Type: P.anh
“Lần trước mẹ nói với con về thư ký nữ của Lộ Tùy, con có để tâm hay không?” Liễu Nhạc Duy hỏi lại.
Vụ Mang Mang nóng nảy: “Họ không có gì cả, Lộ Tùy không phải loại người đó.”
Điểm này thì Vụ Mang Mang rất tự tin, dù sao Lộ tiên sinh “nộp thuế” cho cô rất cần cù và đầy đủ.
“Con thì hiểu cái quái gì? Trên đời này có con mèo nào mà không ăn vụng?” Bà Liễu là người có kinh nghiệm, tự cho rằng đã hiểu hết về bản tính xấu xa của đàn ông.
Vụ Mang Mang bất lực quay đầu đi, không phải cô nói Lộ Tùy sẽ không ăn vụng, chỉ là đối với hiểu biết về anh của cô thì nếu anh và cô thư ký kia có gì đó, anh sẽ nói thẳng cho cô biết, em làm lớn, cô ta làm bé, nếu em không đồng ý thì đổi người.
Lén lút vụng trộm tuyệt đối không phải tác phong của Lộ Tùy.
Nhưng làm sao Vụ Mang Mang có thể nói thẳng như thế với bà Liễu.
Giả thiết nếu thật có một ngày cô thực sự đối mặt với lựa chọn đó, cô phải làm sao?
Với tính khí của Vụ tiểu thư, đương nhiên cô sẽ phủi mông bỏ đi, nhưng lại thêm sếp Vụ và bà Liễu vào thì sao?
Vụ Mang Mang chỉ thấy đau đầu, cô không dám nghĩ đến phản ứng của cha mẹ nữa.
Những đãi ngộ từng có được bỗng dưng mất đi, dù là ai thì cũng không cách nào thích nghi được ngay.
Ban đầu sếp Vụ và bà Liễu cãi nhau ầm ĩ như thế, chẳng phải cũng không ly hôn đó thôi?
Trong hôn nhân nếu có dính dáng quá nhiều đến kinh tế, thì không còn là chuyện của riêng hai người nữa, chẳng ai dám nói mình đủ phóng khoáng, thoải mái cả.
Vụ Mang Mang gần như có thể dự đoán được tương lai của mình.
Đám phụ nữ sẽ rì rầm sau lưng cô, chính là cô ta, chồng cô ta có tình nhân ở ngoài.
Làm sao cô không ly hôn đi?
Mà làm sao cô dám ly hôn? Ly hôn rồi thì nhà họ Vụ sẽ thế nào?
Vụ Mang Mang nhức đầu, bà Liễu vẫn còn đang càm ràm: “Nhưng đàn ông ai mà không gặp dịp thì chơi chứ, con cũng đừng để bụng mà cãi nhau với cậu ấy, có một số việc… mắt nhắm mắt mở cho qua thì tốt hơn.”
Chuyện gì cũng bị bà Liễu nói hết rồi.
Lúc Vụ Mang Mang quay về nhà họ Lộ thì hứng chút gió, hôm sau đã bị cảm.
Chắc là do gặp bà Liễu bị kích thích quá nên trách nhiệm hiện nay của Vụ Mang Mang nặng nề hơn nhiều, cho dù cảm lạnh nặng nhưng mỗi ngày cô vẫn kiên trì học đủ thứ lớp, lịch trình Cathy sắp xếp cô cũng gắng sức có mặt.
“Đúng rồi, Hà Nghiên có tìm đến cô không?” Vụ Mang Mang vừa dùng khăn giấy lau nước mũi vừa hỏi Cathy.
“Hà tiểu thư có đến tìm tôi, tôi đã đọc qua những câu hỏi phỏng vấn, câu hỏi quá sắc bén hơn nữa còn phạm vào vấn đề riêng tư, cô ta muốn một bài báo để có thể nổi tiếng ngay, tôi cảm thấy chấp nhận lời mời phỏng vấn đó thì không thích hợp lắm”, Cathy nói.
“Chỉ là báo trường thôi mà, chắc không có vấn đề gì to tát đâu. Cô ấy là bạn gái Thẩm Đình, cũng phải nể mặt bạn bè chứ.” Vụ Mang Mang nói.
Cathy là một trợ lý rất có chủ kiến, cô ta kiên quyết không đồng ý. “Đợi Thẩm tiên sinh thừa nhận Hà tiểu thư ở những nơi công cộng rồi hẵng tính.
