Nữ Thần Du Ngoạn Mạt Thế

Chương 27: Tử Ma xuất hiện




Hàn Thiên Nguyệt nhìn Mạc Lâm xong thì quay đầu nhìn đám người đang tiến tới,không nói một lời,trực tiếp cho một cái băng hoa,một loạt cây băng từ dưới đất đâm lên,trực tiếp đâm xuyên qua hết đám người đang đi tới,chết không thể chết lại,máu nhuộm đỏ cả một mảnh.

Mạc Lâm vừa nhìn lập tức tái mặt mà cố gắng che mắt hai đứa em trong lòng của hắn,quả nhiên như hắn đoán,nữ nhân kia không phải động vật ăn chay,cực kì nguy hiểm và đáng sợ,căn bản không cần hắn bảo vệ gì,ngay từ đầu cô ta đang thử thách hắn,nếu vừa rồi hắn chọn sai thì chắc chắn hắn sẽ giống như đám tay chân của lão Trương kia rồi.

Lão Trương nhìn cảnh tượng trước mặt mà xụi lơ trên đất,nhìn nữ nhân đang đứng trước mặt như nhìn quái vật đáng sợ,hắn lần này đá trúng thiết bản rồi,nữ nhân xinh đẹp nhìn qua yếu đuối như sẽ bị gió thổi đi này lại là dị năng giả,lại còn là băng hệ quý giá cấp bậc còn khong thấp,hắn xong thật rồi!

"Đại...đại nhân,tha mạng,tôi không biết ngài là dị năng giả,xin ngài tha mạng!"Lão Trương bỏ hết vẻ hống hách thường ngày mà quỳ xuống dập đầu dưới chân Hàn Thiên Nguyệt.

Đám người ngay từ đầu đứng xem cuộc vui cũng đầy khiếp sợ và sùng bái mà nhìn Hàn Thiên Nguyệt,bọn hắn bị đám người lão Trương ức hiếp lâu như vậy,đây là lần đầu tiên thấy hắn thê thảm như vậy.

Hàn Thiên Nguyệt đầy chán ghét nhìn lão Trương đã sợ tới mức đái ra quần,ướt một mảnh liền hừ lạnh.

"Tất cả ai có hận thù muốn đánh hắn thì bước lên,đánh chết hắn,chỉ dùng tay cùng chân mà đánh,đánh chết mỗi người được một gói bánh quy."

Cô mới không động vào tên bẩn thỉu này,chỉ tổ bẩn tay mình,chi bằng cho đám người có hận thù với hắn đi lên đánh tới chết,như vậy vừa xả được mối hạn trong lòng họ vừa giúp cô đỡ bẩn tay.

Vừa nghe Hàn Thiên Nguyệt nói xong,một đám nam nhân,lão nhân,phụ nữ gầy yếu cùng nhào lên,tay đám cước đá cực kì mạnh mẽ,bọn hắn mộ phần vì thức ăn một phần vì mối hận suốt thời gian qua bị đám người lão Trương ức hiếp.

Mạc Lâm nìn cảnh tượng hỗn loạn trước mặt mà khẽ run rẩy,nữ nhân này quả nhiên không thể chọc,quá đáng sợ rồi!

Mạc Tâm cùng Mạc Tư mới đầu đều sợ ngây người,sau đó là dùng ánh mắt đầy sùng bái má nhìn Hàn Thiên Nguyệt,chị tiên nữ quá mạnh mẽ,quá xinh đẹp a~.

Hàn Thiên Nguyệt khi nhìn thấy hai cặp mắt tràn đầy sự sùng bái cùng ngưỡng mộ của hai đứa nhỏ mà khẽ đỡ trán,hai đứa nhỏ này khả năng thích ứng còn cường gấp mấy lần thằng anh của mình,vừa thấy cảnh máu me vậy mà còn sùng bái nhìn cô,hết chỗ nói rồi!

Cô ném một thùng bánh quy còn đóng thùng cho mấy người kia tự chia,bản thân quay người lôi kéo ba anh em vào trong lều.

"Chị tiên nữ,chị đánh người xấu thực soái."Mạc Tâm hai mắt toả sáng nhìn Hàn Thiên Nguyệt khiến cô dở khóc dở cười.

"Chị tiên nữ,thu em làm đệ tử đi,em cũng muốn mạnh mẽ giống chị để bảo vệ anh hai cùng chị em."Mạc Tư lập tức đứng nghiêm túc nói.

