Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh

Chương 68





Hạ Vũ ngồi ở góc dành cho các tân thủ chuẩn bị lên sàn. Nói ra này cuộc tranh đấu đúng là qui mô thật lớn,riêng cái vụ sơ khảo đảo đảo quanh quanh cũng đã tốn mất hai ngày rồi,cũng may nàng lên sàn đúng là lần thứ hai,nếu có may mắn vượt qua chẳng phải có hai ngày hồi dưỡng sao
_" Mễ Ty,muội nghĩ đối thủ của tỷ lần này sẽ như thế nào ?" Hạ Vũ truyền ầm cho Mễ Ty,con mắt thì đảo quanh,hứng thú khi chứng kiến loạt người còn lại bốc thăm,chuẩn bị này nọ,người vui,kẻ buồn thật muôn màu muôn vẻ.
_" Là Dương Quảng đó hả,có cần muội dò hỏi dùm không ạ ?" Mễ Ty trước ngực rung rung,nó là thấy thật tốt khi không có Lịch Thừa Bằng ở bên chằm chằm nhìn.
Hạ Vũ nghe Mễ Ty truyền âm tới,chỉ lắc đầu,cười đầy thâm ý
_" Không cần,mọi chuyện cái gì tới cũng sẽ tới thôi. Hơn nữa,chẳng phải chúng ta có chiến thuật cả rồi sao,ai đi nữa cũng không có quá nhiều quan trọng"
Hạ Vũ quét mắt,chạm tới đúng phía xa xa hai bóng người tiến lại. Nam thì cao lớn,mạnh mẽ,toàn thân xuyên bộ chiến bào đỏ lửa,nữ thì dịu dàng,thướt tha khi xuyên bộ màu trắng,đúng vậy,đó chính là Nguyễn Chiến Duy cùng Lan Băng Băng. Hai người vừa xuất hiện đã cuốn lấy sự chú ý của mọi người,nam thần với nữ thần hội tụ,không kéo nhân ngó tới mới là lạ đâu. Bất chợt Hạ Vũ nhớ ra ở chính nơi này,lúc này bản thân cùng Lan Băng Băng cũng không có chuyện,mà là với người đứng bên cạnh kia. Tác giả đại nhân có viết rằng Hạ Vũ bị vẻ bên ngoài cùng khí chất của Nguyễn Chiến Duy làm mê hoặc ngay từ cái nhìn đầu tiên,sau đó không dành được tình cảm mà trở thành nguyên nhân đấu đá cùng nữ chính. Hạ Vũ tấm tắc khen tác giả rất tốt,bản thân còn không biết làm sao để làm "một con trư " đúng nghĩa đâu. Vì vậy,chống cằm nhìn nhìn đánh giá Nguyễn Chiến Duy

_" Mễ Ty,nói thật với muội nhé,tuy kia Chiến Duy túi da thật tốt..."
_" Ầy,tỷ đây là ý gì ?" Mễ Ty hắng giọng hỏi
_" Ta chỉ nói cho công bằng thôi. Với lại đấy tương lai là ta dùng làm bạn diễn,vẫn không nên khắt khe quá. Ha ha..."
Hạ Vũ thần thức thì cười đùa cùng Mễ Ty,nhưng bên ngoài mặt lại lạnh tanh,mắt dõi theo đôi nam nữ
_" Thôi thôi,ta cũng nên ra sân rồi..." nói rồi,Hạ Vũ phủi phủi bụi,đứng dậy,chân dấn bước về phía Lan Băng Băng. Thấy vậy Mễ Ty kinh dị nhảy dựng
_" Tỷ đang tính làm cái gì...?"
_" Thì là cái đó đó..."
Xong đâu đó,Hạ Vũ bày ra nụ cười có thể nói là tốt nhất,ngọt ngào nhất có thể,đứng bên cạnh Nguyễn Chiến Duy,lại dùng giọng nói ngả ngớn,điệu đà ra dùng. Tóm lại thấy thế nào cũng là một tổ hợp kinh dị tới dọa người
_Duy ca,ca đã tới a,ca có biết là biết người ta nhớ nhiều lắm không ?" lại như thêm sức thuyết phục,Hạ Vũ còn nắm lấy cả tay hắn đung đưa,bất quá cảm giác trong lòng nàng cũng không ngừng rùng mình
Nguyễn Chiến Duy thấy Hạ Vũ như thế,mày nhăn chặt lại,vội vàng hất tay nàng ra,đồng thời len lén nhìn về phía Lan Băng Băng.

