Nữ Quản Giáo Trong Ngục Giam Nam

Chương 51: Kiều Vũ khiêu khích Lục Ngân




Edit: Tiểu Y Y

Quán cà phê phát một bản nhạc thư thái.

” Dì Bạch, gần đây Thiến Thiến rất bận sao?” Đã hơn nửa tháng không gặp được cô gái nhỏ, Kiều Vũ thật sự có chút đứng ngồi không yên.

Mẹ Bạch thở dài, ôn nhu nói: “Từ khi Thiến Thiến kết bạn với những người đó, liền trở nên rất bận rộn, mỗi ngày đều sáng đi chiều về, đến dì cũng không cơ hội nói với nó mấy câu.”

Kiều Vũ trầm mặc, cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, thần sắc có chút ảm đạm.

Người đàn ông trẻ tuổi tuấn mỹ như vậy lại lộ ra biểu tình hao tổn tinh thần suy sụp như thế, mẹ Bạch có chút không đành lòng.

“Tiểu Vũ a, dì có chuyện muốn thương lượng với con.” Mẹ Bạch buông tách cà phê, vẻ mặt từ ái nhìn thanh niên tuấn mỹ trước mắt.

Kiều Vũ vội vàng sửa sang lại cảm xúc, khôi phục vẻ mặt ôn hòa trước sau như một.

Trang phục hôm nay của anh thiên về phong cách thoải mái, khuôn mặt tuấn mỹ như ngọc, trước sau đều mang theo nụ cười như ôn hòa gió xuân, vô luận là ai nhìn thấy anh, đều sẽ nảy sinh hảo cảm.

Mẹ Bạch càng nhìn càng vừa lòng, càng nhìn càng cảm thấy thích.

Giọng Kiều Vũ nhu hòa: “Dì Bạch không cần khách khí như vậy, cháu và mẹ đã không ít lần được dì chiếu cố, tuy rằng mẹ cháu đã qua đời, nhưng dì Bạch vẫn là người rất thân thiết với cháu, dì giống như là người nhà của cháu vậy.”

Mẹ Bạch cười cười, “Vậy dì cứ việc nói thẳng, dì muốn để bác Lâm an bài giúp cháu một công việc không tồi, tuy dì biết cháu có khả năng, dì cũng không cần xen vào việc người khác, nhưng dì vẫn muốn giữ cháu bên người, để yên tâm hơn, có việc gì cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau.”

Mẹ Kiều Vũ đã qua đời, mẹ Bạch biết rõ Kiều Vũ đã không còn thân nhân, mẹ Bạch nhìn anh lớn lên từ nhỏ, không đành lòng nhìn anh tiếp tục một mình một người cô đơn như vậy.

Huống chi……

“Gần đây Thiến Thiến thường đến Lục trạch, cho dù là vì chuyện công ty đi chăng nữa, cái người kêu cái gì Lục tổng kia cũng không cần thiết luôn quấn lấy Thiến Thiến như vậy nha.”

Nói tới đây, mẹ Bạch có chút không vui.

Ở trong mắt bà, chỉ có Kiều Vũ thích hợp ở bên khuê nữ nhà mình, Kiều Vũ là đứa trẻ ôn hòa tuấn tú, khuê nữ nhà mình đôi khi tính tình không tốt, Kiều Vũ từ trước đến nay tính tình đều rất ôn nhuận, phối với khuê nữ bảo bối là tốt nhất, chẳng qua…

Cái người Lục tổng kia, nghe người khác nói anh quái gở âm trầm, tính tình cũng không phải rất tốt, có đôi khi mẹ Bạch nhìn thấy khuê nữ trở về từ Lục trạch, trêи cổ luôn xuất hiện các loại dấu vết ái muội……

Mẹ Bạch nhìn đến liền một bụng hỏa khí, Lục tổng kia thân là tổng tài của một đại gia tộc, xuất từ hào môn, sinh hoạt cá nhân tất nhiên không sạch sẽ, huống hồ hai người bọn họ hiện tại vô danh vô phân, người đàn ông kia đã phóng túng như vậy, chẳng lẽ không sợ huỷ hoại danh dự của Thiến Thiến sao?

Đối với những người từ hào môn thế gia, mẹ Bạch thật sự thích không nổi, cũng không muốn để con gái bảo bối bị khinh bỉ.

Chính yếu là mẹ Bạch không muốn để khuê nữ nhà mình, đi lại chính con đường mình đi năm xưa.

Kiều Vũ sửng sốt hạ: “Lục tổng? Tên gọi là gì?”

“Nghe bác Lâm của con nói gọi là gì…… Lục Ngân, hình như trước Thiến Thiến cũng đã quen biết anh ta.” Sau khi Lâm Quốc Đống nói với mẹ Bạch chuyện trong yến hội đó, mẹ Bạch liền bắt đầu thay con gái bảo bối, quyết định con đường sau này.

Bà mặc kệ người kia có phải bạn trai của khuê nữ hay không, chỉ cần đối xử với bảo bối không tốt, bà tuyệt đối không chấp nhận.

