Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ

Chương 177: Lam Thố trở về




Cách Giang Đông không xa một ngọn núi, từ đây có thể nhìn thấy toàn cảnh Giang Đông thành thu nhỏ. Non xanh yên tĩnh, vô thanh vô tức xuất hiện một không gian thông đạo, từ trong thông đạo đen kịt đi ra hai bóng người, chính xác là Trần Lam cùng Dương Văn Nghi.

" Như vậy đã đến rồi sao." Nhìn trước mắt khác lạ phong cảnh, cả hai ngạc nhiên đánh giá xung quanh.

" Sư tôn thần thông quả nhiên lợi hại, thậm chí có thể truyền tống chúng ta xa như vậy." Trần Lam thán phục hô.

" Lần này không biết sẽ có nguy hiểm không, sư tôn một mực không đồng ý đi cùng, chỉ có thể để hai người ra ngoài lịch lãm, nếu gặp phải những người lúc trước, không biết làm sao đào tẩu." Dương Văn Nghi nhíu mày lo lắng, điều này cũng không thể trách nàng, trải qua những lần trốn giết đã hình thành cho nàng một tính cách lo lắng đề phòng xung quanh, vì nếu không như vậy nàng sẽ ngã xuống bất cứ lúc nào.

" Yên tâm, sư tôn làm việc đều trong tầm mắt của ngài, nếu không ngài không để chúng ta hai người rời đi. Vả lại, lần này cũng xem như một hồi lịch duyệt, chỉ có trải qua máu tanh mới có thể trưởng thành cường giả." Trần Lam ra dáng sư huynh, thâm trắc giảng.

" Ta sợ người thấy máu lại tè ra quần." Dương Văn Nghi một bên khinh thường bĩu môi, nhưng trong nội tâm vẫn tán đồng Trần Lam cách nói, cho dù mới tiếp xúc sư tôn nàng một thời gian, nhưng Dương Văn Nghi luôn có cảm giác sư tôn mình không gì không làm được, tựa như một đại thần khiến nàng tuyệt đối tin tưởng, bất tri bất giác Dương Văn Nghi nhận ra mình bị tẩy não lúc nào không hay.

" Hừ, sư huynh ngươi dù sao cũng là luyện khí kì tầng thứ tám, đã có bản lĩnh bảo vệ tự thần, mặt khác e sợ người đáng quan tâm chính là ngươi." Trần Lam không chịu thua thiệt, trêu chọc lại Dương Văn Nghi, những ngày này ở chung một chỗ, dù không thân thiết đến mức chí thân, nhưng cả hai đã xem trọng sự tồn tại của đối phương, cũng chân chính thừa nhận cả hai cùng một sư thừa, cùng là sư huynh muội của nhau.

" Hừ, ngươi nói quá nhiều, chúng ta nhanh xuống núi." Dương Văn Nghi mắt điếc tai ngơ khi bị trêu chọc, nàng hiện tại mặc dù còn nhỏ yếu, nhưng cũng không phải là quả hồng mềm như lúc trước, mặc dù không có thực lực như Trần Lam, nhưng cùng một ít bình thường tu sĩ đã trên lệch không sai biệt lắm. Phải biết một điều thể chất di chứng không thể ngày một ngày hai chữa trị, nhưng mặc dù thời gian ngắn dựa theo Mộ Ly chỉ dẫn, thể chất di chứng của nàng đã khá hơn rất nhiều, chí ít không còn như trước đi lại khó khăn khiến toàn thân đau nhức, việc còn lại chỉ cần thời gian mài luyện thể chất.

" Xem ra các tông môn chú ý lần đại hội." Nhìn trên bầu trời Giang Đông không ngừng ngự kiếm bay trên trời tu sĩ, Trần Lam nghiêm túc đánh giá.

" Chính xác, ngươi cũng nên thủ liễm chính mình." Dương Văn Nghi trước khi đi đã từng nghe Mộ Ly sư đồ nói qua về thù oán với Thái Nhất tông, thậm chí Trần Lam kẻ này còn phỏng tay trên con mồi của họ, nếu như để Thái Nhất tông phát hiện sự kiện Túc Băng Điểu tiểu tử kia là hắn, Trần Lam chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm không chỉ từ một phía, mà còn Tô Mã hai nhà song kiêu.

" Ta có cân nhắc." Trần Lam gật đầu đồng ý, cả hai từ trong trữ vật túi lấy ra thần hành phù, như một cơn gió thổi qua, cả hai phi nhanh về phía thành Giang Đông.

Giang Đông thành trù phú không chỉ nhờ có thể lực mạnh mẽ ủng hộ, mà tài nguyên dồi giàu phong phú không kém. Trăm dặm quận huyện hôm nay đều tấp nập đổ về Giang Đông, mặc dù nói là tam tộc đại hội, nhưng thật sự ra Đông Vực tông môn một đợt tuyển chọn đệ tử quy mô nhỏ, tất cả trăm dặm phàm là tu sĩ hay phàm nhân, đều muốn tụ tập lại đây tìm kiếm cho mình một hồi tạo hoá, cho dù không thể lọt vào mắt xanh tiên nhân chí ít cũng có thể nhìn đến trong mắt bọn họ tiên nhân phong phạm.

