Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ

Chương 115: Thần thông tranh đấu




Mộc long to lớn bổng lao thẳng về phía Tinh Vân thế như thái sơn áp đỉnh, thô gáp thân rồng uốn lượng thập phần sinh động như vật sống nhưng nó lại chứa lực lượng không kém của một đầu giao long bình thường.

Mộc long ngũ trảo sắc bén vồ lấy pháp thân của Tinh Vân, ngay cùng lúc đó, Quỷ Độc Giao Nhân Chân thân một chưởng mạnh mẽ đánh ra, cường lực va chạm vào nhau tạo ra một vụ nổ đinh tai nhức óc, cũng theo trong khói bụi tàn tích va đập, vô số vỏ cây trên thân mộc long bay loạn tứ tán.

Quan sát nhìn lại, Mộc Long chỉ còn bán thân thể, rõ ràng sức mạnh của nó vẫn không địch lại đối phương, nhưng Tinh Vân lúc này vẫn không vì thế mà cao hứng, hắn biết sự phụ của mình sẽ không vô cớ ra chiêu vô ích.

Quả đúng không ngoài dự đoán của Tinh Vân, mộc long thân thể nhanh chóng trở lại nguyên vẹn không đến một giây, dường như nó lại to lớn hơn trước, quanh thân đại thụ mọc ra như vật kí sinh của mộc long.

Bạch Liên Mộc Long là chiêu thức phát triển của Mộc long thuật, lại mang theo đó hơi thở của sinh liên nên đã lên đến trình độ sinh sinh không dứt của mộc chi ý cảnh.

Mộc Long mạnh mẽ rống giận, sắc bén long hàm to cắn đến bã vai pháp thân của Tinh Vân, nhưng pháp thân không cử động, một kích trực tiếp bị cắn đến khiến Tinh Vân cũng cảm nhận được bã vai đau nhức.

Tinh Vân khó khăn nhìn lại, pháp tướng tứ chi không biết lúc nào bị quấn chặt bởi thô cứng thanh đằng, thật ra không phải hắn không biết mà là không kịp né tránh, trong lúc Tinh Vân muốn chống lại mộc long công kích liền phát hiện tứ tán vỏ cây đột ngột sinh trưởng thành những thanh đằng quấn lấy không buông.

" Trong lúc chiến đấu nên để xung quanh tình cảnh, bởi vì ngươi sẽ không biết địch nhân còn có ám chiêu tiếp theo nào." Nhìn Tinh Vân như thế Mộ Ly không thừa thế mà đứng nhìn đồ đệ của mình, dạy bảo một hai.

Tinh Vân thật bất đắc dĩ, không phải hắn không để ý mà bởi vì sự phụ của hắn xuất chiêu quá nhanh, đây là trình độ thi triển pháp thuật tự nhiên chỉ có những cao thủ mới làm được.

" Rống."

Một tiếng bi thống rống lên, pháp tướng của Tinh Vân đột ngột bị mộc long thân hình to lớn quấn chặt, vốn chỉ cao năm mét pháp tướng bị Mộc long bao trùm thân thể bên trong.

" Độc Giao Sào."

Tinh Vân bị liên luỵ vậy khốn bên trong, cơ thể pháp lực thúc dục, một cổ hôi tanh độc dịch bổng từ dưới lòng đất sôi trào xông lên, một lục sắc dịch độc giống hệt hủ thực độc giao độc dịch lao thẳng lên trên bao phủ toàn bộ mộc long thân thể, tính ăn mòn quá mạnh khiến mộc long thân thể bị thối rửa, tiếng xèo xèo cùng mùi hôi thối của xác chết làm lây nhiễm xung quanh.

" Ở bẩn tiểu tử thúi." Mục Sinh ba người nhanh chóng bế khí lại, không quên chửi mắng Tinh Vân một câu.

" Phù Vân"

Mộ Ly trong trẻo giọng nói, một chuỗi đám mây nhanh chóng vây khốn bán kín xung quanh Tinh Vân, Vân chi hình thái vốn có đặc tính dung hoà của thuỷ rất cao, lại cộng thêm đối với khí thể có tính chất tương đồng nên rất nhanh hôi thối độc khí bị chúng dung hoà.

" Tiểu tử ngươi phải dạy cho một bài học." Mộ Ly chu mỏ, nàng không ngờ đưa cho hắn hủ thực độc giao lại tai hại đến mức này.

