khuất nào...

Cố Ly Cẩn vô cùng cẩn thận đưa Tô Nhụy trở về nhà, còn gọi cho trợ lý  chuẩn bị đầy đủ đồ dùng cho trẻ nhỏ.

Lại nghĩ, bọn họ còn chưa nói chuyện Tô Nhụy mang thai với cha mẹ hai nhà, hai người lập tức gọi điện thoại thông báo tin tốt này.