Nữ Phụ Tỏ Vẻ Rất Vô Tội

Chương 140: 140: Rời Đi





Dịch: Nhị GiaViên Huyết châu bắt đầu bay xung quanh màn ánh sáng, nó cứ thế lượn mấy vòng rồi đột nhiên dừng lại ở một nơi.

Sau đó lao mạnh về phía màn sáng, hai vật vừa tiếp xúc, màn sáng liền dần nhạt đi.

Huyết châu là đang hút màn sáng ư? Chỉ Dao có chút kinh ngạc, nàng không ngờ viên châu ấy còn có công lực như vậy.

Dần dần, màn sáng màu máu trong dần, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Hai người thấy vậy, nhanh nhẹn tiến lên phía trước, bởi vì Tư Nhược Trần lúc này đã không còn phản ứng, dần dần bị chìm xuống huyết trì.

Vì không thể phi hành, Hạ Thất Nguyệt chỉ đành nhảy lên mặt hồ mượn lực, kéo Tư Nhược Trần lên.

Chỉ Dao lập tức quăng một chiếc dây về phía hai người, đợi Hạ Thất Nguyệt nắm chắc lấy, liền kéo hai người.


Đặt Tư Nhược Trần xuống, Hạ Thất Nguyệt nhanh nhẹn lấy từ trong không gian ra một viên Hồi Xuân đan thất cấp cho hắn ta dùng.

Vốn tưởng rằng thương thế đã có chuyển biến tốt, nhưng mười mấy tức đã qua đi, hắn ta vẫn nằm trên đất không có phản ứng gì, trên mặt có thứ gì đó lúc động lúc không.

Hai người thấy vậy liền cảm thấy nghiêm trọng hơn, không ngờ đan dược cấp cao như vậy cũng không có tác dụng.

“Tỷ tỷ, để Tiểu Liên thử xem sao.

” Trong tiềm thức truyền đến thanh âm của Tiểu Liên.

Chỉ Dao nghe vậy mừng rỡ, lập tức lấy nó ra.

Tiểu Liên vừa được lấy ra, Hạ Thất Nguyệt liền cảm nhận được sự sợ hãi của Cửu U Minh Hỏa, lúc này đang trốn trong tiềm thức của nàng không ngừng run rẩy.

Thứ này là gì vậy? Vì sao Tiểu Hỏa lại sợ hãi như thế, Hạ Thất Nguyệt nhìn chằm chằm Tiểu Liên, lông mày nhíu chặt.

Tiểu Liên bay trên đầu Tư Nhược Trần, bắt đầu hút oán khí từ trong người hắn ta ra.

Đúng vậy, huyết trì đó chính là tập hợp máu tươi của vô số người, bên trong đều là oán khí của những người đã chết.

Chỉ Dao thấy một làn khói xám từ trong cơ thể Tư Nhược Trần dần thoát ra, bị Tiểu Liên hút lấy, liền yên tâm hơn nhiều.


Thiết nghĩ chắc Tiểu Liên có thể giải quyết được.

Đợi oán khí trong người Tư Nhược Trần đều được hút ra hết, Tiểu Liên lại bay thẳng ra mặt trì, động một cái, viên huyết châu cảm nhận được sự xuất hiện của nó, run lên một chút, liền vội vàng trốn vào túi trữ vật của Chỉ Dao, không dám ra nữa.

Dần dần, càng ngày càng nhiều khí thể màu xám bay về phía Tiểu Liên đều bị nó hút lấy, cả mặt trì bỗng sục sôi mãnh liệt.

Ngụy Tử Việt từ nơi xa nhìn thấy một màn này, hắn đau đến nỗi tim nhỏ máu, đây từng là tất cả tâm huyết của hắn a.

Hắn còn định sau này sẽ đưa Phương Tử Hư đến huyết trì tu luyện.

Chỉ cần y thăng lên Kim Đan kỳ, hắn sẽ cướp lấy cơ thể y.

Có sự hỗ trợ của huyết trì, tốc độ tu luyện công pháp của hắn sẽ rất nhanh, rất nhanh liền có thể trở về tu vi khi trước.

Sau đó hắn có thể đi tìm Quách Thư Di, nàng khi sống là người của hắn, chết cũng phải là cương thi của hắn, không ai có thể cướp đi được.

Nhưng không ngờ rằng, tất cả mọi kế hoạch đều bị tiện nhân này phá hỏng, nếu hắn không phải chỉ là một tàn hồn, qua vạn năm đèn đã cạn dầu, sao có thể để nàng ta hống hách như vậy chứ.


Kiếm tu, quả nhiên là khắc tinh của hắn.

Ngụy Tử Việt tức đến nghiến răng nghiến lợi, đều tại tên phế vật này, đến một kẻ Trúc Cơ sơ kỳ cũng không đối phó được!! ! ! Rất nhanh, oán khí trong huyết trì đã bị hút hết, cả huyết trì sục sôi.

Tiểu Liên quay về tiềm thức của Chỉ Dao, có chút mệt mỏi mở miệng: “Tỷ tỷ, có lẽ ta trong thời gian tới sẽ không thể tỉnh lại, cần thời gian để hóa giải hết những oán khí này.

”Bất quá còn không đợi Chỉ Dao trả lời, cả huyết trì bỗng nổ tung, vô số huyết dịch từ trong động trào ra, nơi ba người đang đứng là không cách nào tránh được.

Hai người vừa vươn tay túm lấy Tư Nhược Trần, lập tức một trụ máu vươn lên trời, rồi hướng về phía ba người mà tới.

.