Phi toa Thái Nhất tông đến nơi đã thấy các tông phái khác đã đến, một mực im lặng đệ tử lúc này bắt gặp đệ tử môn phái khác liền một mãnh sôi trào.
Không Linh bí cảnh toạ lạc ở Vân La sơn mạch, sơn mạch trãi dài từ Bạch Hạc phái đến Vạn Quỷ cốc, đi ngang qua năm sơn mạch nhỏ trong đó có Đà La sơn mạch. Vân La sơn mạch địa thế hung hiễm, núi cao hùng vĩ, quanh năm mây mù quanh quẫn khiến nơi đây trở nên âm u ẩm ướt.
" Sư muội cẩn thận làm việc." Mục Dạ một bên nhắc nhở Mộ Ly, lại quan sát sắc trời liền biết bí cảnh sắp mở ra.
" Sư huynh ngươi yên tâm." Mộ Ly dấu mình dưới đấu bồng, nhàn nhạt gật đầu. Bên này, Vân Đào đi đến bên cạnh nàng, thân thiết ôm lấy.
" Sư thúc yên tâm có ta ở đây không ai dám bắt nạt nàng."
" Ừm, hai người các ngươi cẩn thận, bên trong mặc dù yêu thú nguy hiểm nhưng nguy hiểm hơn vẫn là tu sĩ bọn họ." Mục Dạ đã từng vào bí cảnh nên biết bên trong có những gì, mặc dù không phải là thánh địa truyền thừa nhưng một số thiên tài địa bảo đủ để cấp thấp tu sĩ đỏ mắt.
" Bí cảnh mở, các ngươi chuẩn bị." Mục Dạ nhìn phía dưới sơn mạch, một tầng bạch vân đang cấp tốc bạo động.
Trên phi toa các tu sĩ đều tập chung nhìn phía dưới bạch vân, xung quanh linh khí một lúc một nồng đậm, bạch vân vận chuyển như một lốc xoáy, hút đi xung quanh linh khí, dần dần càng mãnh liệt, cho đến xung quanh bạch vân ngưng tụ lại thành một đạo lốc xoáy cực lớn, bên trong trung tâm xuất hiện một khe hở không gian.
Nhìn thấy cảnh tượng này chúng đệ tử há hốc mồm không thôi, đại thế lớn như vậy đây là đầu bọn họ chứng kiến. Lúc này lốc xoáy bổng dưng ngừng lại, một tiếng " ongggg" vang vọng cửu thiên, linh khí ba động từ trung tâm lốc xoáy xung kích ra khiến bạch vân tan biến trong hư không.
Một màu đen như mực thông đạo hiện lên trước mặt bọn họ, ở trong mắt cấp thấp tu sĩ mà nói đây chẳng khác nào một cái hố to được hình thành trong không gian, nhưng nếu đặt trong mắt nguyên anh tu sĩ hay trong mắt một số tu sĩ có linh nhãn sẽ phát hiện, hắc động bị một tầng dày đặc không gian pháp tắc xiềng xích phong bế.
" Đây là lý do kim đan tu sĩ về sau không vào được bí cảnh ư." Mộ Ly một đôi bạch ngân con mắt, nhìn thấy xiềng xích pháp tắc dày đặc như vậy khiến hai mắt nàng đau nhức, lấy nàng tu vi nhìn đến pháp tắc đó là một chuyện rất khó, phải biết pháp tắc loại này chỉ có nguyên anh kỳ trở lên mới có thể nhìn ra, nhưng để nắm bắt được chỉ có hoá thần kỳ, Thiên Cơ miêu tộc được xem trọng cũng bởi vì thiên phú của họ như vậy, có thể nắm giữ pháp tắc, kim đan về sau có thể nhìn trước thiên cơ mà không cần ngoại vật như tu sĩ bình thường.
" Sư muội ngươi sao vậy." Cảm thấy nàng không ổn, đứng một bên quan sát nàng Mục Dạ lên tiếng hỏi.
" Ta không sao xuất phát thôi." Mộ Ly thu hồi âm dương đồng, gật đầu tỏ vẽ không sao.
