Nữ Phụ Văn Của Anime

Chương 99: Mục Tiêu Nhiệm Vụ Cậu Là Ai2






"Akira, nếu tôi quên mất chuyện gì trong kịch tình, nhớ phải nhắc tôi đấy!" Chiaki không quên khều khều hệ thống trong đầu mình...
"Biết rồi, tôi sẽ nhắc.

Cô chỉ cần tìm mục tiêu của nhiệm vụ lần này thôi!" Akira sau một dêm lùng sục virut giờ vẫn còn sức để chỉ đường cho Chiaki...
Cô đã chuẩn bị mọi thứ và giờ chỉ cần ngày mai bước vào lớp thôi, đúng, chỉ vậy thôi...
Trường học của anh hùng...
Câu chuyện lấy bối cảnh thời hiện đại, có khác một điều là những người có năng lực đặc biệt lại trở nên quá đỗi bình thường.

Một cậu bé tên Midoriya Izuku tuy không có năng lực gì nhưng cậu vẫn mơ ước...
Ờ, đại ý chính là như thế đấy, đây là câu chuyện về một kẻ nỗ lực đánh quái thăng cấp sau khi nhận được năng lực One for all ấy mà...
...............................
- Rất vui được gặp mọi người, tên mình là Tanimoto Chiaki, chỉ cần gọi mình là Chiaki thôi.

Hy vọng được mọi người giúp đỡ!_ Cô gái nhỏ nhỏ, hai bím tóc đuôi sam dài đến ngang eo, đung đưa theo từng bước đi...
Nụ cười nhàn nhạt, thản nhiên bước đến bàn học của mình ở cạnh cửa sổ cuối lớp...

Chiaki trong suốt giờ học chỉ chú tâm đến hai cái đầu màu súp lơ xanh rêu và cái đầu vàng nhạt luôn dựng đứng một cách ngang ngược...
Cậu bạn đầu súp lơ đó là Midoriya Izuku, biệt hiệu Deku vô dụng, là nam chính đó nha...
Là một người vô năng, cho đến khi nhận được năng lực từ All Might-người hùng được yêu mến nhất hiện tại...
Ờ, còn cái người tóc vàng ngang ngược kia là gì ấy nhỉ?
Bakugou Katsuki, năng lực là nổ...
Ờ thì từ bàn tay của cậu ra rất nhiều mồ hôi, mồ hôi ma sát gì gì đó, cuối cùng là tạo ra các vụ nổ từ lòng bàn tay của mình...
Katsudon boom boom, đó là biệt hiệu Chiaki thầm đặt cho càng trai cục súc ấy...
Mối quan hệ giữa hai kẻ này, ờ, giống như Naruto và Sasuke ấy...
Mối quan hệ giữa thiên tài và kẻ không có gì đấy...
Ừm, điểm khác nhau là lúc còn bé họ chơi rất thân nhưng từ khi Izuku không thức tỉnh năng lực thì từ thân thoái hóa thành bắt nạt luôn đó...
Haizz...!Tình anh em có chắc bền lâu?
Giờ ra chơi, Izuku bước đến bàn học của họ sinh mới với cuốn sổ trên tay:
- Ừm, Minamoto-san, rất vui được gặp cậu.

Tên mình là Midoriza Izuku._ Cậu bạn đầu rêu vô cùng cẩn thận giới thiệu bản thân mình...
Phải nhanh chóng hỏi trước, miễn cho lát nữa Kacchan làm lỡ mất...
- Xin chào, cứ gọi mình là Chiaki thôi.

Đổi lại, mình gọi bạn là Izuku được chứ?_ Chiaki nghiêng đầu, nở một nụ cười thật dễ thương với nam chính của bộ truyện...
- Vậy, Chi- Chiaki, bạn có thể cho mình biết năng lực của bạn là gì không?_ Tay nam chính vẫn đang cầm cuốn sổ, rối rắm không biết nên nói vấn đề kia kiểu gì...
- Năng lực của tớ à? Phải rồi, chưa kịp nói với mọi người, tớ là một người vô năng!_ Nụ cười thản nhiên của Chiaki hoàn toàn không đổi chút nào...
Thế nhưng lời cô nói lại khiến cả lớp đổ dồn ánh mắt về phía hai người...
- Phì, ha ha...!Hai kẻ vô dụng tụ tập với nhau!_ Katsuki quả nhiên là dẫn đầu trò này, bắt đầu lên tiếng chê bai cậu bạn đang đứng bên cạnh Chiaki...
Cô hơi nheo mắt một chút, sau đó hoàn toàn ngó lơ mấy kẻ kia...
Còn một năm nữa, nhân vật quần chúng thì không cần phải để ý...
Ừm, việc của cô bây giờ là bám đùi nhân vật chính...
Kể từ đó, Chiaki dùng mọi cách để thường cùng Izuku cùng về nhà...

