Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh

Chương 96: Đấu 3






_" Hừ,nghĩ đánh lén ta ư,cũng xem bản thân là ai...."
Hạ Vũ lách mình,né tránh chưởng phong,tiện đà lộn một vòng cách li rất xa hai nhóm người. Chưởng phong này bắn ra thật sự đúng là không ai có thể ngờ được,không phải bên cạnh,cũng không đứng đằng sau mà lại là Vương Lệ Y đứng đằng trước phát ra. Cũng thực đáng khen,không biết nàng ta dùng cách gì mà có thể vừa tạo khiên chắn,vừa điều khiển mũi kim mang độc dược luồn lách lòng vòng như thế. Theo Mễ Ty,đây là " Vạn Băng Tiêu",dính phải sẽ đem người ta linh khí tiêu tán,cơ thể thì đóng băng trong một tuần. Nói đùa gì chứ mà một tuần,lúc này đây một nháy mắt mất đi linh khí cũng đã là quá đủ để ngươi mất đi cơ hội tiến hoàng gia bí cảnh rồi.
_" Vương Lệ Y,nếu như ngươi đã dám làm ra chuyện này,cũng đừng có trách ta..." Hạ Vũ chỉ có mũi chân chạm trên một chiếc cột,tóc bay phất phất trong gió,tuy nhiên lại không hề có chút nào yếu đuối mà đầy vững chắc cùng tự tin như kẻ trên cao nhìn xuống
_" Ngươi dám..." Vương Lệ Y hất cằm nhìn lại"
Hạ Vũ cũng không giận,cười động lòng người,đáp lại,tiện thể đưa tay vuốt vuốt mấy lọn tóc

_" Ngươi nghĩ ta có dám không ?"
_" Hừ,ngươi đừng nghĩ lấy lời nói mạnh mà uy hiếp,nên cái gì cũng cần dựa vào thực lực. Hạ Vũ a,ngươi nghĩ ngươi tách khỏi bọn ta,ngươi còn có khả năng dành được danh ngạch ?"
_" Ừ,chuyện này cũng khó nói...bất quá tống ngươi xuống lôi đài là có thể..."
Hạ Vũ nhún chân,đem cả thân hình bay lên trên không,năm đầu ngón tay bắn ra năm sợi len,tất cả đều mềm mại,óng ánh dưới ánh mặt trời. Tuy nhiên đối với người trong cuộc,tất cả đều khẳng định,chiêu thức này là vô cùng khó đối phó,điều khiển dạng này vũ khí chứng tỏ kẻ đó nắm giữ,sử dụng linh khí vô cùng thuần thục.
Người phía dưới đều kinh hãi trước diễn biến này,không một ai ngờ tới vừa rồi vẫn còn đứng chung một chiến tuyến,vậy mà chớp mắt đã trở thành kẻ thù đối đầu nhau. Nhưng chuyện này có sao,như thế không phải càng hấp dẫn hơn sao. Ngay cả mấy lão hồ ly ngồi trên tháp cũng đứng ngồi không yên
_" Hừ,Lịch Thừa Bằng, đồ nhi của ngươi đúng là thật tốt a,một mình dám đối đầu với tất cả,nghĩ làm gì vậy..." Nhị Trưởng lão khinh miệt nhìn Hạ Vũ,cất tiếng hỏi
_" Ồ,ta cũng có một câu hỏi y chang ngươi đó Hoàng Vi Việt,không biết đồ nhi bảo bối của ta định làm gì..." Lịch Thừa Bằng tay nhấc chén trà,vuốt vuốt râu,cười khoái trá đáp lại
_" Ngươi..." Hoàng Vi Việt trợn mắt nhìn lại,hắn không hiểu nổi con người này,hắn thực sự cho rằng kia a đầu có thể một mình mà lọt vào bên trong được sao
_" Giới trẻ mà,tự chúng có cách ứng xử của chúng. Không nên cổ hủ ép buộc làm gì.Tu luyện chính là cần như thế..." Thiên Kiếm Kì rất đúng dịp thêm một câu,như có như không cười châm chọc...Đúng vậy,gan dạ,liều mình,nhưng là phải dựa trên cơ sở,nếu không lại trở thành ngu xuẩn,liều mình vô ích
Hạ Vũ đem năm sợi dây len tách ra,chia làm năm hướng công kích Vương Lệ Y. Nàng chọn công kích một người chứ không phải chọn công kích hết thảy đương nhiên là đã cân rõ nặng nhẹ. Bản thân Hạ Vũ nàng cũng không nghĩ một thân dùng luyện khí thập cường đánh ngã Lan Băng Băng trúc cơ,Sở Kì Bá ngang tu vi,ba tên luyện khí chín tầng,còn chưa kể tới mười người ngoại môn đệ tử đang án binh bất động. Mục đích của nàng không phải đối phó mấy người này,mà cuối cùng là đối đầu với Lan Băng Băng dành viên trúc cơ đan kìa,cho nên mọi chuyện cũng không cần thiết.

