Như là đại thuỷ triều ồ ạt đổ ra, chúng trưởng lão thấy tình cảnh này liền sợ hết hồn.
" Có yêu thú, cẩn thận." Một tên trưởng lão ma môn lên tiếng, lúc này bọn họ đâng chuẩn bị tiếng hành công kích yêu thú.
" Chờ đã." Mộ Ly lúc này lao ra, nàng biết sẽ có tình huống này nên dẫn đầu đoàn thể đi ra trước bí cảnh.
" Các vị tiền bối xin chờ đã, chúng ta ra được nơi này chính là nhớ bọn chúng." Mộ Ly thân bay lên phi toa, hướng chúng trưởng lão giải thích.
" Ý ngươi là sao." Xuân Thu đứng gần nàng hỏi.
" Sư muội ý nói bọn hắn giúp ngươi phá huỷ không gian ổ khoá." Mục Dạ nhìn nàng, khi thấy hai đường màu đỏ như huyết chảy trên mặt nạ liền đứng ngồi không yên, chẳng lẽ nàng bởi vì cố ý nhìn pháp tắc không gian nên sinh ra phản phệ.
" Sư huynh ta không sao." Mộ Ly biết hắn lo lắng cho mình liền trấn an Mục Dạ, nàng quay đầu hướng với chúng trưởng lão giải thích cặn kẽ tình huống.
" Tiểu thí chủ, ngươi đây đã nói vậy chẳng lẽ muốn cho bọn chúng rời khỏi nơi đây, trở thành một phần của Vân La sơn mạch." Khổ Đà Sơn cao tăng lúc này dò hỏi nàng.
" Thỉnh các vị tiền bối thành toàn." Mộ Ly cung kính một bên, âm thầm chúng yêu đang tụ tập phía dưới.
Lúc này chúng đệ tử đã lên phi toa, nhớ lại tình cảnh sinh tử lúc đó bọn họ liền không muốn nổi lên sát tâm với chúng thú vô tội.
" Thỉnh các vị trưởng lão thành toàn." Một người trong đó đứng ra lên tiếng, hết một người rồi tới một người, chúng trưởng lão thấy vậy cũng sợ hết hồn, nếu là chính đạo tu sĩ bọn họ còn có thể chấp nhận, nhưng ma môn bọn họ lại chịu đứng ra lên tiếng cầu tình, đây là bất khả lưỡng lập chính ma hai phái sao, điều này vốn không thể nào sãy ra.
" Được rồi, chúng ta cũng nên làm một lần thiện tâm." Từ đằng xa vang lên một cổ lão giọng nói, một người tuổi chừng bát tuần cưỡi trên bạch hạc bay đến.
" Ngọc Hư đạo nhân." Chúng trưởng lão liền chấp tay làm lễ, người đến chính là Ngọc Hư đạo nhân của Bạch Hạc Phái.
" Đi thôi." Ngọc Hư phất tay, một cỗ vô hình lực lượng khiến chúng thú buông lỏng thân thể đang cứng nhắc, hàng loạt tiếng gống vang lên khắp sơn lâm, từ từ biến mất không còn tạp âm.
Đàn sói khi rời đi liền liếc nhìn Mộ Ly một cái.
" Các ngươi có biết vì sao bí cảnh sụp đổ." Ngọc Hư đạo nhân liếc nhìn.
Chúng để tử trầm mặc không nói, bọn họ không phải không muốn nói, mà là không biết phải giải thích như thế nào, một loạt sự kiện m diễn ra quá đột ngột.
Trung tâm bổng nhiều xuất hiện hai con thần thú phượng hoàng, một trận kinh thiên liệt địa dẫn đến một cơn đại thú triều. Rồi bổng nhiên cả hai biến mất, ngay sau đó là một trận kiếm khí khốc liệt ngang tàn diễn ra khiến bí cảnh xuất hiện vết nứt.
" Phượng hoàng, làm sao có thể." Chúng trưởng lão biểu lộ không tin.
" Thật sự là phượng hoàng sao." Ngọc Hư cũng không thể nào tin được, phượng hoàng là thần thú bên trong hàng ngũ, là vạn điểu chi vương rất ít xuất thế, đừng nói là phàm giới hạ vị diện, cho dù là linh giới cũng cực kỳ cực kỳ khó xuất hiện, nhưng lần này lại xuất hiện đến hai con phượng hoàng, đây là điều không thể tin tưởng được.
