Lộ Tùy quay lưng đi vào nhà tắm, Vụ Mang Mang đứng lên nhặt quần áo, mặc vào lại rồi rón rén đến cửa phòng tắm, nói với vào trong, "Thế em về trước nhé."
Lộ Tùy không hề níu kéo.
Vụ Mang Mang ủ rũ ngồi trên giường, mãi chưa định thần lại, không rõ thái độ của Lộ Tùy.
Chắc là bị tin cô vẫn là gái trinh làm cho giật mình rồi. Vụ Mang Mang nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có nguyên nhân đó.
Dù sao thì điều đó đúng là khác xa so với ấn tượng thường ngày cô mang lại cho người khác.
Chuyện mà Vụ Mang Mang không hiểu thì dứt khoát không suy nghĩ nữa.
Đàn ông chẳng phải đều có tâm lý gái trinh sao?
Ánh mắt của Vụ Mang Mang lướt qua máy ảnh mà cô đặt trên sofa, vỗ đùi một cái, suýt thì quên chuyện lớn rồi.
Tiếp đó Vụ Mang Mang bận rộn lấy hình ra, sau đó dùng phần mềm che mặt Lộ Tùy lại, vốn dĩ là không được chụp mặt nhưng vóc dáng đẹp mấy mà nếu không có đầu thì hiệu quả chụp sẽ rất kỳ quái.
Kỳ quặc đến mức Lộ Tùy cũng không khăng khăng bắt ép cô, đồng ý cho Vụ Mang Mang chụp toàn thân.
Lúc đăng lên Weibo, Vụ Mang Mang còn tỉ mỉ viết mấy chữ "Sờ vào tuyệt biết bao! (*^_^*) Hi hi..”
Thời buổi này gái háo sắc có lẽ còn nhiểu hơn trai háo sắc, lát sau bên dưới bài đăng của Vụ Mang Mang đã có hơn trăm bình luận "chảy nước miếng", toàn bộ đều cầu được sờ.
Lộ Thanh Thanh nhắn tin cho Vụ Mang Mang, "Anh đẹp trai này là ai thế? Chắc không phải là người mà tớ đang nghĩ chứ? (OoO) "
"Cậu nghĩ đến ai?" Vụ Mang Mang trả lời như trêu ngươi.
"Tớ nghe nói... tớ chi nghe nói thôi nhé, cậu đang hẹn hò với chú nhỏ, có phải không?" Lộ Thanh Thanh hỏi.
Vụ Mang Mang cười, lắc đầu, không biết Lộ Thanh Thanh nhịn bao lâu mới dám hỏi, nhưng những người như Lộ Lâm, Thẩm Viện Tử đều không thể lỡ miệng nói ra với cô ta, thế nên thông tin này cô nàng biết chậm cũng là điều dễ hiểu.
"Ừ", Vụ Mang Mang bị Lộ Tùy lây bệnh, lúc nói chỉ ngắn gọn, vắn tắt.
Cô như bừng ngộ ra, nói chuyện ngắn gọn như thế hóa ra lại có cảm giác rất tuyệt.
"Wow wow wow—" Lộ Thanh Thanh cảm thấy chữ viết không thể diễn tả tâm trạng mình, nên nhắn luôn tin nhắn thoại, "Vụ Mang Mang, cậu giấu kỹ quá nhỉ?! Lợi hại quá, yêu nghiệt tu hành ngàn năm đã bị cậu thu phục, khâm phục khâm phục."
"Thường thôi thường thôi", Vụ Mang Mang cười hì hì.
Lúc này hình như không ai còn nhớ thực ra Lộ Thanh Thanh là một người song tính.
Chỉ vì vẫn còn muốn tiếp tục làm bạn.
Lúc này là lúc lên giường đi ngủ, hình như đa số đều có thói quen xem Weibo hoặc tán gẫu với bạn bè trước khi đi ngủ, nên ngay cả Lộ Lâm cũng nhắn tin khen Vụ Mang Mang một câu: "Chơi vui quá."
Sau đó tin nhắn hiển thị Ninh Tranh gửi một tấm hình, Vụ Mang Mang mở ra xem suýt thì cười lăn lộn, là hình cơ bụng của chính anh ta nằm trên giường chụp.
