Giới thiệu:Liễu Nhược Phi- Là người thông minh, xinh đẹp, tính tình thẳng thắn, hiền lành là con gái cưng của Thừa Tướng. Nhưng lại yêu nhầm 1 người nắm trong tay cả 1 đất nước -Hoàng Thượng Lăng Kỳ Phong.
Từ đó càng quyết tâm làm cho bản thân càng thêm hoàn mỹ, cầm kì thi họa tất cả tinh thông chỉ vì một từ: "Yêu"
Đến năm 15 tuổi, cảm thấy bản thân đã phù hợp, thế là xin phép phụ thân cho vào cung, sau bao ngày nài nỉ cực khổ, cuối cùng phụ thân cũng đành cắn răng mà cho phép.
Liễu Nhược Phi vào cung năm 16 tuổi, sống trong cung được 1 năm thì phong làm Hoàng hậu. Dù biết rằng địa vị này không phải tạo nên từ chữ Tình, nhưng nàng vẫn mặc kệ. Ai bảo chỉ có vị trí này mới có thể đến gần hơn với "người mà cô yêu" cơ chứ?
Nhưng nàng đã sai, khi đã nghĩ như thế, tất cả chỉ là do cô tự nghĩ thôi.
Vì tình yêu mà mù quáng, thông minh ư phải nói là "ngu" mới đúng, thẳng thắn hiền lành ư, sai rồi, phải nói là "chanh chua độc ác" chứ.
Tại sao con người của nàng lại thành như vậy, tất cả đều không phải là cái người có tên là Hoa Lam Y hay sao?
Hoa Lam Y- Nhan sắc thì chỉ đến mức thanh tú,là con của một vị quan ngũ phẫm, vào cung năm 15 tuổi, tuy chỉ mới có 15 tuổi nhưng lại rất có tâm cơ, mê hoặc hoàng thượng, độc sủng hậu cung.
Cả đời của Liễu Nhược Phi chỉ gắn liền với 2 chữ "tranh đấu" , cho đến khi chết vẫn phải nghĩ đến nó.
Xuất hồn, biết được nguồn gốc của mọi sự việc đều bị điều khiển bởi bàn tay của mỗ tác giả nào kia. Nở một nụ cười thân ái, khởi động chân tay "binh" "bốp" "bốp" "binh", đòi lại sự cân bằng.
Sống lại, Nở một nụ cười khuynh quốc khuynh thành, tiếp tục dấn thân vào nơi thâm cung đầy rẫy sự thâm hiểm này.
Bình luận truyện