"Xin lỗi nhóc,chị chỉ có một đệ tử thôi,không nghĩ thu thêm đâu!"Hàn Thiên Nguyệt xoa đầu Mạc Tư,nhìn thằng nhóc ỉu xìu thì bổ sung thêm:"Nhưng chị có thể dạy võ cho em nha,sau này có lẽ sẽ có lợi khi giết tang thi hay đánh cận chiến,dĩ nhiên sẽ ăn khổ rất nhiều nha!Sau này,có khi em sẽ kích phát dị năng giống anh em chẳng hạn."

Mạc Tư vừa nghe thì hai mắt toả sáng,đu theo Hàn Thiên Nguyệt,đảm bảo sẽ chịu khổ cũng không sợ.Nó muốn mạnh hơn,muốn bảo vệ người thân của mình,đó là nguyện vọng của nó lúc này.

Mạc Lâm thấy hai đứa em thần kinh thép nhà mình đu theo Hàn Thiên Nguyệt thì cạn lời,hắn giờ không biết phải phản ứng như thế nào nữa!

"Cô không phải dị năng giả hệ không gian sao?"

"Tôi có nói mình chỉ có một dị năng sao?"

Mạc Lâm:"...."Quả thật cô không có nói,là do hắn hiểu nhầm đi,ra cô là dị năng giả song hệ,nhìn dị năng có vẻ cấp bậc cũng rất cao.

"Cô giết đám lão Trương,sẽ bị đám người trong căn cứ để mắt tới,mau rời khỏi đây đi!"

Dù giết đám đáng chết kia rất hả giận nhưng phía sau bọn hắn có đám người trong căn cứ,lúc đó tuyệt đối không phải dễ giết như vậy,trong đó tập trung đều là dị năng giả,còn có cả súng ống đạn dược,dù cô nàng này có mạnh tới đâu cũng không thể đánh lại nhiều người như vậy,huống chi cô ấy đang bị thương,Mạc Lâm lo lắng Hàn Thiên Nguyệt bị bọn họ liên luỵ mà phải bỏ mạng ở chỗ này,như vậy khiến anh em bọn hắn càng khó chịu hơn.

Hàn Thiên Nguyệt đang chuẩn bị trả lời thì tiếng của Salem truyền tới:"Chủ nhân,em cảm nhận được tử khí đặc hữu của Tử Ma nhất tộc,ở rất gần với người."

"Tử Ma nhất tộc?Làm sao lại có thể xuất hiện ở chỗ này?"Hàn Thiên Nguyệt tâm lập tức trầm xuống.

"Cái này em không biết,nhưng em cảm nhận được dù chỉ là một tia nhỏ yếu ớt thôi,có lẽ có người đã từng tiếp xúc với Tử Ma nên mới lây dính chút tử khí kia."Salem lập tức nói.

"Lần ra dấu vết không?"Nếu Tử Ma xuất hiện ở chỗ này,cô e là vị diện này không xong thật rồi,này không còn đơn giản là mạt thế nữa.

"Quá yếu ớt nên em không thể lần ra được!"Salem đành cụp tai đầy buồn bã mà nói,nó nhận thấy được đã là rất may rồi,dù sao tộc của nó luôn rất nhạy cảm với tử khí của Tử Ma nhất tộc.

"Để Ru thông báo chuyện này cho Huyền đi,để hắn cảnh giác một chút,ta e là sắp tới có vẻ không bình yên rồi!"

"Vâng,chủ nhân."Salem nói xong thì đi tìm Ru,nếu vị diện có Tử Ma tộc thì thế nào cũng sớm hay muộn sẽ trở thành một vị diện chết,chủ nhân của bọn nó bây giờ thực lực quá kém,khó lòng mà đánh lại được Tử Ma tộc nhân kém nhất.

Hàn Thiên Nguyệt tính tính ngày,cô đoán sắp mưa tới,nếu còn ở lại chỗ này thì e là không xong rồi,loại mưa kia như tính axit đối với con người,còn chưa tính người bị tang thi hoá khi dính nước,phải lập tức rời khỏi chỗ này.

"Mạc Lâm,anh cùng Tâm Tâm và Tư Tư cùng đi với tôi đi,nếu ở lại thì đám kia cũng không để yên cho ba người!"Hàn Thiên Nguyệt lập tức nói.

"Được!"

Mạc Lâm chần chừ một chút rồi lập tức gật đầu,dù sao đi cùng một dị năng giả cường đại cũng có chút đảm bảo,huống chỉ hắn cảm thấy nữ nhân này lại không chỉ đơn giản là một dị năng giả song hệ.