" Khương tu sĩ, lần này khuyển tử đều trông chờ ở ngài." Mã gia gia chủ đi đến một tên Khương tu sĩ, nhìn qua đặc biệt chú ý chính là Thái Nhất tông tu sĩ đạo bào, nếu như Trần Lam ở đây sẽ phát hiện, kẻ này chính là lần trước hắn gặp mặt vị kia trúc cơ tu sĩ.

" Mã gia chủ khách khí, lấy lệnh công tử tư chất, vào tông môn chính là điều nằm trong tầm kiểm soát, đến lúc này lão nhân đây còn phiền lệnh công tử một hai." Họ Khương tu sĩ gia nua khuôn mặt kéo lên một nụ cười nhăn nhúm, dù cho câu nệ Mã Kiệt tương lại thành tựu, nhưng vẫn không quên làm một bộ tiên phong đạo cốt ở trước mặt Mã gia chủ.

" Không giám không giám, Khương tu sĩ quá lời, khuyển tử có thể lọt vào mắt Thái Nhất tông đã là phúc phần của hắn, nào dám quên đi công lao của Khương tu sĩ ngài." Mã gia gia chủ mặc dù lời nói như vậy, nhưng trong mặt không hề che dấu vẻ mặt đắc ý, ai bảo con trai hắn tư chất thượng thừa, làm phụ thân hắn không thể vì tương lai của con trai mình mà đắc ý sao.

" Mã Kiệt công tử mặc dù tư chất thượng thừa, nhưng xem ra Tô gia Tô đại tiểu thư lại trên một bậc, lại nói nàng cùng Tông chủ điều Hoả linh căn tư chất, nói không chừng sẽ có một ngày nhất phi trùng thiên, lọt vào mắt xanh của tông chủ." Nhìn ra Mã gia chủ đắc ý bộ dáng, Khương tu sĩ không để ý hắn mặt mũi tạt cho một ráo nước lạnh.

" Ha ha, Tô nha đầu quả thật rất khá, nàng cùng Mã Kiệt lại thập phần thân cận." Mã gia chủ thu hồi đắc ý vẻ mặt, biết Khương tu sĩ lời nói mang theo cảnh cáo, nhưng hắn vẫn cố lấy lại mặt mũi của mình.

" Đã đến giờ lành, các vị còn ở đó thích ý đàm luận." Phương xa đi đến một vị trung niên nam tử, mày rậm mắt to, để người chú ý chính là bên má phải một đạo hung tợn vết sẹo.

" Vạn Quỷ Cốc cũng tham gia cuộc vui sao, xem ra năm nay cạnh tranh không kém." Khương tu sĩ híp mắt nhìn người đến, đề phòng dò xét.

" Các ngươi Thái Nhất tông có thể đến chúng tại sao lại không thể, tìn báo cho thấy năm nay có không ít mầm móng tốt, vị ki Hoả linh căn tu sĩ nếu như Vạn Quỷ Cốc, chắc chắn sẽ cho ra đời thêm một vị Phần Thiên Quỷ Hoả cường giả." Mặt sẹo tu sĩ cũng không chịu thế chèn ép, mạnh mẽ đáp lại.

" Nếu đã như vậy xem ai bản lĩnh hơn, Thái Nhất tông lúc này như mặt trời giữa trưa, kẻ có đầu óc chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này." Khương tu sĩ nói đến đây liền phất tay rời đi, căn bản không thèm chú ý những người khác sắc mặt.

" Hừ, chớ có tực đắc sớm." Mặt sẹo tu sĩ híp mắt, sát ý trong mắt ẩn hiện.

Giang Đông thành Tây môn, mang theo áo choàng hai người Trần Lam nhanh chóng đi vào đại môn, một đường thẳng tiến đến Trần gia bên kia.

" Phụ thân, ta đã chở về." Ngồi trên toạ vị Trần gia chủ lúc này đây đang trầm ngâm ngồi đó, khi phát hiện đã cởi đi ẩn thân Trần Lam hai người, hai mắt tinh quang chợt loé, lấy Trúc cơ tu sĩ thực lực như hắn có thể nhìn ra nhi tử của mình thực lực lúc này.

" Mới thời gian bao lâu, nhi tử của ta đã trưởng thành như thế này rồi sao." Trần gia chủ âm thầm ngạc nhiên nói.

Từng bước đi đến, thiếu niên nhỏ yếu lúc trước đã lột xác hoàn toàn, lúc này đây từng cử chỉ từng bước đi, đều cấp cho người khác một khí độ ngước nhìn, khí độ của một cường giả đang trưởng thành.