Phải nói là, dáng pose của anh ta "gợi đòn" hơn Lộ Tùy nhiều, không làm người mẫu thì phí quá.
Với bộ dạng này của anh ta, bảo Vụ Mang Mang móc hai ngàn tệ ra chọn một điệu múa lắc mông, cô cũng đồng ý.
Thế nên Vụ Mang Mang phải cảm thán rằng chẳng trách mà Thẩm Viện Tử không nỡ bỏ qua Ninh Tranh, đào hoa thì có một chút, nhưng vóc dáng đẹp, kỹ thuật tốt, cũng không phải không có ưu điểm.
Vụ Mang Mang so sánh cơ bụng của Lộ Tùy và Ninh Tranh, thiên vị mà cho rằng đường nét của Lộ Tùy hoàn hảo hơn, cơ bụng có hình dáng đẹp hơn, nếu bên trên có thêm giọt nước gì đó, chắc cô chỉ muốn thè lưỡi ra liếm ngay.
Wechat và Weibo đều bận túi bụi.
Long Tú Quyên tag Vụ Mang Mang một câu, "Hình copy ở đâu thế? Hờ hờ.”
Tuy đều là bạn bè, tự xưng là bạn thân, nhưng thực ra chỉ là mượn danh bạn bè để nghe ngóng động tĩnh của đối phương, tuy miệng thì khen nhưng trong lòng lại "xì" khinh bỉ.
Lúc này nếu phản bác thì chính là bị nói trúng nên thẹn quá hóa giận, nêu bỏ qua thì chính là chột dạ, mặc nhận điều đó.
Vụ Mang Mang thở dài, cảm thấy mình vẫn quá ngây thơ, lúc đó nên chụp chung với cơ bụng Lộ Tùy một tấm chứ.
"Đây là cơ bụng của Mr. Money sao? Wow, thích quá!" Ngải Quả Quả trong nhóm gửi tâm hình mắt lấp lánh sao.
Lúc này Vụ Mang Mang cũng mặc kệ Long Tú Quyên nói bóng xa gần, vì trong nhóm đã bùng nổ.
Vụ Mang Mang biết tuy bọn họ miệng thì chúc mừng chúc mừng nhung thực ra trong bụng lại là: Xem hai người khi nào thì chia tay.
"Cầu anh rể mời khách!"
"Cầu anh rể mời khách!"
…
Bên dưới là một nhóm xếp hàng.
"Anh rể Long của người ta lúc công khai đã mời khách đó!"
Anh rể Long chính là bạn trai của Long Tú Quyên, lúc đó đúng là đã mời đám bạn một bữa thịnh soạn.
Nhưng rất trùng hợp là Vụ Mang Mang không đi được, vì Long Tú Quyên nhân lúc cô không ở thành phố này bày tiệc mời khách.
Rõ ràng là không đủ tự tin, Vụ Mang Mang cảm thấy thế!
"Đúng rồi, người theo dõi Weibo của cậu chắng phải đã vượt qua một triệu rồi sao? Hay là dứt khoát đãi khách ở Tinh Quang đi." Long Tú Quyên tham gia bàn luận.
Hội sở cao cấp như Tinh Quang thực ra rất ít khi tiếp đón khách nhiều, nhưng nếu Lộ Tùy ra mặt thì chắc không thành vấn đề.
Vụ Mang Mang thầm tính toán xem làm sao tát vào mặt Long Tú Quyên, nhưng để an toàn thì vẫn nên hỏi Lộ Tùy đã.
Nên không thể nói chắc chắn được, Vụ Mang Mang chỉ đáp lại: "Đương nhiên phải mời khách rồi."
Đúng lúc Vụ Mang Mang chuẩn bị cất điện thoại để đi ngủ thì Bản Ngã Của Tôi đột ngột xuất hiện, "Cô hạ thuốc anh ta đó hả?"
"Ừ, xuân dược hình người." Vụ Mang Mang đáp trả. Sau đó thì không có sau đó nữa.
Đúng là một tài khoản clone kỳ quặc.
Thực ra điều kỳ quặc không chỉ là tài khoản kia.
