Nữ Thần, Cầu Bao Nuôi

Chương 66




“Vậy nói cách khác, anh thích Khương Nhan hơn?” Tròng mắt nữ phóng viên đảo quanh, trong giọng nói tràn đầy sự mập mờ, còn vừa tính toán trở về nên viết bản tin như thế nào.

Viết là #Ngôi sao mới nổi Giản Bách kết duyên với người vợ Khương Nhan trong phim# hay là #Ngày công chiếu phim, trước camera Giản Bách thổ lộ trước mặt mọi người với tiểu hoa đang hot Khương Nhan# hoặc là thu hút mọi người hơn nữa với #Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, ảnh hậu không bằng tiểu hoa đán?#

“Còn Khương Nhan, chị cảm thấy sao ạ?” Nữ phóng viên chuyển micro sang Khương Nhan, rất chờ mong câu trả lời của cô.

Khương Nhan nhìn phóng viên kia bằng ánh mắt mê hoặc, cuối cùng mỉm cười trả lời: “Chị Ninh là tiền bối, tất nhiên khi đóng phim sẽ chịu áp lực nhiều hơn, nếu chị ấy biểu hiện không tốt thì sẽ bị coi thường, đó là lý do vì sao Giản Bách lại thích diễn cùng với người ngang hàng hơn.”

Khương Nhan trả lời rất thông minh, cô không vướng vào vấn đề thích hay không thích, lại rất nể mặt mũi tiền bối, không nâng cao thân phận của mình lên.

Giản Bách cười xấu hổ, nói tiếp: “Đúng vậy, đúng vậy, vẫn là Tiểu Nhan biết cách nói chuyện, còn tôi mồm miệng ngu ngốc quá.”

Giản Bách nói xong còn gãi đầu một cái, giả bộ như một chàng trai mới lớn, không có dáng vẻ mưu tính gì.

Nữ phóng viên hiển nhiên không cam tâm bỏ qua tin tức tốt như vậy, còn muốn hỏi thêm nhưng vừa khéo thời gian phỏng vấn đã hết giờ.

Khi đến giờ Chiếu phim, Khương Nhan cố tình tìm một chỗ cách xa Giản Bách vì sợ một số phóng viên chụp được sẽ sử dụng chúng để viết bài.

Hôm nay vô cùng bất ngờ, Huy Nhiễm bình thường hay giả dạng thành nhân viên đoàn phim nay cũng lộ diện, có thể nói cô ấy rất coi trọng bộ phim này. Khương Nhan suy nghĩ một lát rồi ngồi xuống bên cạnh cô ấy. Huy Nhiễm thân thiện chào hỏi cô, sau đó hướng mắt lên màn ảnh rộng, vô cùng chuyên tâm. Kịch bản cũng giống như biên kịch, có lẽ cũng giống như mối quan hệ giữa nhà văn và tác phẩm của người đó, kịch bản này cô ấy đã đổ cực kỳ nhiều tâm huyết vào đó, cuối cùng hôm nay những tâm huyết đó cuối cùng đã nở hoa, sao có thể không khiến người ta phấn khích cho được.

Khương Nhan cũng nhìn chăm chăm vào màn ảnh, nếu như nói kịch bản là tâm huyết của biên kịch, vậy sự hiểu biết về kịch bản cùng với diễn xuất cũng chính là tâm huyết của người diễn viên là cô.

Sau một khoảng thời gian ngắn màn hình tối đen, đột nhiên phát ra ánh sáng mờ ảo, trong luồng ánh sáng đó hình như có hai bóng người đang ôm nhau, theo sự chuyển cảnh, trên màn hình từ từ xuất hiện hai chữ đỏ trắng trên nền đen.

Khương Nhan nhìn bản thân trên màn ảnh, à không, là Hứa Nhược mới đúng.

Tình yêu thời đại học, kết hôn sau khi tốt nghiệp, gia đình môn đăng hộ đối, hai người họ là cặp đôi vô số người hâm mộ, một tay cầm bằng tốt nghiệp, một tay cầm giấy đăng ký kết hôn, công việc ổn định, tình cảm ngọt ngào.

