Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Chương 52




Chương 52: Rình coi, thao cô cao trào

Edit: Tiểu Y Y

Bạch Thiến Thiến bọc khăn ra khỏi phòng tắm, trực tiếp đi đến trước bàn, theo thói quen cầm lấy điện thoại, nhìn thoáng qua.

Kỳ quái.

Thường thường mỗi ngày vào giờ này, Lục Ngân đều sẽ gọi điện thoại cho cô, sao hôm nay an tĩnh vậy? Nhìn lịch sử cuộc gọi, cũng không có cuộc gọi nhỡ nào a.

“Thiến Thiến, uống nước.” Kiều Vũ thu hành động của cô vào đáy mắt, trêи mặt vẫn là nụ cười ôn nhuận, muốn có bao nhiêu săn sóc thì có bấy nhiêu săn sóc.

“Cảm ơn.” Cô lười suy diễn linh tinh, bưng ly nước, uống một ngụm, lại thấy Kiều Vũ đang thu thập thứ gì đó, nhìn kĩ lại, cư nhiên tất cả đều là dụng cụ mát xa, tức khắc xấu hổ không thôi: “Cái kia…… Đã khuya rồi, em đi ngủ trước, trêи lầu có phòng cho khách, anh cũng nên đi nghỉ ngơi sớm đi.”

Không đợi đối phương nói chuyện, cô vội vã lên lầu.

Kiều Vũ dừng động tác, nhìn bóng dáng cô trốn tránh, cúi đầu, khóe miệng vẽ ra nụ cười khiến người mê muội, nhẹ giọng lẩm bẩm: “Thật là càng ngày càng không ngoan.”

Trở lại phòng mình, Bạch Thiến Thiến lại chơi di động một lúc, chậm rãi ngáp một cái, lúc này mới chui vào trong chăn, đi ngủ.

Ước chừng qua mười mấy phút, cửa phòng cô, đột nhiên mở ra.

Kiều Vũ từ bên ngoài đi vào, trong tay cầm một đống đồ vật.

Anh tới gần giường, ánh mắt không rời khỏi khuôn mặt người con gái trêи giường, bước chân bình tĩnh, một chút cũng không có khẩn trương hay kiêng dè.

Nhưng tiếng bước chân lớn như vậy, vẫn đánh thức người con gái đang ngủ.

Kiều Vũ ngừng lại bên mép giường, đầu tiên là nhìn chằm chằm cô một hồi, sau đó khom lưng vươn ngón trỏ di chuyển theo từng đường nét trêи gương mặt cô: “Thật là không có chút tâm phòng bị nào với anh sao? Chẳng lẽ em không biết, nước mà đàn ông đưa không thể tùy tiện uống sao? Ha ha, thật là quá đáng yêu.”

Anh ngồi xuống, ánh mắt mềm nhẹ, ngón tay theo khuôn mặt cô dịch xuống cổ áo, nhẹ nhàng một kéo một cái, áo ngủ của cô liền mở ra tới phần ngực.

Trêи xương quai xanh, một ít dấu hôn còn chưa biến mất.

Ánh mắt Kiều Vũ đột nhiên trở nên thâm u.

Anh gắt gao nhìn chằm chằm những dấu hôn đó một lúc, chậm rãi cúi người, để cánh môi mình trùm lên, hôn lên xương quai xanh của cô.

Dùng sức hôn vài cái, thẳng đến khi dấu vết của mình hoàn toàn che phủ những dấu hôn kia, anh mới vừa lòng ngẩng đầu.

Tầm mắt, tức khắc bị một mảnh trắng bóng chiếm lấy.

Lúc Bạch Thiến Thiến ngủ không có thói quen mặc áo ngực, áo ngủ bị mở ra, bầu ngực vừa trắng vừa mềm liền bắn ra, Kiều Vũ nhìn không chớp mắt.

Tay nhẹ nhàng vuốt ve, lòng bàn tay cầm lấy một bên иɦũ ɦσα, loại tư vị mềm mại mỹ diệu này, thật sự làm anh yêu thích không muốn buông tay.



