Nữ Phụ Văn NP Làm Sao Để Sống

Chương 62




Cả nhóm đang họp ngây người khi Cố Thừa Minh tuyên bố như vậy. Nhưng những kẻ quan hệ xã hội dày dặn kinh nghiệm như bọn họ lại không quá tin tưởng những lời nói này. Tài sản a, quyền lực a... Những thứ đó có thể khiến một gia đình sinh sống với nhau cả đời còn có thể tranh giành đổ máu chứ đừng nói gì đến hai người chẳng hề thân thuộc đứng trước một khối tài sản khổng lồ như Cố gia. 


Vũ Tiệp thấy không khí có chút không tốt thì tiếp tục:


- Vậy ý của Cố tổng muốn như thế nào?


Cố Thừa Minh ngẫm nghĩ đáp:


- Thứ nhất công bố thân phận của Hiểu Linh, nhưng không cần cố tình tạo ấn tượng tốt trên mạng. Làm như vậy sẽ chỉ khiến dư luận càng thêm phần đồn đoán này nọ. Hiểu Linh không yêu thích ồn ào, thị phi nên tôi không hi vọng cô ấy biết chuyện này. Thứ hai, xóa bỏ sự đồn đoán về mối quan hệ giữa Hiểu Linh và Âu Dương Nhã Luân. Thứ ba, điều tra cho tôi những trang báo điện tử nào đã từng đăng mấy tin này. 


Vũ Tiệp gật gù rồi cùng nhỏ tiếng bàn bạc với hai người kia. Thừa Minh cũng không làm phiền bọn họ, việc quan hệ xã hội nên giao cho những người chuyên nghiệp xử lý. Hắn lấy điện thoại tiếp tục ngồi soát tin tức, bình luận, kiên nhẫn chờ đợi.


******


Nhìn tin tức càng ngày càng lan nhanh khiến đoàn đội của Âu Dương Nhã Luân càng sốt ruột. Mãi vẫn chưa có chỉ đạo gì từ vị Mai quản lý kia, bọn hắn chỉ có thể điều hướng dư luận theo chiều tích cực nhất: nói thêm về dự án phim Nhã Luân đang làm, đồn đoán về cô gái kia theo hướng tốt đẹp nhất có thể.... Nhưng vẫn không khỏi toát mồ hôi khi nhìn những fan nữ cuồng của Âu Dương Nhã Luân bắt đầu kêu khóc, thậm chí tập hợp trước văn phòng công ty để đòi gặp thần tượng. Thật đáng sợ.


Rốt cuộc bọn họ cũng chờ được điện thoại từ Mai quản lý. Một chữ "CHỜ" làm cả đội ngẩn ngơ. Chờ? Như vậy chuyện này là thật rồi? Ảnh đế muốn có người yêu hả? Rồi ngay sau đó bọn họ bắt đầu sục sôi... đi tìm danh tính cô gái này. Đùa. nếu chuyện này là sự thật, họ sắp có bà chủ rồi đấy.


******


Lăng Hạo Ninh chuẩn bị xong vài thứ cùng trợ lý của mình chuẩn bị sang phòng Hàn Như Tuyết bắt đầu cho đợt trị liệu. Hôm nay là ngày đầu tiên hắn tới nơi này và cũng là lần đầu tiên biết khách hàng tiếp theo của mình là Hàn Như Tuyết. Còn tại sao có trợ lý ư? Đương nhiên là Lăng Hạo Ninh luôn có trợ lý mà thực ra chính là một trong những học viên tình báo tốt nhất của hắn. Chỉ là khi tiếp cận Hiểu Linh, hắn có ý đồ khác nên không mang người cùng theo. Đợt này điều trị cho Hàn Như Tuyết, Hạo Ninh làm sao có thể để tình trạng cô nam quả nữ ở trong một nhà suốt 3 tháng trời chứ. Đặc biệt là sau khi thích Hiểu Linh rồi, hắn lại càng không muốn có bất cứ lý do gì khiến cô nghi ngờ lòng chung thủy của hắn.


Nhưng vừa mở cửa tới thì Hàn Như Tuyết ôm điện thoại ủ rũ một bên. Hạo Ninh hắng giọng:


- Cô Hàn. Cô chuẩn bị xong chưa?


Như Tuyết khuôn mặt lo lắng xen lẫn buồn bã đáp:


- Xin lỗi anh Lăng. Tôi vừa đọc vài bài báo nên tinh thần không tốt. Để tới chiều tập được không? Tôi muốn yên tĩnh một mình.


Lăng Hạo Ninh nhún vai:


- Không sao cả. Vậy đến chiều tôi qua.