Hắn ở lại chỗ này chịu đè ép bất quá là vì muốn an toàn cho hai đứa em mình,hiện tại lại có người muốn đưa bọn hắn đi thì tại sao lại không chứ?!

Ba người thu thập một chút rồi cùng theo Hàn Thiên Nguyệt đi ra khỏi mấy cái vòng gỗ cùng dây kẽm bao bọc bên ngoài,đi một khoảng xa thì Hàn Thiên Nguyệt lấy ra một chiếc Hummer đã cải tạo chắc chắn trước sự kinh ngạc của ba an hem Mạc Lâm.

Mạc Lâm lái xe,Hàn Thiên Nguyệt ôm Salem ở ghế phụ lái,hai bé sinh đôi ở ghế sau.

"Chúng ta đi đâu?"Hắn bây giờ chỉ biết dựa vào cô gái này đã bảo hộ tốt hai đứa em mình,hiện tại nghe theo cô cũng là việc tất nhiên.

"Đi tìm chỗ ở chắc chắn một chút,trước khi trời tối phải tới nơi!"Hàn Thiên Nguyệt nói rồi lấy ra chút bánh mỳ ngọt cho ba anh em tự ăn.

"Được,tôi biết một chỗ."Mạc Lâm nói xong thì nhấn ga.

"Salem,cảm nhận được khi nào mưa không?"Dùng thần thức nói chuyện với Salem ở trong lòng.

"Chủ nhân,có thể mưa xuống vào tối này hoặc ngày mai,số lượng bệnh độc trong không khi đang tăng một cách đột ngột."Salem ngửi ngửi một chút rồi nói.

"Ừ,xem ra phải tìm chỗ trú chân trước khi mưa xuống..."

"Chủ nhân,người có phiền muộn sao?"Nó cảm nhận được tâm trạng không yên của chủ nhân nhà nó.

"Ân."Hàn Thiên Nguyệt cũng không che giấu,dù sao cô với Salem cũng có liên kết giữa khế ước với nhau.

"Là Tử Ma nhất tộc?"

"Ừ,ta e là đây sẽ không còn là một thế giới mạt thế đơn giản như thế nữa,còn cả thực lực của tên Tử Ma kia,thật là khó chịu đâu!"Hàn Thiên Nguyệt thở dài mà nói đầy ngao ngán.

Nếu như là cô thời kì đỉnh phong thì sẽ sợ gì một tên Tử Ma tộc chứ,nhưng hiện tại ngay cả kim đan cũng chưa phải thì đánh đấm cái quần què gì nữa chứ!

Bây giờ mà đòi xông lên,có mà đem mình làm thức ăn cho bọn chúng thì có đó.Càng nghĩ thì càng tức giận với lão cha nhà mình,hết chuyện lại ném mình vào thế giới này,cái gì mà thưởng thức trải nghiệm chứ,có mà tự đâm đầu đi gặp phiền phức thì có.

"...."Salem cũng không dám hỏi nữa,nó biết trong lòng chủ nhân hiện tại cực kì không thoải mái,vẫn là im lặng quan sát tình hình vậy,mong là sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Mạc Lâm lái xe tới tầm chiều 4,5 giờ thì đến một ngôi biệt thự cách tỉnh R không xa,đây là một ngôi biệt thự dạng nghĩ dưỡng hai tầng,có cổng sắt bao bọc xung quanh căn nhà,xung quanh biệt thự đều là đất trống trải,cách một khoản xa mới có một căn nhà khác.

Hàn Thiên Nguyệt quan sát tình cảnh xung quanh căn biệt thự thì khá hài lòng,nơi này có thể tạm trú được trong suốt thời gian mưa sắp tới,xem như không tệ.

Trong nhà rất sạch sẽ,không có máu đen hay bừa bãi gì,chỉ có chút bụi do lâu ngày không người dọn dẹp mà thôi,có vẻ chủ nhân căn biệt thự này không có ở đây khi mạt thế buông xuống,trong nhà còn hai bao gạo,gia vị nấu ăn,khí ga,cùng chút đồ ăn vặt.

"Dọn dẹp một chút,chúng ta sẽ tạm thời ở lại chỗ này,tôi đi nấu chút đồ ăn cho bữa tối!"Hàn Thiên Nguyệt nói xong thì đi vào bếp,bắt tay nấu vài món đơn giản,cô chắc chắn không thể trông cậy gì vào Mạc Lâm biết nấu ăn hay để hai đứa song sinh đi nấu rồi,vẫn là tự thân vận động vẫn tốt hơn,cô không muốn ngược đãi bao tử của mình.