Nhưng hầu hết các cặp vợ chồng đều như vậy, sau khi kết hôn được vài năm, tình yêu nồng nàn phai nhạt dần trở thành một thứ tình cảm như người thân trong gia đình cùng nhau đi đến cuối cuộc đời, kết hôn được năm năm Lâm Dương – Hứa Nhược cũng không ngoại lệ.

Chỉ là ngay cả mối quan hệ gia đình đó cũng thay đổi theo thời gian, hai người nên làm thế nào để sống chung hòa thuận?

Nhưng đây lại không phải một bộ phim dạy các cặp vợ chồng cách sống chung với nhau.

Hôm nay là sinh nhật của chồng, Hứa Nhược dự định đi đến trung tâm thương mại để mua một bộ quần áo làm quà sinh nhật tặng chồng.

Trong một trung tâm thương mại tấp nập người qua lại, cô tình cờ nhìn thấy một cảnh tượng chướng mắt, chồng của cô đang đứng trước quầy trang sức cùng nữ trợ lý của mình, động tác vô cùng ái muội.

Hứa Nhược khẽ cắn môi, tay tay khoanh trước ngực, biểu cảm trên mặt ý vị sâu xa.

Cuối cùng Hứa Nhược đặt quần áo xuống, lấy điện thoại ra bấm số gọi cho chồng, có hai giọng nói truyền đến, một là giọng phát ra từ điện thoại, mội giọng phát ra từ người chồng đứng đó không xa.

“Alo, mình đang ở đâu thế, tối nay đừng quên về nhà ăn cơm nhé, em nấu món mình thích ăn nhất đó.”

Sau khi Hứa Nhược nhìn thấy chồng mình ra hiệu cho người phụ nữ kia im lặng mới mở miệng trả lời: “Tối nay anh phải tăng ca, khuya sẽ về nhà, anh có bất ngờ tặng em đấy.”

Ngay cả nói dối mà hắn cũng quen thuộc như vậy.

Bộ phim này dùng giọng gốc, giọng nói ngọt ngào của Khương Nhan lúc này vang lên lạnh lùng khác thường.

“Vậy được rồi, em chờ mình.”

Hứa Nhược cúp điện thoại, sau đó rời khỏi khu vực thời trang nam, đi đến khu vực thời trang nữ, cầm lấy một chiếc váy dài, chiếc váy dài màu thiên thanh.

Đây là mở đầu của bộ phim, sau đó nữ chính triển khai kế hoạch trả thù.

Những người tới hôm nay không chỉ có diễn viên, phóng viên còn có một ít khán giả nhận được vé thông qua các hoạt động nội bộ, và quan trọng nhất, ngày hôm nay cũng có rất nhiều nhà phê bình phim.

Những người này không giống những người nhận tiền rồi pr bẩn, các nhà phê bình phim hôm nay đều là những người chuyên nghiệp, nói cách khác sự đánh giá của họ cũng đại diện cho trình độ của bộ phim này.

Những bộ phim trong nước về chủ đề này rất hiếm, và bộ phim này hiển nhiên là tác phẩm hiếm hoi trong những năm gần đây.

Mà trong đó diễn viên chính Khương Nhan diễn xuất bùng nổ trong phim, so với nam chính Giản Bách thì nhỉnh hơn nhiều.

Diễn xuất chân chính không phải la hét nhưng từng giây từng phút đều khiến khán giả nhập tâm vào nhân vật này, trong hai giờ chiếu phim, họ đều cho rằng diễn viên chính là nhân vật này trong lòng họ.

Trong số các nhà phê bình phim có không ít người có ấn tượng với Khương Nhan vẫn là kiểu nữ chính trong phim thần tượng thanh xuân, diễn viên diễn vai nữ chính ngây thơ, hôm nay nhân vật Hứa Nhược khiến cho họ hiểu rõ, Khương Nhan trước mắt đã từ từ lột xác trở thành diễn viên có kỹ năng diễn xuất, nắm rõ kịch bản thấu đáo, không còn là diễn viên đơn thuần chỉ có nhan sắc.

