Nữ Phụ Văn NP Làm Sao Để Sống

Chương 57




Bác Minh dừng xe trong một khu có hàng chục căn nhà hơi cũ, có kiến trúc 2 tầng gần giống nhau. Trước khi tới nơi, hắn đã gọi điện cho người môi giới để ra đón bọn họ. Vừa thấy xe tới, một nữ nhân viên niềm nở đi ra chào hỏi:


- Hai vị hẳn là Cố tiểu thư và Âu Dương luật sư đi. Xin tự giới thiệu tôi tên Trần Gia Linh, chuyên viên tư vấn của công ty môi giới bất động sản Giang thị. Hôm nay phụ trách dẫn hai vị đi xem mấy căn nhà cho thuê.


Vừa nói họ vừa bắt tay nhau một lượt rồi vị môi giới viên này dẫn Hiểu Linh cùng Bác Minh vào căn nhà gần đó. Cửa cổng đã được mở sẵn, vừa đi, người đó vừa giới thiệu:


- Căn cứ vào yêu cầu của Cố tiểu thư, chúng tôi lựa chọn ưu tiên an ninh tốt đầu tiên. Căn nhà này là nhà được phân cho các vị lão thành cách mạng nên xây thời gian có chút sớm. Nhưng điều kiện an ninh thì vô cùng tốt. Quanh đây cứ cách vài trăm mét sẽ có vọng gác quân đội. Chủ căn nhà này tới ở với con cháu nên quyết định cho thuê. Không gian bên này bố trí cũng tiện lợi cho người lớn tuổi: phòng khám, hiệu thuốc, siêu thị, chợ nhỏ cũng rất gần. Bên kia còn có công viên, hồ câu, phòng chiếu phim cho các cụ giải trí, tập thể dục. Có điều vì là dành cho người lớn tuổi nên quan trọng sự yên tĩnh, nên có phần nhàm chán với người trẻ. Căn nhà này có 2 tầng 3 phòng ngủ. Tầng dưới gồm nhà bếp, nhà ăn, phòng khách. Bên ngoài có đất vườn có thể trồng hoa hoặc rau.


Hiểu Linh vừa nhìn từ cổng thì lập tức yêu thích căn nhà này bởi vì kết cấu của nó khá giống căn nhà ở quê của cô. Vừa vào tới đã khiến cô cảm thấy thanh bình, thoải mái. Từ cổng vào nhà có một cái sân nhỏ và khoảnh vườn phía trước. Bước vào nhà nhìn quanh một lượt. Về cơ bản đồ nội thất còn rất tốt, cũng thiên về giản dị chắc chắn. Ngôi nhà khá mát mẻ vì bên ngoài có nhiều cây ăn quả lớn. Cô cũng tiến vào kiểm tra dòng nước từ vòi chảy và vòi hoa sen xem thế nào. Lên tầng 2, căn phòng ngủ chính có nhà tắm và nhà vệ sinh bên trong. Hai gian còn lại nhỏ hơn một chút. Bên ngoài cũng có 1 nhà vệ sinh chung. Hiểu Linh trong đầu đã có phương án cải tạo theo ý của cô, nên hỏi:


- Chủ nhà có cho phép cải tạo một chút không? Nếu thuê nơi này lâu dài, tôi muốn cải tạo 1 gian thành thư phòng.


Trần Gia Linh gật đầu:


- Nếu thuê lâu thì có thể, chỉ cần không thay đổi kết cấu căn nhà là được. Nội thất, điện nước hư hỏng do lâu ngày hoặc người thuê làm hỏng có thể gọi điện cho chúng tôi. Căn cứ lý do và độ hỏng hóc đồ đạc sẽ được sửa chữa hoặc thay thế và quyết định bên nào trả tiền. Các căn khác do chúng tôi môi giới cũng sẽ như vậy. Cái này sẽ được quy định kỹ càng trong hợp đồng nên Cố tiểu thư không cần phải lo lắng.


Hiểu Linh nhìn quanh nội thất thêm một lần nữa rồi đi ra ngoài vườn xem xét một chút. Ngoài vườn có vài cây ăn quả lớn như xoài, vú sữa, ổi. Nhưng vẫn có một góc tràn đầy ánh nắng lại không có ngọn cỏ dại nào. Cô hơi tò mò nên hỏi:


- Người trước đó thuê ở đây đều dọn dẹp vườn sao? chỗ này không hề có cỏ.