Ba anh em Mạc Lâm thì cùng nhau bắt tay dọn dẹp một chút mấy phòng ngủ và phòng khách,dù sao cũng ở lại một thời gian nên phải dọn dẹp một chút.

------Căn cứ Tây Nam------

"Chủ nhân,lệnh đã được đưa xuống căn cứ,có vài gia tộc nhỏ lại không thuận theo,nói chuyện mưa máu gì đó là nhảm nhí."Bạch Y nghiêm cẩn đứng một bên báo cáo tình hình.

"Vậy thì cứ để bọn họ tuỳ ý đi,hậu quả tự bọn chúng gánh lấy,cho người của chúng ta để ý một chút là được!"Mộ Lăng Huyền lạnh nhạt nói.

"Vâng."Bạch Y cung kính nói.

"Vẫn chưa tìm được tung tích nha đầu Mị Nhi sao?"

"Hắc Y vẫn đang tìm kiếm,nhưng dấu hiệu ở hiện trường cho thấy Lăng tiểu thư vẫn còn sống,bất quá đã đi đâu thì khá khó tìm một chút!"

"Bảo Hắc Y tiếp tục tìm đi,con nha đầu đó dù gì trên danh nghĩa cũng là đệ tử của Nguyệt,sống thì phải thấy người chết phải thấy xác,nếu không ta cũng không biết bàn giao với Nguyệt như thế nào."Mộ Lăng Huyền thở dài,thật là phiền phức đâu:"Còn có,nữ nhân kia,để ý một chút,đừng để ả chết quá sớm,Nguyệt muốn xử lý cô ta."

"Vâng,chủ nhân."Bạch Y nói xong thì lập tức rời đi,để Mộ Lăng Huyền ngồi một mình trong phòng.

Mộ Lăng Huyền hoàn toàn không thể ngờ được dù có Ly Dạ ở phía sau âm thầm bảo vệ nhưng lại gặp phải một Tử Ma,dù chỉ là hạng tôm tép nhất nhưng lại kìm chân Ly Dạ khiến cho Lăng Mị Nhi rơi vào nguy hiểm,bây giờ tung tích không rõ.

Đến hắn cũng không thể ngờ tới,vị diện này ở khu vực viễn tưởng lại xuất hiện Tử Ma,Ru cũng vừa truyền tới việc Hàn Thiên Nguyệt phát hiện tử khí của Tử Ma,xem ra không phải chỉ một hai tên,xem ra đám Tử Ma kia lại có toan tính gì đó với vị diện này,hoặc là chúng đang tìm kiếm thứ gì đó,nhưng sẽ là thứ gì khiến đám Tử Ma nhất tộc lại dám xuất hiện ở nơi này đây?!

Hắn vẫn là phải nhanh chóng thu phục hết đám phiền phức kia càng nhanh càng tốt,tránh cho căn cứ hắn dày công xây dựng lại bị bọn chúng phá hỏng,còn chưa kể tới một đám Tử Ma đang đi lởn nhởn ở bên ngoài kia.

Nghĩ là làm Mộ Lăng Huyền đứng lên,cho người đi gọi hết đám Tôn Ngạo Vũ và mấy vị lão gia của ba nhà lại,dù sao cũng cần sự giúp đỡ của mấy lão gia để triển khai kế hoạch.

Bên này,Mộ Lăng Huyền sứt đầu mẻ trán mà bận rộn không kịp nghỉ thì bên Hàn Thiên Nguyệt lại vừa nhận được tin tức Ly Dạ truyền tới,tâm trạng cũng khẽ trầm xuống.

Cô không hề nghĩ rằng bên Ly Dạ lại trực tiếp gặp một tên Tử Ma,Lăng Mị Nhi lại gặp nguy hiểm,rơi xuống vực,sống chết không biết.

Có lẽ mau mắn lúc ở chỗ cây cầu,cô để lại một ấn kí lên người Lăng Mị Nhi mới đảm bảo con bé vẫn còn sống,dù bị thương khá năng nhưng chưa nguy hiểm tới tính mạng.

Mọi chuyện diễn ra không nằm trong tính toán thật là rất khó chịu đâu ni,càng vì vậy cô càng phải cố gắng tăng lên thực lực của mình nếu không sắp tới e là lại kéo chân sau của Mộ Lăng Huyền nữa,điều đó càng khiến cô chán ghét hơn,sự kiêu ngạo của một Băng thần cũng là một thành viên của Hàn gia,một trong tứ đại gia tộc thần giới không cho phép cô yếu thế dù ở bất kì trường hợp nào