" Tiểu hữu, ngươi có biết được nguyên do." Ngọc Hư đạo nhân ý vị thâm trường nhìn Mộ Ly lên tiếng hỏi.
Mộ Ly bị nguyên anh tu sĩ nhìn mình như vậy bản năng liền chột dạ, nàng liếc nhìn Cốc U Lan dò ý, thấy nàng gật đầu Mộ Ly cũng đành nói ra sự thật, cho bọn hắn biết được chân tướng thì như thế nào, phượng hoàng thần thú đã cùng bọn họ kí kết bổn mạng, vốn dĩ đã không thể tách rời, cho dù bị đánh chủ ý hai người cũng không lo sợ. Mộ Ly lại nghĩ giống như Cốc U Lan bọn họ, Mộ Ly nghĩ lấy hai người là nữ chủ cùng nữ phụ thân phận, cho dù bị đánh chủ ý cũng khiến cả hai từ trong nghịch cảnh đi ra, dục hoả trùng sinh khiến bọn họ càng trở nên mạnh mẽ.
" Bẩm tiền bối, chuyện vốn xuất phát từ cả hai thần thú tiền căn thù oán." Mộ Ly một mạch giải thích khiến chúng tu sĩ sắc mặt biến đổi không thôi, lúc thì tham lam nhìn Cốc U Lan, sau lại tiếc hận không thôi, để rồi một số mang theo nịnh hót thần sắc.
" Mộ Tình Tình là ai." Ngọc Hư lên tiếng hỏi, lúc này Thái Nhất tông đệ tử mới chợt nhớ ra bọn họ không thấy Mộ Tình Tình đâu.
" Nàng ở đây." Vạn Quỷ Cốc trận doanh bên này có một người lên tiếng, Dương Sở Ca bồng trên tay Mộ Tình Tình đang hôn mê tiến tới.
" Mẫu Đơn tiên tử." Thái Nhất tông chúng đệ tử thấy nàng hiện trạng liền đau lòng không thôi, mặc kệ nàng cùng Cốc U Lan có tranh chấp gì, nhưng đó vốn dĩ là chuyện riêng của họ, là đồng môn bọn họ chỉ có thể khuyên ngăn một hai.
" Thả nàng ra." Lâm Phong lúc này mới đứng ra mặt, hắn nhìn thấy nam nhân khác thân mật cùng nữ tử của mình khiến cơn ghen bùng phát, hắn không sợ Dương Sở Ca, hắn bên trong bí cảnh cũng có cơ duyên của mình, tu vi đã đột phá trúc cơ nên hắn cũng không e ngại mà tiến lên đối mặt cùng tình địch.
" Ngươi là ai." Dương Sở Ca nhíu mày không vui.
" Ta là ai ngươi không cần biết, nàng chính là chúng ta đệ tử, ngươi dù sao cũng là ma môn bên trong làm sao có thể cùng nàng một chỗ." Lâm Phong cũng không chịu thua thế, hắn tiến tới ôm lấy Mộ Tình Tình về bên mình.
Dương Sở Ca lúc này vẫn đang ngây ngốc đứng đó, những lời của Lâm Phong như đánh vào tâm can của hắn, nàng là người của chính phái, hắn là người của ma môn đây vốn dĩ không đội trời chung, làm sao có thể kết đôi.
Dương Sở Ca đau lòng nhìn người bị ôm đi, tâm ma của hắn đang nảy mầm.
" Được rồi, vị này tiểu hữu, người là nữ nhi của Cốc Hồn đạo hữu a, ta bình sinh đối với cầm loại yêu thú thập phần hứng thú, không biết có thể cho ta mở mang tầm mắt." Ngọc Hư ngồi trên bạch hạc, vuốt râu nhìn Cốc U Lan.
Nàng lúc này chán nãn không thôi, liếc mắt nhìn đang hôn mê Mộ Tình Tình, nếu không phải nàng đang hôn mê bọn họ sẽ không nhắm vào nàng mà chất vấn.
Cốc U Lan triệu hồi Tử Diễm, một loại lạnh thấu xương khí tức từ cơ thể nàng phát ra, một đạo tử sắc quang hoàng bay ra trên không trung.
Chúng tu sĩ thấy quang hoàng tản đi xuất hiện yêu thú bóng dáng, vốn đang hồi hợp tu sĩ lúc này liền há hốc mồm nhìn trên không yêu thú.
" Đây mà là thần thú phượng hoàng sao."
P/s: kết thúc chương chính hôm nay, nếu đc 25 bình chọn ta sẽ tặng chương vào buổi tối a.