Nữ Phụ Tiên Lộ Gập Ghềnh

Chương 107: Phần thưởng






_" Tại sao lại như vậy ?" Hoàng Vi Việt bật dậy,chạy ra phía ngoài ,nhìn xuống lôi đài bị tàn phá đổ nát tới san bằng,nơi đó cách nhau ở hai đối cực một người thân khoác áo trắng,một người lại là màu đen,cả hai đều bị trọng thương,một chút linh khí cũng không còn. Thiếu nữ áo trắng đúng là Lan Băng Băng,cả người y phục đã bị nhuộm đỏ bởi máu. Người còn lại là Hạ Vũ,quần áo đã bị chưởng phong tàn phá đến không ra hình dạng,lộ ra da thịt toàn vết thương. Bất quá dù nhe thế,cả hai vẫn rất kiên quyết,nửa nằm nửa ngồi nhìn chằm chằm đối phương
_" Ngươi nghĩ ai thắng?" Thiên Kiếm Kì nhau mày hỏi. Lịch Thừa Bằng vẫn mặt vui vẻ rạng rỡ,tựa như đi xem thi đấu bình thường một dạng,người dưới kia không phải là sư đồ của hắn. Chậm chạp nửa ngày mới rì rì nói
_" Người khôi phục linh khí trước sẽ là người thắng thôi. Tuy nhiên, ta biết trưởng môn định làm gì,ta cũng đồng ý với cách làm đó."
Nói rồi,Lịch Thừa Bằng quay sang mặt đối mặt với Thiên Kiếm Kì. Hai người đều nhìn thấy trong mắt nhau suy nghĩ,dù gì cũng là sư huynh đệ cả ngàn năm rồi,tuy nhiên vẫn có ngoại lệ...
Hoàng Vi Việt ngồi bên,nhìn hai người nói chuyện mà không hiểu được gì

_" Hai người là nói cái gì vậy,còn chưa phân thắng bại mà "
Thiên Kiếm Kì quay lại nhìn Hoàng Vi Việt ,trong đó lướt qua sự khinh thường một cái rồi biến mất như chưa từng tồn tại quá kể cả ngươi chú ý cũng không thể thấy rõ được. Hắn cũng không đáp trả mà đứng lên,đi về phía lan can,nhún chân một cái bay lên trên không trung,dùng pháp thuật phóng to lời nói
_" Trận đấu này bất phân thắng bại,cho nên giải thưởng quán quân sẽ chia đều cho cả hai..."
Lời nói của Thiên Kiếm Kì vang vọng toàn trường, ngay sau đó dậy lên các lời thì thầm
_" Gì mà bất phân thắng bại vậy..."
_" Trận đấu còn chưa kết thúc mà..."
Thiên Kiếm Kì trên cao nhìn xuống,mặt uy nghiêm,phóng thích ra thần thức,chèn ép tất cả mọi người
_" Ai có ý kiến gì sao ?"
Tất cả mọi người im bặt,một lời cũng không dám thốt ra. Thủ Thần Kì đỉnh phong tỏa ra thần thức khiến cho họ tim đập chân run,mặt mày trắng bệnh cả ra,ai còn dám ý kiến chứ.
Hạ Vũ nửa nằm nửa quì,nghe Thiên Kiếm Kì nói vậy,mạnh mẽ ngẩng đầu,đang định nói gì thì bị một bàn tay bắt lấy. Nàng quay lại thì thấy gương mặt quen thuộc của Lăng Vân,hắn lắc đầu,sau đó mắt nhìn sâu vào nàng,ý bảo không nên
_" Huynh có ý gì vậy,tại sao bảo muội không phản đối chứ. Trận đấu đã đến bước này,muội đang có lợi thế,không lâu nữa sẽ đem quang năng tụ đủ,chắc chắn sẽ đem Lan Băng Băng đuổi xuống lôi đài..." Hạ Vũ trợn mắt,truyền âm cho Lăng Vân,sau đó cố sức vùng tay khỏi hắn
_" Muội nghĩ muội thắng được Lan Băng Băng sao ?"

