Nữ Thần Bổ

Chương 54: 54: Trường Hạo Tông Đến Cửa






Lúc này, bên ngoài Thiết Thủ cùng Truy Mệnh và Tiểu Long Nữ đi kèm Lý Mạc Sầu đều bước vào.
Tất cả cúi đầu:

- Tham kiến Gia Cát Tiên Sinh!

Gia Cát lão nhân mời mọi người ngồi xuống.
Sau đó ngài phân phó tứ kiếm đồng mang trà nóng đem đến phục vụ từng người.
Tứ kiếm bao gồm: kim kiếm, ngân kiếm, thiết kiếm và đồng kiếm.
Cả bốn người trước đều là cô nhi may được Gia Cát nhận về nuôi nấng.
Vô Tình đại sư huynh tứ đại danh bổ là người đích thân được Gia Cát lão nhân chỉ định dạy võ công cho tứ kiếm.
Có thể nói bốn người coi Vô Tình như sư phụ còn Gia Cát Tiên Sinh như thân phụ của mình.


Vô Tình tường thuật lại cho Gia Cát nghe chuyện đụng độ bạch quỷ vào đêm qua và tình trạng bệnh tật của công tử nhà Cao thái úy.
Gia Cát vuốt râu trầm ngâm:

- Xem ra ta phải đích thân đi một chuyến đến phủ thái úy mới có thể xem xét có cách cứu vãn được con trai lão ta hay không.
Bọn quỷ quái sau vụ ở Chu Gia Trang không ngờ lần này lại dám lộng hành ngay tại Kinh thành.


Thế là tất cả đều theo chân Gia Cát Tiên Sinh đi đến phủ Cao Thái Úy.
Vừa ra ngoài cổng họ đã bắt gặp một đoàn người của Trường Hạo Tông đến.
Dẫn đầu là Lỗ Bân trưởng lão của tông.
Sau lưng lão là Tư Đồ Kiều cùng một thanh niên khoảng chừng ngoài hai mươi.
Hắn có mũi ưng, mắt to thân hình cao lớn vạm vỡ.
Không giận tự uy làm lệnh người nể sợ.
Tiếp đó là một đám đệ tử Trường Hạo Tông khoảng trên dưới mười người.
Nhìn mặt mũi ai cũng hầm hè căm tức hướng thẳng về phía Du Băng.


Nàng lúc này cũng đoán được Tư Đồ Kiều dẫn anh trai và trưởng lão trong môn đến để báo thù mối nhục bại trận lần trước.
Gia Cát Tiên Sinh vén rèm bước xuống kiệu cất tiếng dõng dạc:

- Lỗ trưởng lão lâu không gặp.
Hôm nay ngài kéo theo một đám để tử tới cổng Lục Phiến Môn của ta có chuyện gì vậy? Nếu như vì vấn đề của Du bổ khoái thì ta đây nói thẳng đã là người của Lục Phiến Môn kẻ nào dám hãm hại.

Giết không tha!

Không khí bỗng lạnh đi vài phần khi câu nói quyết đoán của Gia Cát Tiên Sinh vang lên.
Lỗ trưởng lão lúc này biết nơi đây dù sao cũng là tổng đàn Lục Phiến Môn.
Bọn họ ít người cũng không thể hung sư động chúng được hơn nữa dù sao đệ tử của mình là Tư Đồ Kiều cũng bất tài thua dưới trướng người ta.
Lão bèn ôm quyền cười nói:

- Ha ha ha! Gia Cát Tiên Sinh ta nào dám có ý hãm hại mệnh quan triều đình cơ chứ.
Hôm nay đến đây là muốn đem Tư Đồ Kiều tới để tạ lỗi với Du bổ khoái.
Mong Du bổ khoái xá lỗi cho đệ tử bất tài của bổn môn.


Nói xong, lão giương đôi mắt híp nhìn về phía Du Băng chờ câu trả lời.


Thấy vậy, Du Băng cũng biết lúc này không nên so đo làm gì bèn ôm quyền cười:

- Lỗ trưởng lão nói vậy tại hạ thấy hổ thẹn.
Dù sao không đánh không quen nhau.
Ta với Tư Đồ huynh không có gì gút mắc.
Một trận chiến đó coi như xong đôi bên không oán hận gì cả.