Kiều Vũ bưng tách cà phê lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, dùng cái ly che đậy tinh quang xẹt qua đáy mắt.

Trách không được, lâu như vậy không gặp được Bạch Thiến Thiến……

Thì ra, là bị cái tên Lục Ngân kia cuốn lấy……



Kiều Vũ trầm mặc, mẹ Bạch cho rằng anh không cao hứng, vội vàng giải thích: “Tiểu Vũ cháu đừng để ý a, dì Bạch nhìn ra cháu thích Bạch Thiến Thiến, cháu yên tâm, dì Bạch sẽ ủng hộ cháu.”

Nói xong, còn đối với Kiều Vũ làm một cái thủ thế cố lên.

Kiều Vũ không khỏi bật cười, con ngươi nhàn nhạt rũ xuống: “Dì Bạch, cháu đúng thực rất thích Thiến Thiến, cho nên, cháu cần dì trợ giúp.”

Mẹ Bạch lạc quan, ngay lập tức đồng ý: “Cứ tin ở dì!”

……

Vì thế, buổi tối sau khi Bạch Thiến Thiến trở về, liền thấy Kiều Vũ ngồi đang trêи sô pha.

“Đã trở lại.” Kiều Vũ giống như anh trai, tiến lên cầm lấy túi xách của cô, một bên nói: “Dì cùng bác trai đi ra ngoài chơi, có khả năng mấy ngày nữa mới trở về, dì bảo anh lại đây ở mấy ngày, tiện chiếu cố em.”

Bạch Thiến Thiến từ trong trạng thái ngây ngốc lấy lại tinh thần, theo bản năng mở miệng: “Chiếu cố em? Trong nhà không phải có bảo mẫu sao.”

Ba mẹ đi ra ngoài chơi? Sao cô lại không biết? Hai người nay còn chưa từng nói cho cô nha.

Kiều Vũ cười cười: “Ai chiếu cố em anh cũng không yên tâm, đành phải tự mình động thủ, đói bụng không, anh đã sớm làm xong đồ ăn, anh bưng tới cho em.”

Bạch Thiến Thiến chớp chớp mắt, người đàn ông trước mắt, giống như người chồng tốt ở nhà chờ đợi vợ mình trở về, đi vào phòng bếp, nhìn bốn mặn một canh đã bầy sẵn trêи bàn, cô đột nhiên cảm thấy xấu hổ.

“Khụ, cảm ơn anh.”

“Còn khách khí với anh như vậy làm cái gì? Mau tới ăn đi.” Kiều Vũ chủ động cho cô đôi đũa, đem cô kéo đến ghế, đẩy ghế giúp cô ngồi xuống, một loạt động tác phục vụ này quả thực so với bảo mẫu còn tri kỷ hơn.

Bạch Thiến Thiến có chút thụ sủng nhược kinh, “Cái kia…… Anh cũng cùng ăn đi.”

Kiều Vũ mỉm cười gật đầu, ngồi xuống đối diện cô.

Bạch Thiến Thiến cúi đầu, bắt đầu ăn cơm, nhưng ánh mắt đối diện vẫn luôn nhìn chăm chú vào cô, quả thực cô muốn bỏ qua cũng khó.

Vì thế, cô bắt đầu tìm đề tài: “Anh…… Gần đây thế nào?.” Đã nhiều ngày không gặp anh, vì sao tự nhiên cô lại cảm thấy chột dạ nhỉ?

Kiều Vũ vẫn luôn mỉm cười, thuận tay cầm lấy khăn tay, xoa khóe miệng giúp cô: “Khá tốt, ngoại trừ……”

Nói đến đây, ý cười khóe miệng dần phai nhạt: “Em,.. nhiều ngày như vậy không tới gặp anh, có phải đã…… Hối hận?”

Bạch Thiến Thiến vừa mới chuẩn bị tránh hành động của anh, lại nghe thấy vậy, sợ hành động của mình sẽ khiến anh thương tâm, lập tức đình chỉ động tác, cười gượng một tiếng: “Ha hả, sao có thể a.”

Cô xác thật có chút hối hận, đêm đó không nên mềm lòng……

Thật đúng là, đầu óc nóng lên liền tùy tiện đáp ứng……

Ai……

Tự làm bậy a……

Cúi đầu gảy cơm, cô không thấy khóe miệng Kiều Vũ chợt lóe qua nụ cười đắc ý khi thực hiện được mục đích.

“Cơm nước xong, em đi tắm rửa đi, mệt mỏi một ngày rồi, anh giúp em mát xa, tiêu mệt nhọc.”



“Không, không cần, sao có thể không biết xấu hổ như vậy!”

“Nhất định phải xa lạ với anh vậy sao, đừng làm anh khổ sở, được chứ.”

“……”

Đầu Bạch Thiến Thiến như muốn phình to gấp đôi.

Đầu tiên là một Lục Ngân, hiện tại lại tới một Kiều Vũ, cô tổng không thể một chân đạp hai thuyền đi?