Nói rồi trực tiếp xoay người rời đi. Vị tiểu trợ lý cũng lẽo đẽo theo anh trở về. Cô bé này tên Vũ Huyền Trang mới 17 tuổi nhưng cực thông minh và bản lĩnh nên được chọn vào bên an ninh chuyên sâu. Nhóc có sở thích truy tinh nên thường xuyên xem mấy tin tức về nghệ sĩ, đặc biệt là Âu Dương Nhã Luân. Vì thế lần này biết là chăm cho nghệ sĩ nên hắn đem nhóc tới trải nghiệm. Hạo Ninh đi trước, về tới phòng thì dừng lại mở cửa. Tiểu trợ lý mải xem điện thoại không biết hắn đã dừng lại thì đâm sầm một cái, loạng choạng lùi ra sau. Hạo Ninh nhíu mày quở trách:


- Làm sao đấy? Đi không nhìn đường?


Lúc này chợt thấy mặt mũi nhóc con méo xẹo,  ngân ngấn nước:


- Âu Dương ca có người yêu rồi. Em buồn quá thầy ơi.


Vừa nói, nhóc giơ cái điện thoại với hình ảnh to đùng cho Hạo Ninh xem. Hạo Ninh liếc nhìn tấm ảnh rồi ngơ người vài giây. Sau đó vội vàng giật lấy cái điện thoại của Huyền Trang đọc nhanh như gió. Thậm chí còn kéo ảnh về, phóng to hết cỡ để kiểm tra.


Thấy Lăng Hạo Ninh phản ứng không đúng thì tiểu trợ lý cũng không còn tâm trạng đâu mà buồn bã nữa. Cô còn chưa thấy ông thầy trời sập xuống cũng không chớp mắt này của bọn cô từng hoảng hốt, thất thố như vậy.


Lăng Hạo Ninh trả điện thoại rồi lập tức vào phòng mở máy tính lên tra soát một hồi. Hắn không nhầm. Tại sao Âu Dương Nhã Luân lại có quan hệ mờ ám với Hiểu Linh được. Nói Âu Dương Bác Minh dính dáng tới chuyện này hắn còn tin. Tuyệt nhiên không thể để chuyện này cứ lan đi như vậy.


Lăng Hạo Ninh tìm kiếm số của Cố Thừa Minh rồi gọi tới. Vừa thấy người bên kia bắt máy, hắn liền nói:


- Cố tổng phải không? Trên mạng đang có những bài báo thất thiệt về Hiểu Linh và Âu Dương Nhã Luân, anh biết chưa?


Tiếng Thừa Minh trong điện thoại đáp:


- Tôi cũng vừa biết. Đang bàn phương án xử lý. Tôi sẽ không để yên cho bất kỳ kẻ nào dám nhằm vào Hiểu Linh.


Lăng Hạo Ninh cực hài lòng vì thái độ này của Thừa Minh. Cho dù nhìn nhau không vừa mắt nhưng đương nhiên mối quan tâm số 1 của họ đều là bảo vệ Hiểu Linh, không phải sao. Hắn hiện tại không có tiếng nói gì trong truyền thông, cũng chẳng thuộc bên liên quan để có thể ra mặt giúp cô ấy. Nhưng việc cung cấp dữ liệu mạng với hắn không khó. Hạo Ninh nói:


- Một giờ tới, thông tin về những trang báo đầu tiên từng đăng bài này sẽ được gửi vào email của anh. Cần thông tin gì thêm, anh có thể trao đổi trực tiếp với tôi. Kênh để lấy được những thông tin đó của tôi đảm bảo nhanh hơn các anh rất nhiều.


Đầu dây kia, Cố Thừa Minh trầm mặc vài phút rồi trầm trầm nói:


- Vậy... tôi muốn thêm thống kê những thông tin thất thiệt mà những trang báo điện tử kia từng đăng tải, scandal xung quanh đó cùng thông tin những kẻ rêu rao, bêu xấu, xuyên tạc thân phận của Hiểu Linh từ ngày hôm qua đến khi công việc xong xuôi. Cá nhân bêu xấu sẽ đưa tặng một cái luật sư hàm cảnh cáo. Còn mấy trang báo rác rưởi kia, Cố Thừa Minh này không tin không đánh sập được..... Không cần nói cho Hiểu Linh.


Bọn họ dường như lại đồng quan điểm ở việc không cho Hiểu Linh biết rồi. Lăng Ngạo Đình... Ân.. lúc này phải là Thiếu tướng Lăng Ngạo Đình chứ không phải Lăng Hạo Ninh ôn ôn nhu nhu kia nữa, nở một nụ cười quỷ quyệt. Phải. Trời cũng nóng, mấy trang báo lá cải kia nên đem đi nấu canh được rồi.