" Đi thôi." Vân Đào một bên thúc dục, lúc này các đệ tử khác đã tiến vào, tế ra từng loại pháp bảo khác nhau bay xuống hắc động.
Mộ Ly gật đầu, Vân Đào vận chuyển thân pháp, quanh thân một tầng hộ tráo phòng ngừa tập kích.
Mộ Ly quan sát một hồi, trực tiếp nhảy xuống, thả người rơi tự do.
Từng đạo xé gió ù ù quanh tai, Mộ Ly nhìn thân thể sắp tới hắc động, cảnh sắc biến chuyển nhanh chóng, mở mắt ra, Mộ Ly phát hiện mình đã ở một không gian hoàn toàn cách biệt, hoa sơn tú lệ, sinh cơ dạt dào, đằng xa phát ra tiếng nước chảy róc rách.
" Đây là hướng nam, trung tâm nằm ở hướng bắc, xem ra phải nhanh chóng lên đường." Mộ Ly quan sát phương hướng, tu sĩ khi vào bí cảnh sẽ bị truyền tống mỗi nơi khác nhau, bởi vì bí cảnh mớ ra có nữa tháng nên mọi người đều gấp rút hướng về trung tâm bí cảnh, nơi đó mới chính là mục tiêu thảm hiểm lần này của bọn họ.
Mộ Ly quanh người phát ra thần bí khí tức, mơ mơ hồ hồ khí tức trở nên biến mất không thấy, cả thân mình của nàng như dung nhập vào thiên nhiên, hướng về phía bắc mà chạy.
Tây nam bí cảnh, một sinh đẹp thuần khiết thân hình đứng trong gió, tay cầm một thanh đen mực trường kiếm.
" Phải nhanh đến trung tâm, lần này không thể để Mộ Tình Tình có được thần thú phượng hoàng." Niết chặc trong tay hắc kiếm, Cốc U Lan chân đạp hoa sen từng bước mà hướng phía bắc.
Đông nam phương này, Mộ Tình Tình vừa vào bí cảnh đã bị truyền tống đến một mảnh linh dược điền, hai mắt sáng rực nhìn bên trong hiếm thấy linh thảo.
" Dược lão chúng ta nhanh chóng thu hoạch, ta cảm nhận được trung tâm bí cảnh có gì đó đang kêu gọi ta." Mộ Tình Tình truyền âm, một bên tay chân nhanh lẹ hái lấy linh thảo, lúc này dược lão từ trong không gian hiện thân.
" Lần này ngươi nhất quyết không được nóng nãy như trước nữa, mọi việc không được lỗ mãng, ngươi nghĩ một ít tiểu chiêu trò của ngươi có thể qua mắt được người."
Mộ Tình Tình đang bận thu lấy dược thảo, nghe Dược lão nói vậy thì thần sắc khẽ biến, quay sang dược lão hỏi " ý ngài nói, chẳng lẽ Mộ Ly nàng biết ta xuất thủ trên lệnh bài."
" Ngươi nghĩ xem, người này không đơn giản như ngươi nghĩ, nàng cùng Cốc U Lan người này chính là mệnh trung khắc tinh của ngươi." Dược lão hừ lạnh, thân thể bắt đầu xuất thủ, linh dược bị hắn hư không nắm tới.
" Ta không tin không đấu lại các nàng." Mộ Tình Tình nhìn trong tay dược thảo, tâm tình không cam yếu thế.
" Lần này chính là cơ duyên của ngươi, nếu nắm bắt được ngươi sợ gì các nàng." Dược lão từng bắt quẻ cho nàng, nhìn thấy cơ duyên sắp đến Dược lão không khỏi tán thưởng vận khí của Mộ Tình Tình, nhưng để đạt được cơ duyên nàng phải trải qua hai toà đại sơn, nghĩ đến hắn liền nghĩ hai nữ tử trong đầu, than nhẹ nhanh chóng thu thập.
Mộ Ly bên này, nàng đã được một đoạn khá xa, sắc trời vừa tối nàng liền gặp một đội ngũ đang chiến đấu với yêu thú.
P/s: nhớ bình chọn cho chương mới nha, không thôi ta giận à????????.