Vụ Mang Mang đành thôi, tự gọi điện xin lỗi Hà Nghiên.
Cảm nặng lại thêm công việc bận rộn nên Vụ Mang Mang bệnh đến gần hai mươi ngày mới hồi phục lại.
“Anh thấy em còn trẻ mà hệ miễn dịch cũng chẳng ra làm sao cả.”
Lúc ăn sáng, Lộ Tùy hiếm khi nói một câu hà khắc như vậy.
“Chắc là do bị hệ miễn dịch của anh truyền nhiễm đó”, Vụ Mang Mang thản nhiên nói.
Thực tế thì thắng lợi trong đấu khẩu chẳng có ý nghĩa gì cả.
Lộ Tùy đã dùng hành động thực tế trả thù Vụ Mang Mang.
Vụ Mang Mang bây giờ cứ chín giờ tối là phải lên giường đi ngủ, sáu giờ sáng thức dậy, Lộ Tùy mời huấn luyện viên yoga, chạy bộ, đấu kiếm… cho cô, mỗi tuần bảy ngày luân phiên tới dạy, ý bảo cô phải cải tạo lại “hệ miễn dịch bị truyền nhiễm” của mình.
Lớn thế này rồi, cho dù là lúc học cấp ba thì giờ giấc nghỉ ngơi của Vụ Mang Mang cũng chưa từng có quy luật đến thế.
Lộ Thanh Thanh gửi tin sỉ nhục Vụ Mang Mang, “Rốt cuộc cậu bao tuổi rồi hả, sau chín giờ thì không được gọi điện, trả lời tin nhắn sao?”
Phải biết là năm ngoái Vụ Mang Mang vẫn ba giờ sáng bạn nhắn Wechat thì cô sẽ kịp thời trả lời ngay.
Vì thời gian biểu làm việc nghỉ ngơi lành mạnh như thế, mà Vụ Mang Mang đã bỏ qua không ít tin tức “hot” ngay lúc đó.
Buổi sáng Vụ Mang Mang tập yoga bên hồ, theo thói quen lấy điện thoại ra xem tin nhắn và Weibo, tin hot sáng nay lại là Ninh Tranh và Thẩm Viện Tử hủy bỏ hôn ước.
Nhóm bạn của Vụ Mang Mang đã bùng nổ vì tin tức này.
Vụ Mang Mang không nghĩ gì chạy ngay về biệt thự, “Lộ Tùy, Ninh Tranh và Thẩm Viện Tử sao lại hủy bỏ hôn ước rồi?”
Vụ Mang Mang chạy đến nỗi thở hổn hển, vẻ mặt đau khổ, muộn thế này mà cô mới biết tin, quá lạc hậu rồi.
“Sao lại hủy bỏ hôn ước?” Vụ Mang Mang không hiểu, “Ninh lão tiên sinh chắc sắp tái phát bệnh tim đúng không?”
“Tối qua đã đưa vào bệnh viện rồi”, Lộ Tùy đáp.
Vụ Mang Mang tỏ vẻ “quả nhiên là thế”.
“Tin này khiến em vui lắm hả?” Lộ Tùy hỏi.
“Hử?” Vụ Mang Mang thầm nghĩ Lộ Tùy thành tinh rồi hay sao? Cô đã che giấu sâu thế mà cũng bị Lộ Tùy phát giác ra.
Vụ Mang Mang ngại ngùng vò tóc, ngồi xuống cạnh Lộ Tùy, thẳng thắn thừa nhận, “Đúng là có chút vui, anh biết em và Thẩm Viện Tử xưa nay chẳng mấy khi vừa mắt nhau mà.”
Con người là thế, không cần nói gì nhưng với những người không hợp với mình thì ngay từ ánh mắt đầu tiên đã biết đối phương không phải bạn bè mình rồi.
Lộ Tùy nhướn mày, không nói gì.
Sự tò mò của Vụ Mang Mang đang cháy hừng hực, nhóm Lộ Thanh Thanh từ tối qua đã nhắn tin dò hỏi nội tình từ cô, yêu cầu có tin tức chuyên sâu hơn.
Với địa vị thân phận của Vụ Mang Mang hôm nay, nếu không lấy được chút gì thì đúng là có lỗi với bạn bè.
“Ninh Tranh và Thẩm Viện Tử thoái hôn, anh ta không còn muốn giữ gia sản nhà họ Ninh nữa sao?” Vụ Mang Mang hỏi Lộ Tùy, “Thế chẳng phải là quá lời cho em trai anh ta rồi?”
