*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Tay nghề của ngươi tăng lên rất nhanh." Mộ Ly ăn xong, lấy khăn lau mép.
" Ngươi vui là tốt rồi." Lưu Nhiên cười nói, bộ dạng cảm thấy rất có thành tựu, nếu để bọn người hiện đại thấy được chắc chắn sẽ châm chọc hắn không có tiền đồ, là một tên thê nô không sai biệt lắm.
" Hừm, ta cần phải gặp một người." Mang lên mặt nạ, Mộ Ly đứng dậy thu hồi cấm chế.
" Ta có thể đi sao." Lưu Nhiên hứng thú hỏi.
" Không cần, ta gặp Cốc U Lan có chút chuyện." Mộ Ly lắc đầu không đồng ý, sau đó liếc mắt nhìn hắn nói tiếp " ngươi không tu luyện sao, đi theo ta làm gì."
" Bởi vì ta thích." Lưu Nhiên ngây ngốc cười nói.
" Không hiểu ngươi từ đâu học được một bộ mặt dày như vậy." Mộ Ly bỏ mặt hắn rời đi một mạch.
Cực Băng phong, là Thái Nhất tông một đại cự phong một trong, Cực Băng phong quanh năm lạnh lẽo, hoàn toàn khác biệt với các phong xung quanh, phía trên đỉnh phong tuyết rơi quanh năm không bao giờ ngừng, được xem là băng sơn tuyết địa.
Đỉnh phong, một toà băng điện kiến trúc hoa lệ xinh đẹp.
" Ly sư tỷ, Cốc sư tỷ ở bên trong." Dẫn đường đệ tử dẫn Mộ Ly đến phía sau cung điện, đây là một hậu viên được điểm lên những bông hoa xinh đẹp chỉ xuất hiện ở những nơi băng giá.
Cốc U Lan xinh đẹp cơ thể ngồi trên bàn đá chờ nàng.
" Là cơn gió nào đưa ngươi đến tìm ta đây." Cốc U Lan miệng mang hiếm thấy mĩm cười, những năm gần đây mặc dù Mộ Ly không đến tìm nàng, nhưng nàng vẫn thường chủ động tìm Mộ Ly bàn luận một chút đạo thuật, dần dần cả hai cảm thấy tính tình đối phương rất hợp nhau, từ đó cũng có nhiều chuyện để bàn luận.
" Ta đến tìm ngươi là có một số chuyện, không biết người đó đang ở đâu." Mộ Ly giọng mang ý cười nói với nàng.
" Là ai, ngươi nếu tìm phụ thân ta thì trực tiếp gặp được rồi a." Cốc U Lan nghi hoặc một hồi lại sực nhớ trên đỉnh phong này còn có một người, người đó lại là đại đệ tử của Cốc Hồn.
" Ngươi tìm Bắc Tùng Quân, để ta truyền tin gọi hắn."
" Làm phiền ngươi rồi." Mộ Ly gật đầu cảm tạ.
" Không cần khách sáo với ta." Cốc U Lan vừa nói, lấy ra truyền tin phù gửi đi.
" Ngươi ở đây chờ hắn, ta không làm phiền các ngươi." Vừa gửi đi truyền tin phù, Cốc U Lan liền mang ý dò hỏi.
" Không cần, chuyện này liên quan đến ngươi." Mộ Ly ngăn nàng lại.
" Liên quan đến ta." Cốc U Lan nữa tĩnh nữa mê, gặp đến Tùng Quân thân ảnh, cả hai nghiêm túc lại.
" Bắc sư huynh." Mộ Ly ôm quyền chào hỏi.
" Ly sư muội không cần khách khí, ngươi tìm ta có chuyện." Bắc Tùng Quân là một nam tử mặt lạnh, hắn mang trên người một nét của sự chính chắn trưởng thành, lại mang một cổ không giận tự uy, một đế vương phong phạm.
" Ta đến thật đường đột, cũng không vòng vo làm gì, ta lần này đến là ý cùng các ngươi đồng hành đến một nơi." Mộ Ly nhìn hai người đang chờ nàng nói tiếp, lại tiếp tục " Ta biết sư huynh đến đông vực là tìm kiếm truyền thừa vương toạ, lần này đến ta chỉ mong được theo sau để tìm kiếm một món đồ vật."
Nghe nàng lời nói, Bắc Tùng Quân giật mình, bản năng phòng bị lùi về sau.
" Sư muội từ đâu nghe đến."
Cốc U Lan cũng không ngờ Mộ Ly lại biết nhiều chuyện như vậy, nàng tưởng rằng Mộ Ly chỉ biết thân phận của hắn chứ không biết mục đích thật sự của chuyến đi này.