" Xích Vân Loạn Xà Vũ"

Xung quanh bạch vân đột ngột lao ra vô số giây xích có đầu sắc bén được tạo thành từ bạch vân.

Nhìn tưởng chừng như yếu kém xích vân, nhưng một màn tiếp theo khiến Tinh Vân đang quan sát liền thay đổi cách nhìn, xích vân như là một thể lao thẳng vào tầng tầng dịch độc, vốn thuần trắng bạch liên liền dung nhập hủ thực độc tổ trở thành lục sắc thâm thuý.

Tinh Vân cùng to lớn pháp tướng nhanh chóng né tránh xích vân, nhìn cảnh tượng lúc này, xích vân không ngừng vung loạn xạ như bầy rắn nhảy múa cuồng tiếu, Tinh Vân thân thể không nhanh không chậm né tránh đi tầng tầng công kích, đột ngột Tinh Vân dừng lại, pháp tướng to lớn thân thể cuối xuống ôm lấy nhỏ bé thân thể của hắn, vốn giao nhân thân thể đột nhiên biến thành một cái kén giống kim thiền.

" Kim Thiền Thoát Xác."

Tinh Vân đột ngột biến mất thân ảnh bên trong cái kén, theo trầm thấp thanh âm phát ra từ bên trong, bên ngoài lớp kén nhanh chóng bị bông tróc, một đạo thiểm điện đột ngột lao thẳng vượt qua vạn lũ xích vân tiến thẳng đến Mộ Ly trước mắt.

" Sư phụ đắc tội." Tinh Vân trước khi ra tay nói.

" Đến đúng lúc." Mộ Ly nhàn nhạt cười nói.

Tinh Vân một chưởng một chưởng đánh ra, dày đặc âm khí khiến xung quanh trở nên ngộp ngạc khó thở, một loại quỷ khiếu rít rào khiến người khác ớn lạnh.

Một quỷ thủ hiện ra, một bàn tay này có thể bóp nát một người trong tích tắc, màu đen âm khí dày đặc đến đáng sợ, cho dù âm khí tại tử thành cũng không đáng bằng một chiêu này của Tinh Vân.

" Âm Ti Tuyệt Mệnh Thủ."

Kịn người một chưởng muốn đè nát Mộ Ly bên dưới, ngay lúc nàng muốn xuất thủ, một hình ảnh quen thuộc đột ngột lại hiện ra trước mắt mình.

Thất tinh kịch liệt phát sáng phía trên, một đạo ngôi sao bên trong thất tinh đột ngột bừng sáng hơn hết, một màu khói xám bao trùm cả một mảnh bầu trời, ngay khi ánh sáng cực thịnh, một bàn tay xé tan hư ảnh, phía trước mắt nàng liếc tối sầm một mảnh.

" Không tốt." Hai người Mục Sinh nhìn Mộ Ly không né tránh liền lo lắng đứng lên, ngay cả Tinh Vân đang xuất chiêu cũng muốn dừng lại nhưng không kịp, ngay lúc tưởng chừng như quá muộn, một tiếng mèo kêu quái dị phát ra bên dưới.

" Meoooooooo."

Âm Ti Tuyệt Mệnh Thủ bị xé tan tành rồi biến thành những màu đen khí thể nhanh chóng tán loạn, Mộ Ly bên dưới đã hiện rõ thân ảnh, nàng lúc này đã thay hình đổi dạng, vẫn là vóc dáng đó nhưng tai đã biến thành tai mèo, hai tay móng vuốt sắc bên, đặc biệt phía sau là một cự vĩ hai màu trắng đen đan xen.

" Sư phụ." Tinh Vân ngơ ngác nhìn, thật không ngờ người mà hắn gọi là sư phụ bấy lâu nay lại là bán yêu, nhưng điều đó không quan trọng, điều làm Tinh Vân ngạc nhiên là tại sao nàng đột ngột thất thần.

Mộ Ly nhìn chằm chằm Tinh Vân thân ảnh, hai mắt nhìn hắn như muốn khám phá mọi bí mật của đối phương. Mộ Ly nhanh chóng trở lại nhân thể bình thường, nàng hai mắt kích động hiếm có nhìn Tinh Vân như bắt được thứ gì đó quý giá.

" Sư tôn ta biết Thất Tinh Đoạ Lạc là gì rồi." Mộ Ly giọng nói không giấu đi kích động hướng Mục Sinh phía xa đang quan sát.

Tg: Thứ nhất em ra sân, còn sáu em nữa....