“Cậu ấy có sự nghiệp riêng của mình”, Lộ Tùy đáp.
“Em chỉ không ngờ là Ninh Tranh lại có khí phách như thế”, Vụ Mang Mang lấy ngón tay chỉ vào cằm, cô còn tưởng đầu Ninh Tranh mọc ở nửa người dưới rồi chứ.
* * *
Phong ba của nhà họ Ninh chẳng qua chỉ là một sự khởi đầu.
Hôm sau Ninh Tranh liền tuyên bố thành lập công ty mới, chắc là đã ấp ủ từ lâu, công ty chủ yếu kinh doanh hàng Nhật, đó là một trong những ngành nghề đang “hot” nhất.
Hơn nữa Ninh Tranh còn mở cả Weibo nữa.
Ngày đầu tiên mở ra đã có tới ba triệu người hâm mộ, quan hệ ngoại giao đúng là quá mạnh.
Ninh Tranh là trai đẹp độc thân sáng giá trong giới, người đá được Thẩm Viện Tử thì càng được theo đuổi, bao nhiêu người đã tự nhận là bà Ninh sau lưng anh ta rồi.
Dù thật hay giả thì Weibo của Ninh Tranh đúng là đã nổi tiếng rất nhanh.
Thời gian gần đây Vụ Mang Mang sống rất vui vẻ, cuộc đời có “chuyện tám nhảm” lúc nào cũng tràn ngập năng lượng sống.
“Các anh chẳng phải đều thích khiêm tốn hay sao? Lần này Ninh Tranh sao vậy? Bị ai chọc tức hả?” Vụ Mang Mang uống sữa, hỏi Lộ Tùy vẻ thắc mắc.
Lộ Tùy nhìn Vụ Mang Mang, nghĩ ngợi rồi trả lời: “Chắc là do chủ ý của nhóm cậu ấy để PR công ty mới, chẳng qua là cách quảng bá thôi.”
Phải thừa nhận Weibo của Ninh Tranh được PR vô cùng rộng rãi.
Ninh Tranh vốn dĩ đẹp trai, thoát ly khỏi nhà họ Ninh vẫn là cổ đông của mấy công ty lớn, tiền không thiếu, lại mồm mép được lòng phụ nữ, thêm phong cách Weibo sắc bén, hóm hỉnh, trong một tháng đã có vô số fans.
Lại thêm những ngôi sao nữ nổi tiếng trong giới giải trí “like” liên tục nên danh tiếng của công ty mới càng lúc càng nâng cao.
Giảm được bao nhiêu tiền quảng cáo!
Về sau gặp Ninh Tranh, chính anh ta cũng cười khổ, giải thích: “Anh cũng bó tay thôi, công ty mới lập, mỗi một xu tiền cũng phải tốn cho đáng, anh hy sinh chút đời tư và sắc đẹp chẳng là gì.”
Vốn dĩ câu chuyện của Ninh Tranh và Thẩm Viện Tử chính là điển hình của kiểu “anh chàng phụ bạc” và “cô gái si tình”, Vụ Mang Mang và đám bạn của cô đều đứng về phía Thẩm Viện Tử.
Nhưng vở náo kịch của nhà họ Ninh đúng là sóng trước chưa dứt, sóng sau đã dồn.
Một tháng sau khi Thẩm Viện Tử và Ninh Tranh thoái hôn, hai nhà Ninh - Thẩm lại tuyên bố liên hôn, bên nữ không thay đổi, mà bên nam lại đổi thành cậu em trai Ninh Hành của Ninh Tranh.
Lúc Vụ Mang Mang nhận được thiệp mời còn chẳng dám tin vào mắt mình.
Trong mắt Vụ Mang Mang, quan hệ giữa hai nhà Ninh - Thẩm vốn luôn tốt đẹp, không cần thiết phải liên hôn làm gì, Ninh Tranh và Thẩm Viện Tử kết hôn ít nhiều đều do Thẩm Viện Tử thúc ép.
Cho dù lúc đó ở biệt thự thảo nguyên của Lộ Tùy, Vụ Mang Mang đã nghe thấy Thẩm Viện Tử giải thích về việc liên hôn, nhưng phụ nữ đều là động vật cảm tính, Thẩm Viện Tử cũng không phải thoáng như cô ta nói, chẳng qua là viện cớ mà thôi.