Lỗ trưởng lão bật cười lớn:

- Ha ha ha! Du bổ khoái quả nhiên là con người hào sảng.
Vậy bản môn cũng không có gì để nói nữa.
Ngoài ra, sáng nay mới nhận được tin Du bổ khoái làm một bài thơ mà xuất hiện thiên hình dị tượng khiến Nho Môn phải chấn động.
Quả là anh hùng xuất thiếu niên văn võ song toàn.


Du Băng khiêm tốn nói khách sáo mấy câu.
Bất ngờ thanh niên cao lớn đứng cạnh Tư Đồ Kiều chợt đứng ra cất giọng:

- Nghe danh Du bổ khoái đã lâu.
Tại hạ là Tư Đồ Kiếm anh trai Tư Đồ Kiều mong muốn được lĩnh giáo tài năng của ngài có được hay chăng?


Gia Cát Tiên Sinh vuốt râu nói:

- Hôm nay bọn ta có công vụ phải làm không có thì giờ.
Tốt nhất các ngươi trở về trong tông quy củ luyện tập đi đừng kéo nhau ra ngoài gây chuyện làm ầm ĩ là được.


Nào ngờ Lỗ trưởng lão bỗng nói xen vào:

- Gia Cát Tiên Sinh ngài là đứng đầu Lục Phiến Môn.
Đường đường tổng giáo đầu 80 vạn cấm quân thì bọn ta nào dám gây rối cơ chứ.
Đây dù sao là lớp hậu bối so tài mà thôi.
Cũng không mất thì giờ nhiều của đôi bên.
Sao không cho bọn trẻ được tự do giao lưu với nhau?

- Hừ! Tư Đồ Kiếm xếp thứ 11 trên Phong Vân Bảng.
Du Băng mới nhập Lục Phiến Môn thì công bằng so tài cái gì chứ? Gia Cát Tiên Sinh chất vấn.


Lúc này, Vô Tình đẩy xe lăn đi tới:

- Để tại hạ thay mặt Du bổ khoái nhận cuộc so đấu này cho.


Tư Đồ Kiếm trước kia từng bại dưới tay Vô Tình nên cũng chột dạ:

- Ta hôm nay chỉ muốn lãnh giáo vị Du Băng văn võ song toàn mà thôi.
Nếu các vị thấy khó quá thì không đáp ứng ta cũng đành chịu.
Chúng ta quay về bổn tông.


- Chậm đã! Du Băng cất lời.



Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía nàng.
Gia Cát Tiên Sinh truyền âm cho họ Du:

- Ngươi không cần phải giữ thể diện cho Lục Phiến Môn đâu.
Trận quyết đấu này bỏ đi.
Nếu mà có thắng chăng nữa thì hết kẻ này đến kẻ khác tìm tới khiêu chiến lúc đó ngươi có mà thi đấu cả ngày cũng không đủ.


- Ngài yên tâm.
Ta đã có cách đối phó chuyện này.
Du Băng truyền âm lại.


Sau đó nàng quay ra hướng đám Trường Hạo Tông nói lớn:

- Ta nhận lời quyết đấu cùng Tư Đồ huynh đây với một điều kiện.
Đó là hai bên đều đưa ra tiền đặt cược của mình.
Ta có một kiện hạ phẩm linh khí là vật đem cược.


Nói đoạn nàng từ trong túi trữ vật lôi ra "Xuyên Tinh Nỏ" đặt giữa mặt đất cho mọi người chiêm ngưỡng.
Lãnh Huyết tái mặt khi nhìn thấy kiện vũ khí này.
Hẳn nhiên không ai khác ở đây biết rõ uy lực của nó bằng hắn.
Hồi ở Chu Gia Trang chỉ nhờ có cái nỏ này mà một mình hắn diệt sát hơn 5 con bạch quỷ!

Gia Cát Tiên Sinh âm thầm cảm thán:

- Không ngờ con bé này lại có một kiện hạ phẩm linh khí.
Xem ra xuất thân của nha đầu này cũng không hề đơn giản.