" Hai người không cần lo lắng, ta là thiên sư, một ít sự việc trong phạm vi ta có thể biết được." Mộ Ly lên tiếng giải thích, nàng biết bọn họ sẽ nghi ngờ nàng, nhưng giải thích nhiều chỉ làm thêm nghi hoặc, chỉ có thể tiết lộ nàng là thiên sư thân phận, việc tiên cơ đối với bọn họ không quá xa lạ ở tu chân giới.
" Thì ra là vậy." Bắc Tùng Quân cùng Cốc U Lan hai người buông lỏng phòng bị, nhưng vẫn nghi ngờ Mộ Ly mục đích.
" Sư huynh đến di tích là cố ý tìm truyền thừa đi, nhưng ta đến không phải vì truyền thừa, ta đến chính là tìm kiếm trúc cơ đột phá cơ duyên mà thôi." Mộ Ly thành thật nói ra mục đích của mình.
" Nhưng, làm sao sư muội lại biết chúng ta sắp đi Vân Lang di tích." Cốc U Lan chất vấn hỏi.
" Ngươi còn nhớ đến lần trước bí cảnh ngươi cùng Mộ Tình Tình đấu kiếm a, lần đó nhìn thanh kiếm đó ta liền biết mục đích thật sự của hắn đến đây." Mộ Ly liếc nhìn nàng rồi lại liếc nhìn Bắc Tùng Quân.
" Xem ra hắn chưa nói cho ngươi biết rõ sự tình." Thấy Cốc U Lan nữa tĩnh nữa mê Mộ Ly lên tiếng hỏi, sau đó nhìn Bắc Tùng Quân dò xét.
Nhìn hắn lắc đầu, Mộ Ly lại tiếp tục lên tiếng giải thích cho Cốc U Lan.
" Truyện này vốn không phải là bí mật khó nói, nhưng việc Bắc quốc có thể tìm kiếm Vân Lang di tích lại khiến ta tò mò." Mộ Ly mang ý cười nhìn Bắc Tùng Quân rồi nói tiếp.
" Truyền thuyết kể rằng, khi Thiên Việt vị diện sơ khai, nhân tộc dân số ít ỏi, yêu tộc thống trị khắp nơi, lúc bấy giờ sinh linh lầm than, nhân tộc tu sĩ lại không thể kháng lại yêu thú đông đảo, liền co mình ở đông vực sinh tồn. Vì cảm thương cho nhân tộc, tiên giới một đôi thần tiên đạo lữ không thể cầm lòng được, tự phong cấm tu vi mà rơi xuống phàm trần, mặc dù tu vi bị phong ấn, nhưng lực chiến của bọn họ chính là vô song ở vị diện này. Từ đó, bọn họ một đường quét ngang, đánh đuổi yêu tộc xuất ra biển đông cùng nam vực, cả hai hình thành một đế quốc trấn thủ ở đông vực, mang tên Vân Lang quốc."
" Vân Lang quốc phát triển phồn vinh, tu chân tri thức cũng từ đó ngày một phát triển, bọn họ lúc bây giờ đều tôn sùng hai vị đại đế, Lạc đế cùng Âu đế. Ngày tháng họ trị vì cũng là ngày tháng yên bình nhất cho đến một ngày, hư không bổng xuất hiện một hố đen, một hung thần từ đó đi ra, là một con đen nhánh kinh khủng hung thú, Cùng Kỳ. Tại sao vị diện này lại xuất hiện Cùng Kỳ loại này tà ác hung thú bọn họ không biết rõ ràng, chỉ lưu truyền về sau đó là một âm mưu của yêu tộc gây nên. Một trận chiến sống còn đó là điều không thể tránh khỏi, cả một Vân Lang đế quốc phồn thịnh bị tàn phá nặng nề bởi hung thú Cùng Kỳ, vì tránh cho sự việc càng thêm xấu đi, song đế lúc này liền làm ra quyết định, dùng một loại cấm kị thần thông giết chết hung thú, thân thể cùng kỳ bị chia năm sẽ bảy, máu huyết nhuộm đẫm Vân Lang tàn tích."
" Sau trận chiến đó, vì để phòng ngừa hậu hoạn về sau, song đế liền phong bế Vân Lang quốc, bản thân họ đã sức cùng lực kiệt, dùng chút hơi tàn cuối cùng tạo ra hai cặp thần khí pháp bảo, một đôi song kiếm lấy linh hồn bọn họ làm chủ mà rèn đúc tạo thành, được đặt tên là Khai Thiên kiếm cùng Diệt Thiên kiếm. Kiện còn lại là từ thân thể bọn họ tạo nên, là hai kiện được đặt bên trong di tích hiện tại, Đế Long vương toạ, Cơ Liên vương toạ."
P/s: chương tặng truyện được 2k bình chọn, nếu có làm ảnh hưởng đến hai vị thần thánh kia trong lòng mọi người thì thành thật xin lỗi trước a.