Ánh mắt bắt đầu trở nóng như lửa, hô hấp cũng có chút dồn dập.

“Rõ ràng đã đồng ý với anh, nhưng em vẫn luôn tránh né, Tiểu Thiến Thiến, anh rất không vui.” Hai ngón tay vân vê đầu иɦũ ɦσα hồng hào, lại búng một cái, đầu иɦũ ɦσα phấn nộn lập tức trở nên đỏ bừng.

Đau đớn đột ngột, làm cô gái đang hôn mê không tự giác mà than nhẹ một tiếng, đôi lông mày tinh xảo cũng khẽ nhăn lại.

Một tiếng cười trầm thấp vang lên trong phòng, có chút cảm giác quỷ dị.

Tiếp theo, Kiều Vũ lột hết áo ngủ trêи người Bạch Thiến Thiến, nhìn thân hình trần trụi của cô, anh bắt đầu chậm rãi đánh giá.

Da thịt kiều nộn trắng như tuyết, dáng người phập phồng quyến rũ, hai иɦũ ɦσα no đủ dựng thẳng, bụng nhỏ bằng phẳng, hai chân thon dài thẳng tắp, còn có tiểu huyệt không có chút nào lông c* giữa hai chân kia.

Vưu vật trời sinh, Bạch Hổ.

Ánh mắt Kiều Vũ phảng phất như có ngọn lửa nhảy múa, nhưng biểu tình trêи mặt vẫn rất bình tĩnh, anh tách hai chân cô ra, lấy thuốc mỡ vừa mang đến, mở ra, lấy một ít lên ngón tay, chậm rãi đem ngón tay vói vào tiểu huyệt.

Ngón tay vừa đi vào, đã bị tiểu huyệt gắt gao hút lấy, nghe cô không tự giác hừ ra tiếng, Kiều Vũ ngây ra một lúc, ngay sau đó bật cười: “Thân thể thật mẫn cảm.”

Ngón tay từ từ tiến vào bên trong, tiểu huyệt giống như cái miệng nhỏ, không ngừng hút chặt lấy dị vật đang tiến vào, anh chỉ cần chuyển động một vòng, thân thể mềm mại của cô đã run lên.

Kiều Vũ chậm rãi rút ngón tay ra, lại cắm vào thật sâu, tới tới lui lui, bắt chước động tác giao hợp, thọc vào rút ra trong thân thể Bạch Thiến Thiến.

Dần dần, tiểu huyệt trở nên ươn ướt, một chút hoa lộ từ bên trong chảy ra, mang theo mùi thơm đặc trưng của cơ thể phụ nữ, không có nửa điểm tanh tưởi, toàn bộ đều là hương vị đặc biệt của cô.

Kiều Vũ tăng thêm một ngón tay, ở trong thân thể cô, trừu động.

Ngón tay anh sạch sẽ thon dài, mỗi lần rút ra, tiểu huyệt đều lưu luyến gắt gao níu kéo, ngón tay đi ra mang theo một ít chất lỏng trong suốt, lấy thêm một ít thuốc mỡ, lần thứ hai thọc vào.

Lại thêm một ngón tay, ba ngón tay chui vào trong tiểu huyệt, cảm thụ được thịt mềm bao vây chung quanh, lực hấp thụ mạnh mẽ, Kiều Vũ cảm khái.

Chỉ là ngón tay đã hút chặt như vậy, nếu là phân thân phía dưới của anh thì sao?

Kiều Vũ không khỏi nhìn về phía tiểu đệ giữa hai chân, quả nhiên, nơi đó đã đùn lên một bao lớn, anh dùng tay kia chậm rãi cởi quần của mình, cầm côn thịt sớm đã sưng to, vuốt ve lên xuống.

Một bàn tay hưởng thụ trừu động trong tiểu huyệt, một tay khác nắm chặt côn thịt, tưởng tượng chính mình đang ở trong thân thể cô luận động, Kiều Vũ sảng kɧօáϊ, da đầu tê dại, hô hấp càng thô nặng.