Cuối cùng thì hai đứa trở thành bạn thân, và cô cũng luyện cho cậu ta gọi tên cô...
Thậm chí, Chiaki đã đưa cho nam chính một cái còi nhỏ(loại dùng để huấn luyện chim ấy)...
- Cái này cho tớ làm gì vậy, Chiaki?_Izuku mân mê cái còi nhỏ, ngạc nhiên hỏi cô bạn đang đi bên cạnh mình...
- Thổi nó đi, Izuku!_ Chiaki cười cười, rủ rê nam chính...
Deku nghe lời, thổi vào cái còi đó...
Không có âm thanh phát ra...
Thế nhưng, một con chim bồ câu đột ngột hạ cánh xuống vai cậu...
- Oái, sao lại có bồ câu...
- Tặng cậu con bồ câu đó đấy, nó dùng để đưa tin.

Chỉ cần cậu thổi sáo thì nó sẽ bay đến._ Chiaki ôn tồn giải thích, đương nhiên là cô giấu nhẹm việc con bồ câu kia chỉ là một thức thần cô tạo ra...
- Ể, nhưng tớ có thấy nó phát ra tiếng đâu?_Izuku khó hiểu ngắm nghía cây sáo...
- Cậu không nghe được không có nghĩa là nó không nghe được, hiểu rồi chứ? Chân nó có cái ống trúc nhỏ này, cậu viết giấy rồi bỏ vào đó, nó sẽ mang thư của cậu đến chỗ tớ và ngược lại.

Đây là cách giao tiếp cực kỳ thông dụng đấy, mỗi lần gọi nó chỉ cần cho nó chút đồ ăn là được!
Cứ như thế, cậu bàn đầu súp lơ lại có thêm một bí mật nho nhỏ nữa với cô bạn gái mới chuyển đến lớp học...
...........................
Chiaki có một năm học vô cùng thanh thản, hàng ngày đi học và ngó lơ những ánh mắt châm chọc của đám bạn cùng lớp...
Dù sao thì nam chính mới là nhân vật hay bị bắt nạt nhất, Chiaki là vì lây dính vào cậu ta thôi...

Nhưng, con giun xéo lắm cũng quằn đó nha, Chiaki bực rồi đấy!
Không bắt nạt cô mà bắt nạt bạn cô thì cũng như nhau thôi...
Bởi thế, khi quyển sổ ghi chú của Izuku bị Katsudon à nhầm Katsuki ném bay qua cửa sổ xuống sân, đột ngột có một bóng người lập tức lao theo, hoàn hảo nắm được cuốn sổ ấy...
- Chiaki!_ Izuku hoảng hốt kêu lên.

Lớp học này ở tầng ba, nếu cậu ấy rơi xuống...
Mấy tên hay bắt nạt, mà cả lớp mới đúng, đều ngơ người...
Con nhóc đó bị điên chắc? Sao lại dám lao qua cửa sổ thế chứ...
- Này Bakugou, để tớ nói cho cậu biết một điều..._ Âm thanh từ dưới cửa sổ vọng lên, trong trẻo như tiếng suối...
Cả đám người từ cửa sổ nhao nhao ngó xuống, Chiaki hoàn hảo không tổn hại đang đứng đó...
- Các cậu, cách xa cánh cửa kia một chút được không?_ Cô cười thật khẽ, sau đó dồn chakra vào bàn chân đồng thời ngưng tụ những bậc thang bằng băng trong suốt...
Lớp học trên tầng ba, tính sơ sơ thì cũng chỉ tầm 4, 5 mét, dồn càng nhiều chakra vào chân thì sức bật càng mạnh...
Cộng thêm hai nấc thang băng trong suốt kia nữa...
Khinh công trong truyền thuyết chính là đây chứ đâu...