Vị môi giới kia cười đáp:


- Không phải. Nơi này vẫn không có người thuê vì giá thuê cao lại cộng thêm không quá phù hợp cho người trẻ tuổi. Nên bên công ty hàng tháng vẫn cho người qua dọn dẹp để duy trì trạng thái tốt nhất. Vị chủ nhà nơi này điều kiện rất khá, cho thuê đi cũng vì không muốn nhà thiếu hơi người mà dần hỏng hóc thôi.


Hiểu Linh gật gật đầu:


- Vậy có nghĩa là nếu cần thì tôi vẫn có thể nhờ công ty thuê người tới dọn dẹp hộ?


Trần Gia Linh đáp:


- Bên công ty chúng tôi cũng có kinh doanh môi giới dọn dẹp theo giờ với máy móc thiết bị đầy đủ. Nên nếu Cố tiểu thư có nhu cầu thì có thể gọi điện hẹn trước. 


Nhìn thấy Hiểu Linh khá là ưng căn nhà này rồi, nhưng Bác Minh vẫn gợi ý:


- Còn hai căn cũng rất tốt, em có muốn đi xem thêm không?


Hiểu Linh lưỡng lự chút rồi cũng gật đầu đồng ý:


- Tốt, vậy đi xem thêm hai căn kia như thế nào.


Trần Gia Linh chủ động đi xe máy phía trước dẫn đường cho oto con đi sau. Bọn họ đi xem thêm 2 căn khác. Một căn là biệt thự 4 tầng với đầy đủ cả hồ bơi, phòng tập gym trong khuôn viên. Nhưng Hiểu Linh lập tức không suy nghĩ vì nó thật sự quá lớn, lãng phí, không cần thiết đối với cô. Căn còn lại là một chung cư cao cấp 1 phòng khách 3 phòng ngủ khá nhỏ nhắn xinh xắn. Mọi thứ còn rất mới và phong cách cũng trẻ trung hiện đại. Hiểu Linh có chút do dự khi thấy căn này. Khi xuống thang máy, thấy Hiểu Linh không nói gì thì Bác Minh hỏi:


- Em thấy mấy căn này thế nào?


Hiểu Linh còn do dự chưa kịp trả lời thì thang máy mở ra ở tầng 10, mấy người phụ nữ lớn tuổi dẫn cháu nhỏ đi vào. Chỉ một chút liền đầy ặc thang máy. Bác Minh nghiêng người che chắn bớt cho Hiểu Linh ở phía sau để cô không bị xô đẩy tới. Từ lúc thang máy mở ra, người mới đi vào, tiếng cười nói ầm ầm chưa từng dứt quãng. Lũ trẻ la hét phấn khích vì sắp được đi công viên trong thang máy. Người lớn đi kèm thì không hề nhắc nhở mà quay sang nói chuyện cùng nhau. Hiểu Linh nhíu chặt mày. Cô không thích nơi này. Con người cô có một nghịch lý cực kỳ. Hiểu Linh rất yêu thích hoa cỏ, động vật. Luôn luôn thể hiện thái độ yêu thích với chúng. Nhưng đối với trẻ em thì lại kính nhi viễn chi. Cô sẽ không chủ động làm thân với tụi nhỏ. 


Khi đám đông đã dời đi, trả lại sự yên tĩnh, Hiểu Linh quay sang Trần Gia Linh nói:


- Phiền chị xem lên hợp đồng cho tôi căn nhà đầu tiên. Nếu thuê 1 lần 1 hoặc 4 năm thì bên kia có giảm giá không? tiền sẽ trả thẳng 1 lần. Về hợp đồng, chị làm việc với luật sư của tôi nhé.


Trần Gia Linh vui vẻ bắt tay Hiểu Linh:


- Rất vui được làm việc với Cố tiểu thư. Bất kỳ khi nào có việc cần, ngài có thể gọi cho tôi. 


Hiểu Linh xã giao vài câu với Trần Gia Linh rồi để cô ấy rời đi. Lúc này chợt nhận ra Âu Dương Bác Minh từ lúc rời thang máy chưa từng lên tiếng mà chỉ đứng phía sau cô. Hiểu Linh hơi lạ nên quay sang nhìn thì thấy anh ấy lông mày nhíu chặt, mồ hôi rịn ra trên trán. Biểu cảm đau đớn, thống khổ nhưng cố gắng nhịn xuống làm cô lo lắng hỏi:


- Anh Bác Minh. Anh làm sao vậy?