Thậm chí có người cảm thấy giải thưởng Kim Lan lúc trước Khương Nhan thua Giản Thanh Ninh vài phiếu nhất định là ý trời, ông trời bắt cô chờ đến bộ phim này.

Nếu một bộ phim trình độ như này giành được giải thưởng diễn viên xuất sắc nhất thì so với các bộ phim nhỏ mới mẻ trước đó tốt hơn nhiều.

Sau khi bộ phim kết thúc, một số nhà phê bình phim lần lượt bày tỏ ý kiến của mình đối với bộ phim này, những người hay bắt bẻ đến cùng này lần này nhất trí cùng đưa ra đánh giá tương đối cao.

Trong ba ngày kể từ ngày công chiếu trước hôm mùng bảy Tết đến mùng mười, độ thảo luận về bộ phim <Đỏ và Trắng> luôn đứng đầu về độ hot, dường như mọi người đều chờ mong bộ phim điện ảnh khiến cho một đống nhà phê bình được coi là độc miệng nhất khen ngợi như thế nào.

Là thực sự có thực lực hay xào couple để tuyên truyền, dù sao thì sau Tết năm nay đã ra mắt rất nhiều phim hay.

Bộ phim chiếu trước <Đỏ và trắng> là một bộ phim khoa học viễn tưởng kinh phí lớn. Doanh thu phòng vé của bộ phim đó đã đạt hơn 280 triệu USD vào ngày công chiếu thứ hai, trở thành bộ phim có triển vọng nhất năm nay. Ngày 14 sau khi <Đỏ và trắng> công chiếu xong thì một bộ phim hài kinh phí nhỏ được chiếu, mặc dù chi phí ít nhưng đạo diễn của bộ phim này là đạo diễn phim hài luôn phá kỷ lục phòng vé.

Trong cuộc cạnh tranh tài nguyên này, <Đỏ và trắng> có áp lực không hề nhỏ.

Điều mà các rạp chiếu phim quan tâm khi lên lịch chiếu là bộ phim mang lại cho họ bao nhiêu lợi ích, <Đỏ và trắng> trước khi chiếu đã nổi tiếng như vậy tạo được tiếng vang lớn, bởi vậy rạp chiếu phim sắp xếp lịch chiếu cũng vô cùng nể tình, không nói tới buổi chiếu sớm, hầu hết đều là các suất chiếu trong khung giờ vàng.

Ngày chiếu đầu tiên, tỷ suất người xem bộ phim <Đỏ và trắng> đạt 89% phòng vé, dễ dàng vượt qua con số 100 triệu và đang hướng tới con số 200 triệu, trở thành bộ phim đứng đầu phòng vé ở thời điểm đó.

Khán giả bình thường mặc dù không thể phân tích bộ phim như nhà phê bình phim chuyên nghiệp nhưng doanh thu phòng vé ngày đầu tiên phản ảnh trực quan khán giả công nhận bộ phim này.

Nhiều bộ phim có doanh thu phòng vé tốt trong ngày đầu tiên công chiếu, nhưng vài ngày sau đó dần dần hạ xuống, nguyên nhân cũng có thể do cách tuyên truyền trước đó, cũng có thể do khán giả nhất thời tò mò.

Nhưng mà <Đỏ và trắng> không giống vậy, liên tiếp mấy ngày doanh thu phòng vé của phim <Đỏ và trắng> chỉ tăng không giảm, và có nhiều khán giả sau khi xem xong lần đầu lại tiếp tục mua vé xem lần nữa.

Ngày thứ năm sau khi <Đỏ và trắng> ra rạp, doanh thu phòng vé đạt đến 850 triệu USD, cùng lúc đó bộ phim hài cuối cùng cũng được chiếu.

Có <Đỏ và trắng> châu ngọc phía trước, nhìn sang bộ phim hài vốn được mọi người coi trọng nhưng làm thế nào xem cũng không thấy thú vị, không phải không hài hước, chỉ là bộ phim làm cho mọi người cảm thấy không có chiều sâu, vì vậy sau khi miễn cưỡng phá vỡ mốc 90 triệu vé vào ngày đầu tiên, doanh thu của bộ phim tiếp tục hạ xuống.