Bên kia, đám Trường Hạo Tông đều bốn mắt nhìn nhau khó xử.
Người ta lấy ra linh khí làm vật đặt cược thì mình cũng chí ít cũng phải có vật giá trị ngang bằng để đặt lại.
Lỗ Bân trưởng lão gãi đầu gãi tai đầy vẻ khó xử:

- Cái này...
này cũng quá quý đi.
Cả bổn tông có mỗi hai kiện linh khí.
Một là Tru Tiên Kiếm do lão Tông chủ sở hữu còn một là trấn phái của môn là Hỏa Lân Kiếm! Chưa được sự đồng ý của lão Tông chủ không ai dám lấy hai kiện linh khí đó ra đem cá cược.


Tư Đồ Kiếm biết chuyện này gây khó xử cho tông môn nên ý cũng muốn lui thì ngay lúc đó tên em trai của hắn gào lên:


- Hừ! Một kiện hạ phẩm linh khí mà thôi.
Tưởng gì to tát lắm.
Ngươi tưởng chỉ mỗi mình ngươi có.
Gia tộc Tư Đồ của ta cũng có một kiện là đây.
Hắn nói xong lôi từ túi trữ vật ra một viên ngọc châu tỏa ánh sáng hoàng kim rực rỡ.


- Dinh! Phát hiện vật phẩm có tác dụng thăng cấp cho hệ thống.
Nhiệm vụ chủ tuyến cải biên thành đoạt được Dạ Minh Châu.
Khen thưởng thần thông "Tả Luân Nhãn - Sharingan"

Du Băng hoàn toàn bất ngờ khi nghe giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu.
Nàng không ngờ viên ngọc này lại có yêu cầu quan trọng đối với việc thăng cấp hệ thống của mình.
Hơn nữa tả luân nhãn là một trong những Huyết kế Giới hạn, được di truyền trong bộ tộc Uchiha.
Tả Luân Nhãn tự động bộc phát vào một số thời điểm nhất định, ở một số ít thành viên của tộc Uchiha.
Nhiều người cho rằng Tả Luân Nhãn được thừa kế từ Luân Hồi Nhãn, nhưng lại có một số người sở hữu nó những năng lực nội nhãn khác mạnh mẽ hơn.


Ví dụ như là ghi nhớ bất kỳ thuật gì nó thấy được, với độ chính xác cao, giúp người sở hữu có thể thi triển thuật đó cho riêng mình.
Tuy nhiên để có thể tái tạo một số thuật đã sao chép, người đó cần phải hội tụ những kỹ năng và khả năng cần thiết để thi triển.


Khả năng thứ hai của đôi mắt Sharingan là cho người sở hữu nó có được thị giác cực kỳ hoàn hảo, khiến họ có thể nhìn được những vật di chuyển với tốc độ cực nhanh, thậm chí còn dự đoán được chuyển động tiếp theo của vật đó.Ngoài ra, nhận thức của người đó cũng được cải thiện, họ có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh một cách nhạy bén.
Thậm chí chỉ cần nhìn môi người khác là có thể biết được họ đang nói gì.
Đôi mắt Sharingan còn có thể nhìn thấu Ảo Thuật và quan sát được dòng chảy chakra của người khác, nhưng không hoàn hảo như Bạch Nhãn.


Khả năng thứ ba của Tả Luân Nhãn là thuật thôi miên đặc biệt, cho phép người sở hữu đôi mắt Sharingan thôi miên người khác bằng cách nói vào tai đối thủ.
Kết hợp cả ba khả năng trên, đôi mắt Sharingan có thể giúp người sở hữu nó bắt chước hoàn hảo mọi chuyển động của kẻ thù, thậm chí dự đoán mọi đòn tấn công của đối thủ, như thể họ có thể nhìn thấy trước được tương lai.


Con mắt Tả Luân Nhãn không phải bẩm sinh mà có; thay vào đó, nó sẽ xuất hiện khi người đó bị đưa vào tình huống đe dọa đến tính mạng hoặc chứng kiến cảnh tượng đau lòng như thấy người thân của mình hi sinh.
Chỉ khi đó sức mạnh của Tả Luân Nhãn mới được đánh thức.
Sau lần đó, người sở hữu con mắt Sharingan có thể gọi con mắt Tả Luân Nhãn lên bất cứ khi nào họ muốn.
Du Băng hoàn toàn ưu thế khi chỉ cần chiến thắng quyết đấu với Tư Đồ Kiếm đoạt được Dạ Minh Châu là có thể sở hữu con mắt Sharingan một cách thoải mái.



.