* * *
Hôm sau lúc ăn sáng, Lộ Tùy nói phải đi Mỹ một tuần.
"Thế em có thể về nhà ở không?" Vụ Mang Mang hỏi.
Ở nhà Lộ Tùy tuy thoải mái nhưng lúc nào cũng phải dè chừng, không thể mặc áo ngủ và dép lê đi lung tung, lúc nào cũng phải ăn mặc chỉnh tề, trong thời gian ngắn Vụ Mang Mang vẫn chưa quen được.
Lộ Tùy gật đầu.
Vụ Mang Mang tan sở xong, vừa về đến nhà mình thì tài xế của Lộ Tùy gọi điện cho cô, nói là Lộ Tùy bảo anh ta mang chiếc xe đua của Vụ Mang Mang đến.
Vụ Mang Mang đi nhận chiếc xe đua sang trọng của mình, sau đó lăn lộn một lúc lâu trên chiếc giường yêu quý, nhưng hình như có gì đó đã thay đổi.
Hình như giưòng và drap giường không thoải mái bằng ở nhà Lộ Tùy.
Tuy Vụ Mang Mang tự nhận mình là bạch phú mỹ, nhưng cũng không đến nỗi hào phóng chi số tiền tận năm con số để mua drap giường.
Không phải là không mua được, mà là có quá nhiều chỗ cần tiêu tiền.
Nuôi một tài khoản game đứng trong mấy hạng đầu server quả thật là rất đốt tiền.
Vụ Mang Mang sảng khoái chơi gamẹ một tuần, ngày nào cũng vui vẻ làm nhiệm vụ ngày, phó bản cũng đánh hết, lại còn lấy được vũ khí màu cam.
Lại tiêu tiền mua cho mình một màu tóc cực kỳ hiếm mới ra, đi đên đâu cũng được hâm mộ, một đám trai đẹp kêu gào đòi bao nuôi.
Những ngày tháng đó quá vui vẻ, đến nỗi trong một tuần, Lộ Tùy không gọi lấy một cú điện thoại mà Vụ Mang Mang cũng chẳng mấy để tâm.
Lộ Tùy vốn không giống người ngày nào cũng gọi điện mà.
Đến tuần thứ hai, cũng chẳng thấy tin gì của Lộ Tùy, Vụ Mang Mang chỉ xem như anh bận việc ở Mỹ, mong anh đợi cô làm xong phó bản tuần này rồi hãy về nước.
Hôm đó Vụ Mang Mang đang chơi game tới lúc quan trọng nhất, thì điện thoại không ngừng báo có tin nhắn, cuối cùng chuyển sang réo chuông mãi không thôi.
Vụ Mang Mang đành xin lỗi người chỉ huy trong game rồi nghe điện thoại.
"Mang Mang, cậu và chú nhỏ tớ có chuyện gì vậy?" Giọng Lộ Thanh Thanh có phần gấp gáp.
"Rất tốt mà", Vụ Mang Mang nói, nhưng thực ra trong lòng đang nghĩ: Chắc không phải là bị đá đó chứ?
Nghĩ lại thì cũng mười ngày chưa liên lạc rồi.
"Thế sao hôm nay trong tiệc của nhà họ Lộ, khoác tay chú lại là Lâm Khuynh Tâm?" Lộ Thanh Thanh nói nhanh như pháo nổ.
Bị "tra nam”(*) ngoại tình?
(*) Tra nam: chỉ những gã đàn ông xấu xa, đồi bại. (ND)
Lộ Tùy trong lòng Vụ Mang Mang trong tích tắc bị hạ xuống mười bậc.
Nhưng Lâm Khuynh Tâm là ma quỷ ở đâu?
Vụ Mang Mang lập tức lên mạng tìm tên này. Hóa ra là MC nữ của đài Đông Hằng, tiếc rằng Vụ Mang Mang rất ít khi xem bản tin buổi tối.
"Nhung cậu cũng đừng lo, tiệc kiểu này trước kia chú cũng thường dẫn các MC nữ dưới trướng đi tiếp khách mà."
Tài nguyên không dùng thì phí quá.
Lộ Thanh Thanh bắt đầu nói giúp cho Lộ Tùy.