Nhìn vào toàn bộ xu hướng, <Đỏ và trắng> chắc chắn có khả năng trở thành nhà vô địch phòng vé mới năm nay.



Ngay sau khi kết thúc ngày công chiếu đầu tiên, Khương Nhan nhận phỏng vấn cho một tạp chí, sau đó chính thức thông báo từ chối các cuộc phỏng vấn khác mà Ngưu Lâm đưa cho cô, nghiêm túc nói, hiện tại cô vẫn đang trong thời gian nghỉ phép hàng năm.

Ngày đó, sau khi Giang Dịch Hành rời khỏi nhà cô có làm rơi cuốn tiểu thuyết, hôm nay khi anh quay lại để lấy nó, Khương Nhan nhìn trang bìa hoa hòe cùng với kiểu chữ tươi mát trên cuốn sách, cô không chút lưu tình mà mỉa mai: “Không ngờ đấy, thì ra ngoài Đường Thi Tống Từ anh còn thích đọc kiểu truyện con gái như vậy, chậc chậc chậc, văn nghệ thanh thiếu niên.”

Giang Dịch Hành nhìn cuốn sách đang nằm gọn trong ngực Khương Nhan, hơi thay đổi biểu cảm, giải thích: “Anh nào thích xem loại sách này, chỉ là mới nhận một kịch bản nguyên tác là cuốn tiểu thuyết này nên anh phải làm quen với nguyên tác một chút, đây gọi là kính nghiệp.”

Khương Nhan luôn biết rõ Giang Dịch Hành muốn nhận kịch bản phim hiện đại, nhưng không ngờ rằng anh dũng cảm nhận kịch bản phim chuyển thể, phải biết, bây giờ fan sách luôn có sức chiến đấu đối với chuyện cải biên bộ truyện gối đầu giường của bọn họ.

“Tôi kính anh như một người đàn ông.” Khương Nhan giơ ngón tay cái lên với anh.

Giang Dịch Hành cầm cuốn sách phản bác: “Dùng từ kiểu gì vậy, trước giờ anh vẫn luôn là đàn ông.”

Khương Nhan bật cười, “Được, được, được, đàn ông, vậy hôm nay anh cũng đã đến đây rồi, tiện thể ở lại nấu cơm đi.” Sau đó lại giơ tay bảo đảm: “Không có việc gì đâu, nấu cơm xong anh có thể ở đây ăn luôn, em mời anh, ăn tối với nữ thần, bất ngờ không?”

“Nữ thần kinh thì đúng hơn. ”

Giang Dịch Hành phảng phất như chưa thoát khỏi thân phận trợ lý, ngoan ngoãn nghe lời cô đi vào phòng bếp, mặc tạp dề cực kỳ trơn tru.

Lúc anh đi vào phòng bếp, Khương Nhan cầm tiểu thuyết lên mở ra, cô có hơi tò mò Giang Dịch Hành sẽ đóng vai nam chính gì đây?

Bình thường Khương Nhan rất ít khi đọc sách thuộc thể loại này, còn chưa mở ra, chỉ đọc tựa sách thấy cũng không tệ, <Chuông tình yêu>.

Thế gian có đủ loại bùa mê, nhưng anh là người duy nhất em yêu.

Nửa tiếng sau, khi Giang Dịch Hành đi ra hỏi cô để xì dầu ở đâu thì thấy Khương Nhan ngồi khoanh chân trên ghế sô pha, tay cầm tiểu thuyết, trên đùi đặt một hộp khăn giấy, lúc này hộp giấy đã vơi đi một nửa, trên tay cô đang cầm một tờ giấy lau cái mũi đang đỏ ửng.

Giang Dịch Hành đứng ở cửa bếp với cái thìa trên tay, anh cảm thấy khó hiểu, trước đó ghét bỏ anh như vậy mà bây giờ nhìn xem cô đang đọc thể loại truyện Mary Sue đến mức khóc thành như vậy?