Năm sợi len như năm con xà,linh hoạt theo điều khiển của Hạ Vũ,tập trung tiến đánh vào trúng nơi bản thân vừa bứt ra. Chính vì đã từng là một phần tử của nó,nên nàng hiểu cái trận pháp này vững chắc tới nhường nào. Muốn phá bỏ cũng không phải không thể,nhưng thứ bỏ ra cũng là đại lượng linh lực. Bù đúng là không nổi mất. Thật sự tính tốt lắm nhưng đến khi năm năm sợi len tiến tới,lại gặp một sự chấn động rất lớn. Chấn động này là bởi từ nội tại bên trong phát ra một lực đạo cực lớn,tựa như bàn tay tóm chặt lấy sợi len,khiến nó không cách nào tiến vào được. Không cần nói cũng biết,kẻ này là ai
_" Lan Băng Băng...?"
_" Hạ Vũ,muội nên biết lúc này là lúc nào..."
_" Băng tỷ nói đúng,bất quá là Vương Lệ Y ra tay đánh lén ta trước..." Hạ Vũ biết bây giờ vẫn chưa phải lúc trở mặt,nhịn xuống đáp trả
Lan Băng Băng nghe vậy gương mặt tỏ ra vạn phần kinh hãi,quay lại nhìn Vương Lệ Y
_" Vũ Vũ nói là thật...?"
_" Muội..."
Hạ Vũ đứng trên cao nhìn hết thart,cười mỉa mai. Lan Băng Băng định diễn trò cho ai xem đây,nàng ta đứng phía sau,tu vi lại là cao nhất,có chút động tình gì phía trước mà không hay biết chứ.
_" Băng tỷ đừng trách Lệ Y,muội ấy dù sao vẫn còn nhỏ..."
Lan Băng Băng chuyển hướng về phía này

_" Nếu vậy,chúng ta hãy xí xóa,bỏ qua để dành danh ngạch trong tay thôi. Thiếu mọi người,ai cũng đều gặp khó khăn,phải không ?"
" Thiếu mọi người,ai cũng đều gặp khó khăn",đây là đang uy hiếp nàng ư?
_" Uh,Băng tỷ nói rất đúng. Tuy nhiên còn có một câu là kẻ thù nguy hiểm nhất không phải từ bên ngoài,mà là từ đồng bạn của ta đánh ra sao,muội bị một lần,cũng không đủ tự tin mà tiếp tục..."
_" Ý muội là...?" Lan Băng Băng hỏi,miệng khẽ nhếch đầy châm chọc. Nực cười,nàng tu vi lại còn cần phải năn nỉ một cái thấp giai hơn sao ?"
_" Ờ,muội đành lựa chọn tiến về nhóm còn lại thôi. Một mình một người làm sao có thể chống đối được hết thảy,vẫn nên dựa dẫm vào ai đó đi. Phải không ?"
Hạ Vũ nói,sau đó mắt nhìn chằm chằm người điều khiển nhóm ngoại môn đệ tử. Đây mới là mục đích chân chính của nàng,triệt để quay mặt với nhóm nội môn đệ tử chỉ để tiếp cận với hắn. Có thể là ngu xuẩn,nhưng Hạ Vũ cảm thấy chuyện này có thể đáng được đánh cuộc
Nhưng đối diện với câu hỏi của Hạ Vũ,người này im lặng không lên tiếng,mày nhíu chặt suy ngẫm đắn đo. Bất chợt,một bóng đen lao vút đến bên Hạ Vũ,giọng nói lạnh lùng
_" Người đi đâu,ta theo đó..."