Nhưng đó là lúc chưa có bạn gái, Vụ Mang Mang bổ sung trong lòng.
"Cậu đi dự tiệc hả?" Vụ Mang Mang hỏi.
"Không, Long Tú Quyên đi, gửi hình trong nhóm", Lộ Thanh Thanh đáp.
Vụ Mang Mang bỗng cảm thấy mặt hơi đau.
Đợt trước mới thừa nhận có bạn trai, còn hư vinh diễn cảnh tình cảm tặng xe đua màu đỏ ngọt ngào, hôm nay đã bị tát "bốp bốp" vào mặt, hơn nữa còn do chính đôỉ thủ Long Tú Quyên.
"Trong game gọi tớ rồi, nói chuyện sau", Vụ Mang Mang bấm tắt màn hình, bật loa lên.
Nhưng sau đó thì chẳng còn tốt đẹp nữa.
Trong game, Vụ Mang Mang thuộc dạng ngốc nhưng lắm tiển, thao tác chỉ bình thường nhưng do cô có trang bị tốt, tiền lại nhiều, lúc đánh phó bản đều do cô vung tiền mua thuốc và trị thương nên mọi người thích gọi cô vào nhóm.
Nhưng tối nay cô cứ sai lầm, hại cả nhóm bị tiêu diệt đến mấy lần, cuốỉ cùng ngay cả nhóm trưởng đang mờ ám với cô cũng chịu không nổi, khéo léo nói mấy câu.
Sau đó mọi người hẹn mai tái chiến, dù sao đã khuya rổi. Phó bản chỉ cần hoàn thành trong một tuần là được.
Buổi tối Vụ Mang Mang nằm trên giường, hơi thương cảm về chuyện mình bị đá.
Bị đá lặng lẽ thế này cũng không phải lần đầu, dù sao mọi người đều sĩ diện, trước mặt nhau mà nói câu chúng ta không hợp thi hơi tổn thương.
Nên trong tình yêu có một quy định bất thành văn, lâu không liên lạc thì tức là chia tay mãn tính.
Vụ Mang Mang cũng không có ý gọi điện cho Lộ Tùy để xác nhận.
Vẫn là câu nói cũ, mọi người đều là nam nữ trưởng thành, có những lời hà tất phải nói trắng ra.
* * *
Hôm sau Vụ Mang Mang đến cơ quan xin nghỉ phép, lại làm nũng với ông cậu một trận. Tuy ông Tiêu bình thường rất nghiêm túc, nhưng đời sau của nhà họ cũng chỉ có một cô cháu gái la Vụ Mang Mang, không thể không yêu thưong, huống hồ Vụ Mang Mang nói là để thi thạc sĩ.
Tiêu Sâm hào phóng phê chuẩn cho cô nghỉ phép hai tháng, trước khi thi không cần đi làm.
Nhưng tiền trợ cấp khác thì không thể phát, chỉ có lương cơ bản thôi.
"Không sao, không sao ạ", Vụ Mang Mang đã lên mạng rao bán chiếc Ferrari rồi.
Trên mạng rất đông người có mắt "độc", chưa đến giờ tan sở mà Vụ Mang Mang đã nhận được ba cuộc điện thoại.
Chiếc xe này đắt tiền là thứ yếu, chủ yếu là kiểu chế tạo của nó rất cao cấp.
Nhẹ nhàng có mấy triệu tệ chuyển vào tài khoản.
Vụ Mang Mang gọi cho cố vấn đầu tư của bà Liễu, chớp mắt đã đem đi đầu tư.
Cảm tạ món tiền trợ cấp đầu tiên của Lộ tiên sinh.
Sau này Vụ Mang Mang tiết kiệm một chút, không xin tiền tiêu vặt của bà Liễu cũng có thể miễn cưỡng sống qua ngày.
Kỳ nghỉ hai tháng này đang là mùa thấp điểm du lịch châu Âu, Vụ Mang Mang rất quyết đoán cầm hộ chiếu lên, bay đến Anh cho bồ câu ăn.
Hành vi lãng mạn nói đi là đi ngay này bắt buộc phải đảng Weibo liên tục.