_" Ngươi đang...."
Không để cho Nguyễn Chiến Duy nói xong,Hạ Vũ đã cướp luôn lời
_" Người ta là Hạ Vũ,đồ nhi của Lịch đại trưởng lão mà,chuyện đang làm chính là đang bày tỏ tình cảm nha..."
Nghe những lời Hạ Vũ nói,Nguyễn Chiến Duy mặt mày tối sầm lại. Đang tính nói cái gì thì phía sau một tiếng cười thanh thúy,giọng nói trong vắt tựa nước suối reo
_" Ngươi mà cũng dám đứng trước Duy ca mà nói lung tung này nọ sao ?"
Hạ Vũ ghé mắt nhìn qua,kinh ngạc khi đó là Lung muội tử hôm qua mới bị trúng chưởng phong của Hoàng Vi Việt,tốc độ hồi phục thật sự quá nhanh đi. Hạ Vũ đang tính mở miệng thì lại bị nữ thần Băng Băng cướp mất
_" Lung nhi,không được vô lí,Vũ Vũ mới nhập môn nên cần được chúng ta giúp đỡ,muội sao lại như vậy rồi"
Hạ Vũ trợn trắng mắt,lại nữa rồi,lời nói tại sao luôn luôn bọc gai vậy chứ?
_" Băng tỷ nói đúng. Chỉ là muội có chút hâm mộ Lung nhi hôm qua được yên ấm trong vòng tay của Duy ca thôi. Nói vậy muội cũng không làm phiền,nên trở lại thôi"
Hạ Vũ cười đến thật vui vẻ,muốn dùng tâm kế thì ta đấu tới cùng. Lung nhi a Lung nhi,ngươi thể hiện tình cảm cũng quá rõ đi.

Việc Hạ Vũ lại đây cùng những lời nói gây ra chút oanh động,lại càng dồn mọi người tò mò hơn về người đồ đệ mới của Lịch tiền bối này.
_" Trận thứ sáu Thiên Tinh cùng Dương Vũ,Dương Vũ thắng. Trận thứ bảy Hạ Vũ cùng Dương Quảng,mời lên sàn"
Hai cái tên được đưa ra khiến mọi người đều im phắc,sau đó ầm vang bởi vô vàn lời bình luận. Hạ Vũ từ chỗ nghỉ chờ,đi bộ lên sàn. Mà phía bên kia,một thiếu niên dáng người dong dỏng cao,ngũ quan thanh tú,mái tóc dài xõa ra sau lưng,khoác trên thân là một chiếc áo lông thú trắng muốt. Tất cả có thể nói là hoàn mĩ,tạo cho người ta cảm giác cho tới khi ngươi bắt gặp ánh mắt đỏ rực,hừng hực hận thù nhìn chằm chằm vào kẻ phía trước. Hạ Vũ nhìn thấy người như vậy,trong đầu ngay lập tức vang lên một loại trường hợp " Tẩu hỏa nhập ma". Đến giờ thì nàng biết vì sao mọi người lại sôi trào bình luận rồi. Chưa nói cái khác,qua bao năm đọc tiểu thuyết, Hạ Vũ biết khi bị tẩu hỏa nhập ma nếu như tu vi không bị thụt lùi thì sức chiến đấu sẽ tăng lên gấp bội,nhưng trả giá lớn lắm,đó là mất đi khả năng tư duy,không khác gì một cố máy giết chóc. Nếu như đúng Lăng Vân phỏng đoán người này tu vi đã tới thập cấp như nàng thì sẽ khó giải quyết đây. Xem ra nên áp dụng đánh nhanh thắng nhanh thôi. Vì vậy,ngay khi trọng tài truyên bố bắt đầu,hai người với hai mục đích khác nhau ngay lập tực lao vào
Hạ Vũ mím môi,tế ra thanh lam kiếm mà Lịch tiền bối tặng trước khi về đây. Ngay sau đó bên ngoài ầm vang các tiếng hét
_" Thanh Linh kiếm,Đại trưởng lão cũng dám lấy ra cho nàng ta,xem ra người độ đệ này rất được lòng trưởng lão a" Lan Băng Băng ngồi dưới,mắt mị mị nhìn lên phía trên sân,dõi theo bóng dáng của Hạ Vũ
Hạ Vũ ở giữa trận còn không có tâm trí để phân tranh đi ra ngoài để ý,bởi Dương Quảng đúng là vô cùng khó đối phó. Hắn ta tuy mất đi lí trí,nhưng tấn công lại vô cùng chuẩn xác,liều lượng sử xuất linh khí cũng biến đổi huyền diệu,lúc tưởng chừng như lực kình lại hóa ra chỉ là giả,lúc nhẹ nhàng mà hóa ra đầy ám thương. Hạ Vũ chật vật đối phó,nghi hoặc rằng chiến thuật thượng thừa như vậy làm sao lại là một người mất đi lí trí có thể xuất ra được chứ. Vì vậy mắt hướng lại liếc qua gương mặt của Dương Quảng ,lại không ngờ đúng lúc này hắn ta tung ra chưởng kình phong lao tới. Hạ Vũ phân tâm,do vậy không kịp đối phó,chỉ cảm thấy nhói một cái,sau đó bắn ngã ra phía sau. Dương Quảng cũng không dừng lại mà đẩy mình phóng lên đuổi theo,tiếp tục khởi động linh khí ra chưởng phong tiếp theo.
_" Hạ Vũ,cẩn thận...."