Sau yến tiệc, Tích Sơ đích xác là làm một thiên kim chuẩn mực!
Suốt ngày, cô chỉ ngồi trong hiên của mình, không đi đâu cả. Gặp ai, Tích Sơ cũng nở nụ cười ôn hoà đến từng centimét.
Hệ thống lúc này đúng là hoảng chết đi được!
Không phải lúc này kí chủ nhà nó nên đi suy nghĩ làm sao hoàn thành nhiệm vụ vị diện sao?
Sao lại ngồi uống trà ngâm thơ thế này?
Ký chủ, cô không phải diễn sâu quá rồi chứ?
Hay là ký chủ định cải tà quy chánh, đường tăng hoá ni cô?
Không được, nó là một hệ thống nghiêm chỉnh, nó phải tiêu diệt mầm móng cách mạng của ký chủ nhà nó!
Và thế là, một hệ thống nhỏ bé đã nung nấu một kế hoạch thế kỷ để chỉnh đốn ai đó!
Và ai đó kia lúc này đang ngồi ngắm hoa bên cửa sổ để suy nghĩ về nhân sinh của cuộc đời mình!
Đùa đấy!
Tích Sơ cô còn đang suy nghĩ làm sao để hành hạ nam nữ chính đây!
Suy nghĩ nhân sinh con khỉ khô!
Thật ra mấy ngày qua, Tích Sơ đã làm được kha khá việc.
Đủ để đè chết nam nữ chính!
Nhưng để phòng ngừa một số hướng có thể phát sinh nên cô phải ngồi đây để ngắm hoa suy nghĩ!
Lúc này là ban đêm, ánh trăng phản chiếu lên gương mặt của Tích Sơ, cô nhíu mày.
Lại là chuyện gì đây?
Cô có cảm giác, một thứ gì đó đang tiến đến nhanh chóng!
Rất nhanh, rất nguy hiểm!
Đúng lúc này, một bóng đen bay qua cửa sổ của hiên, lướt qua mặt của Tích Sơ, đáp xuống mặt đất.
- "Đóng... Mau đóng cửa lại!"
Tích Sơ nhìn hắc y nhân đang nằm trên mặt đất. Trên người máu be bét, nhuộm cả tấm thảm nhung của cô thành màu đỏ.
Tích Sơ cười ôn hoà nhìn hắn.
Nửa đêm xông vào phòng ta, muốn hù chết ta đúng không?
Còn nữa, ngươi kêu ta đóng thì ta liền đóng?
Ta mới không dễ bảo như vậy!
Lại còn làm dơ thảm nhung nhà ta!
Tiểu tử, ngày chết của mi tới rồi!
Mấy hôm nay cuộc đời ta xảy ra vài biến cố!
Ta thật muốn khóc chết đi được!
Mà dù sao thì ta cũng xin lỗi vì tiến độ của truyện!
Cảm ơn đã ủng hộ ạ!😊😚😊