Bây giờ nhìn lại mối tình đó, Vụ Mang Mang ít nhiều cũng cảm thấy Thẩm Viện Tử đang tìm đường chết.
Đính hôn với Ninh Tranh chứng tỏ sự trả thù của cô ta đối với Ninh Tranh.
Hai nhà Ninh - Thẩm bắt tay đèp bẹp Ninh Tranh chẳng trách anh ta phải xuất hiện “bản mặt” để quảng cáo.
Nhưng cũng may Ninh Tranh vốn có khả năng, lại thêm Lộ Tùy và Thẩm Đình lặng lẽ giúp đỡ phía sau. Có điều hai vị này chỉ có thể hành động trong bóng tối, dù sao ba nhà cũng là thế giao, quan hệ lằng nhằng phức tạp, Thẩm Viện Tử còn là em gái Thẩm Đình, nên rất nhiều việc không thể đặt lên bàn mà đàm phán được.
Chuyện liên hôn lần nữa của hai nhà Thẩm - Ninh, người trong giới vẫn rất nể mặt, xuất hiện đông đủ chúc phúc, tuyệt đối không nhắc tới Ninh Tranh.
Nhưng không ngờ khi nghi thức đính hôn bắt đầu, Ninh Tranh lại xuất hiện trong bữa tiệc, đến trước mặt đôi tình nhân bằng lối đi mọi người nhường cho anh, phóng khoáng chúc phúc cho họ.
Sắc mặt Thẩm Viện Tử rất khó coi, Ninh Hành lại vui vẻ đón nhận lời chúc phúc của Ninh Tranh, bề ngoài trông đúng là một cặp anh em tốt yêu thương lẫn nhau.
Vụ Mang Mang tưởng Ninh Tranh chúc phúc xong sẽ đi ngay, nào ngờ anh ta lại ở lại, còn nghênh ngang đi tiếp khách, hoàn toàn phớt lờ ánh mắt muốn giết người của ông lão Ninh.
Lúc đi lấy thức ăn, Vụ Mang Mang đụng ngay Ninh Tranh, không nhịn được liền hỏi: “Sao anh lại thoái hôn với Thẩm Viện Tử đột ngột thế?”
“Vì anh không muốn liếm phân nữa chứ sao”, Ninh Tranh cười bảo.
Vụ Mang Mang không ngờ Ninh Tranh vẫn nhớ câu này, nhìn anh rồi ngượng ngùng nói: “Lúc đó em cũng không có ý đó.”
Ninh Tranh gật gù, cười nói: “Anh biết. Em chưa có ma lực lớn thế đâu.”
Vụ Mang Mang bất ngờ thở phào, lại nghe Ninh Tranh tự nói giễu: “Đàn ông già như anh mà không nỗ lực thì sẽ bi thương ghê lắm.”
Vụ Mang Mang lườm anh ta, Ninh Tranh ngậm thìa vàng mà lớn lên, dù không nỗ lực thì cũng sẽ chẳng bi thương gì đâu.
“Được thôi. Nói thật là có một hôm anh tỉnh dậy trên giường với một phụ nữ lạ, cô ta quên tẩy trang, ngủ một đêm sáng dậy suýt làm anh sợ chết khiếp. Anh liền nghĩ mình không thể cứ u u mê mê sống thế này được. Phải tự mình tạo lập sự nghiệp, tìm một người phụ nữ đàng hoàng để sống thật tốt.”
Vụ Mang Mang nghe thấy thế thì hơi thất thần. Thực ra cô rất khâm phục dũng khí này của Ninh Tranh.
“Sao, không tin lời anh hả?” Ninh Tranh quay sang, chồm lại gần Vụ Mang Mang, hỏi.
Vụ Mang Mang lắc đầu: “Em có nên ‘like’ cho Ninh công tử lãng tử quay đầu quý hơn cả vàng không?”
Ninh Tranh cười bảo: “Cũng không cần. Đến khi em và Lộ Tùy kết hôn, anh sẽ phát hành một lô hộp quà số lượng có hạn cho hai người, để hai người tặng quà đáp lễ cho khách mời, được không?”
“Anh đúng là biết kinh doanh quá, lúc công ty lên sàn, em nhất định sẽ mua cổ phiếu của công ty anh”, Vụ Mang Mang nói.
“Nghe nói em thì đậu thạc sĩ rồi?” Ninh Tranh đổi đề tài
Vụ Mang Mang gật đầu.
“Em học thạc sĩ thì có ý nghĩa gì?” Ninh Tranh hỏi.