Bạch Thiến Thiến cũng bị ngón tay anh làm cho gương mặt phiếm hồng, thân thể run rẩy, tuy rằng ý thức không tỉnh táo, nhưng thân thể phản ứng là sự thật, rất nhanh, theo tần suất cô co rút, Kiều Vũ liền cảm giác được ɖâʍ dịch phun ra từ trong tiểu huyệt, chất lỏng tưới trêи đầu ngón tay anh, nóng bỏng, ɖâʍ mĩ.

Cùng với một tiếng gầm nhẹ, anh cũng bắn ra bạch trọc, tất cả bắn trêи âʍ ɦộ Bạch Thiến Thiến.

Kiều Vũ thở dốc vài cái, sau khi bình phục, dùng khăn giấy đã chuẩn bị tốt, lau đi tϊиɦ ɖϊƈh͙ của mình trêи người cô.

Lại duỗi tay lấy thêm một ít thuốc mỡ, bôi bên trong thân thể cô.

Bạch Thiến Thiến vừa mới qua cao trào, ngay khi đầu ngón tay anh tiến vào, lần thứ hai hút chặt, tiểu huyệt dần dần thẩm thấu dịch thể.



Kiều Vũ hơi ngạc nhiên, đưa sát mặt lại gần quan sát, hương vị nơi chóp mũi một chút cũng không khiến anh bài xích, thậm chí, còn khiến anh có xúc động muốn tiến vào ɭϊếʍ láp.

Mà anh, nghĩ gì làm vậy.

Kiều Vũ vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng ɭϊếʍ một cái bên ngoài tiểu huyệt.

Thân thể Bạch Thiến Thiến lại run lên, tiểu huyệt kiều nộn như cánh hoa, khép khép mở mở, giống như miệng nhỏ mấp máy, cấp bách cần có cái gì đó tới lấp đầy.

Kiều Vũ đem hai chân cô gác lên vai, mặt ghé vào giữa hai chân Bạch Thiến Thiến, đầu lưỡi trong tiểu huyệt cô dùng sức hút, ɭϊếʍ hôn.

Cuối cùng, dưới các động tác vụng về của anh, Bạch Thiến Thiến lần thứ hai đạt tới cao trào.

……

……

Sáng sớm hôm sau, Bạch Thiến Thiến tỉnh lại.

Lúc ngồi dậy, sắc mặt cô quái dị xuống giường, đứng trước gương dài toàn thân.

Đầu tiên là tỉ mỉ đánh giá toàn bộ thân thể, tiếp theo, cô cong lưng, mở tiểu huyệt của mình ra nhìn.

Ngoại trừ chỗ xương quai xanh lúc trước bị Lục Ngân lưu lại mấy dấu hôn, trêи thân thể cũng không có dấu vết dư thừa, giữa hai chân cũng không giống như bị người khác “ra vào”.

Kỳ quái……

Tối hôm qua, cô rõ ràng cảm giác được, thân thể đặc biệt mẫn cảm, tiểu huyệt giống như có người đi vào.

Lấy lại tinh thần đánh giá giường đệm, rất bình thường, không có gì chỗ nào kỳ quái, áo ngủ trêи ngươi cũng vẫn hoàn hảo.

Chẳng lẽ cô mộng xuân?

Bạch Thiến Thiến nghĩ đến khả năng này, nhịn không được che mặt.

Thật là……

Quá thẹn thùng……

Đều do Lục Ngân, mấy ngày nay luôn không ngừng muốn cô, hại buổi tối cô không khống chế được mà có phản ứng.

Xem ra, về sau phải nghĩ biện pháp lãnh đạm với anh mấy ngày rồi.

Không thể tùy ý để anh đòi hỏi, bằng không, ngày nào đó cô sẽ bị anh ép khô mất.

Từ đầu đến cuối, Bạch Thiến Thiến chưa từng hoài nghi Kiều Vũ, càng không ngờ đến, mẹ Bạch mụ mụ lại tự mình rước một con sói hung tàn phúc hắc vào nhà.