Chẳng hạn trượt tuyết ở núi Alps, đùa giỡn tình cảm với nhân viên đẹp trai trong quán bar ở Ý.
Mỗi một tấm hình đều khiến đám theo dõi Weibo cảm thán cuộc sống như công chúa của cô.
William rất đẹp trai, con lai hai dòng máu Anh và Ý, chỉ mới hai mươi ba tuổi, giống David Beckham đến bảy phần, mang dép lê cũng có thể tạo ra cảm giác đẹp trai đến mê đắm.
Vụ Mang Mang thích mủi tanh của biển trên người cậu, và cả sự nhiệt tình không chút che đậy.
Hơn nữa anh chàng ngoại quốc này rất phóng khoáng, sau khi gặp Vụ Mang Mang thì lập tức xin nghỉ việc, theo cô đi lang thang khắp nơi ở châu Âu.
Ở Rome, họ cùng đến bồn nước cầu nguyện, ngồi uống cafe ở Caffè Greco trên phố Via Del Condotti đối diện quảng trường Tây Ban Nha, diễn lại một lượt những cảnh trong phim "Kỳ nghỉ ở Rome", Vụ Mang Mang còn mua một chiếc váy giống Audrey Hepburn mặc lúc đó, định bắt chước tạo hình nhưng thực sự không yên tâm về kỹ thuật của người thợ cắt tóc.
Trên tàu ở Venice, William đưa cô đi theo lối đi của nhân viên đến đầu tàu, chính là nơi tạo hình kinh điển của Jack và Rose trong phim Titanic.
Trước đây Vụ Mang Mang cũng từng đi tàu, nhưng tiếc là không đến đầu tàu để chụp hình.
Lần này xem như đã được như ý nguyện.
Hình là do đồng nghiệp cũ của William đã mạo hiểm dùng dụng cụ chụp hình tự sướng để chụp cho họ.
Vừa đăng lên Weibo đã khiến một đám kêu gào.
Vui nhất là ở Áo, William còn tìm ra kiểu xe ngựa mà công chúa Sissi và Frank lần đầu gặp nhau, Vụ Mang Mang thử mấy lần mà vẫn quăng móc câu cá vào người William.
Tất cả đều rất vui vẻ.
Đến nỗi kỳ nghỉ kết thúc rồi, Vụ Mang Mang và WiIliam ở sân bay hôn nhau không nỡ rời, cả hai đều khóc lóc thảm thiết.
William bất chấp tất cả định theo Vụ Mang Mang về nước, nhưng tiền nợ học phí đại học của cậu chưa trả hết, nên phải tiếp tục làm thêm, đồng thời hứa hẹn sau này nhất định sẽ đi Trung Quốc tìm Vụ Mang Mang.
"Tôi trả cho cậu, được không?" Vụ Mang Mang nâng mặt William lên.
Nhưng dù là người Trung Quốc hay nước ngoài, thì sự kiêu ngạo của đàn ông đều không cho phép bị chà đạp.
William có vẻ giận dữ.
Vụ Mang Mang nhờ du khách bên cạnh chụp cho cô tấm hình với William, pose là kiểu chia ly kinh điển "nắm tay nhau lệ hai hàng".
Vào giây cuối cùng, cô mới bịn rịn đi vào phòng cách ly.
Chuyến bay dài dù ngồi ở khoang thương gia thì vẫn chẳng phải là trải nghiệm tốt đẹp gì, vẻ đẹp của tiếp viên hàng không đối với Vụ Mang Mang cũng chẳng có sức hút.
Cô đeo tai nghe vào định ngủ bù, nhưng trong tích tắc quay đầu sang thì nhìn thấy người ngồi kế bên lại là một người quen.
Gặp cố tri ở nơi đất khách, dù bình thường quan hệ không tốt nhưng cũng có thể trò chuyện vài câu.
"Knock, knock", Vụ Mang Mang gõ vào tấm vách ngăn giữa hai người, có lẽ do ở nước ngoài hơi lâu nên lúc nghịch ngợm lại nói tiếng Anh.
Người đó từ từ tháo tai nghe ra, nghe Vụ Mang Mang cười hì hì gọi: "Thẩm Đình."