Ai…… Đến cùng là nên giải quyết thế nào đây!!!.

Thôi, đợi có cơ hội lại nói rõ ràng với anh ấy đi.

Kiều Vũ ngồi đối diện, vẫn luôn quan sát các loại cảm xúc hiện lên trêи mặt cô, hơi hơi híp mắt, trầm mặc không lên tiếng.

Bạch Thiến Thiến cơm nước xong liền đi tắm rửa, Kiều Vũ đang thu dọn bát đũa.

Bỗng nhiên, điện thoại cô đặt trêи bàn vang lên, Bạch Thiến Thiến lại đang tắm rửa, không nghe thấy tiếng chuông bên ngoài.

Kiều Vũ chậm rãi đi qua, nhìn thoáng qua, là một dãy số không ghi tên, anh do dự một lúc, mới cầm lấy điện thoại, nhận cuộc gọi.

“Alo?”

“……” Nghe thấy, bên di động Bạch Thiến Thiến truyền đến thanh âm quen thuộc, Lục Ngân quỷ dị trầm mặc, một lúc sau, anh mới chậm rãi mở miệng: “Sao anh lại ở chỗ của cô ấy?”

Kiều Vũ nghe giọng nói đã nhiễm khí lạnh trong điện thoại, không khỏi cười: “Lục Ngân, anh cho rằng vì sao?”

“Anh đến tột cùng là muốn làm gì.” thanh âm Lục Ngân càng thêm u lãnh, thậm chí có chút không kiên nhẫn.

Kiều Vũ vẫn như cũ, không nhanh không chậm, thái độ thong dong: “Đương nhiên là chiếu cố Thiến Thiến, dì Bạch với bác Lâm đi du lịch, cố ý nhờ tôi tới chiếu cố cuộc sống hàng ngày củaThiến Thiến, từ giờ trở đi, tôi với cô ấy sẽ ở cùng một chỗ, ăn cùng với nhau, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy.”

Hai chữ kia, còn cố ý nhấn mạnh.

Lời này, đối với người đàn ông đầu kia điện thoại, rõ ràng là trần trụi khiêu khích.

Lục Ngân hừ lạnh một tiếng, cười nhạo: “Cô ấy sẽ dễ dàng tiếp thu anh? Không cần nghĩ quá đẹp, huống hồ, hiện tại tôi là bạn trai chính quy của cô ấy, chúng tôi từng vô số lần thân mật, anh không cần mơ ước thứ không thuộc về mình.”

Kiều Vũ nắm chặt di động, năm ngón tay nắm chặt đến trắng bệch, ngữ khí vẫn ôn hòa: “Lục tổng sợ là nghĩ nhiều rồi, cái danh hiệu bạn trai chính quy của Thiến Thiến này, không phải anh nói, thì nó là sự thật, mấy ngày hôm trước dì Bạch còn nói với tôi, ủng hộ tôi cùng Thiến Thiến ở bên nhau đâu, huống hồ, hiện tại Thiến Thiến tiếp thu tôi hay không, sao anh biết được? Tôi cùng Thiến Thiến là thanh mai trúc mã, mà anh…… Bất quá là một trong những kẻ ở ngục giam, dùng sức mạnh cưỡng ép cô thôi, anh so với tôi, có thể giống nhau sao?”

Hai mắt Lục Ngân nhíu lại, ngữ khí càng thêm âm trầm: “Nếu tôi đoán không sai, hiện tại cô ấy còn không để anh chạm vào đi? Tôi hiểu cô ấy, cô ấy tuyệt đối không phải một người dễ dàng cởi mở với người khác, có thể dễ dàng tiếp thu người khác, còn tôi? Chuyện nam nữ nên làm, tôi đã cùng cô ấy làm rất nhiều lần, anh được không? Anh đối với cô ấy mà nói, chỉ sợ cũng chỉ là thanh mai trúc mã.”

Một đòn ngay tim……

Sắc mặt Kiều Vũ rốt cuộc cũng thay đổi.

Anh hít sâu vài hơi, mới nhàn nhạt mở miệng: “Lục Ngân, anh đừng quên lúc trước ở Hắc Ngục, hai chúng ta đã ước định xong, chỉ cần ra được, tôi cũng lin có quyền theo đuổi cô ấy, anh không tư cách ngăn cản.”

Lục Ngân nghiến răng nghiến lợi, giọng căm hận nói: “Đúng, tôi xác thật đã từng đáp ứng như vậy, nhưng mà, tôi không nghĩ tới, anh lại phúc hắc vô sỉ như vậy, vọng tưởng thay thế tôi? Nói cho anh biết, đừng có nằm mơ! Bạch Thiến Thiến, chết tôi cũng tuyệt đối không buông tay!”

Bang một tiếng, điện thoại bị cắt đứt.

Kiều Vũ nhìn chằm chằm điện thoại đã bị Lục Ngân cắt đứt, thấp giọng lẩm bẩm: “Thực trùng hợp, tôi cũng sẽ không từ bỏ.”