Lời này làm Hạ Vũ đang cố sức khựng lại. Đây cũng là câu hỏi theo nàng suốt từ khi biết bản thân xuyên không vào nhân vật phụ. Bản thân vẫn luôn cố gắng,nghĩ lấy sự cố gắng bù đắp tất cả,dù theo đúng nguyên tác mọi chuyện đều sẽ xảy ra,nhưng không phải dù ít dù nhiều mọi thứ cũng đã thay đổi sao. Giống như lúc này đây,vốn dĩ như nàng đọc," Hạ Vũ " hẳn là đã tàn tệ như nàng lúc này,còn Lan Băng Băng phải cao cao tại thượng trên cao nhìn xuống chứ không phải là vô lực ngồi phía kia. đây có phải là dấu hiệu tốt không ?
_" Vậy huynh nói,muội phải làm gì lúc này ?
Lăng Vân thấy Hạ Vũ không nữa kích động,bỏ tay ra,nhìn lên đài cao
_" Muội nghĩ thông là tốt rồi. Phải biết trận đấu này nếu tiếp tục,đôi bên đều sẽ gặp nguy hiểm. Thiên Kiếm Kì chắc chắn sẽ không để điều đó xảy ra,chẳng phải bởi Lan Băng Băng là hắn đồ nhi,mà bởi hai người muội chính là hai quân át chủ của Hoàng gia bí cảnh tháng sau,dù thế nào hắn cũng sẽ không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Vả lại,muội nghĩ hắn dám tự động một mình quyết định sao ?"
_" Ý huynh nói là cả sư phó cũng đồng ý ư,làm sao có thể chứ ?" Hạ Vũ khó hiểu hỏi
_" Có lẽ sư phó là lo lắng cho muội thôi. Sư phó quen Thiên Kiếm Kì ngàn năm có dư,chẳng biết nhiều cũng sẽ thấu hiểu một hai. Vì vậy,Lan Băng Băng ra trận chắc chắn còn chiêu sau,thứ mà Thiên Kiếm Kì giao cho phòng bị bất trắc. Nếu muội cứng rắn xông lên ép nàng ta,chịu thiệt chỉ có là bản thân."
_" Vậy huynh nói làm gì bây giờ ?"
_" Thứ muội phải làm đó là suy nghĩ xem,nên chọn giữa Địa giai pháp khí hay là viên trúc cơ đan đây ?"
Hạ Vũ nghe vậy bật cười. Nàng cũng không thiếu pháp khí đi
_" Muội sẽ lấy Trúc cơ đan..." Hạ Vũ kiên định đáp trả lời ngay mà không cần thời gian suy nghĩ. Lăng Vân thấy thế cực kì kinh ngạc
_" Tại sao lại chọn Trúc cơ đan chứ. Chẳng phải Địa giai pháp khí so với càng tính là lợi hại sao ?"
_" Huynh cũng biết muội bây giờ cần nhất là nó mà. Địa giai pháp khí mà linh khí không đủ dùng cũng chẳng để làm gì. Nếu ăn vào trúc cơ đan,thuận lợi lên giai chẳng phải càng thêm đảm bảo cho trận tiến vào bí cảnh sao " Hạ Vũ làm vậy cũng là bởi nàng dám chắc Lan Băng Băng sẽ chọn pháp khí bởi dù gì trong trận này bản thân đã đem Lôi Kì cùng Bạch Liên Tiêu phá hủy đi rồi,hơn nữa nàng ta cùng vị tam hoàng tử nào đó cũng nên duyên từ viên trúc cơ này mà ra,nếu so đi so lại,Hạ Vũ thà chọn đối đầu với vũ khí lạnh còn hơn với vị tài đại khí thô đó

_" Còn ai phản đối không ?" Thiên Kiếm Kì nhắc lại. Lần này Hạ Vũ hiểu đó là dành cho bản thân cùng Lan Băng Băng
_" Môn đồ không có ý kiến gì cả "
Hạ Vũ mạng mẽ trả lời. Thiên Kiếm Kì thấy vậy có chút ngạc nhiên,không nghĩ tới nàng lại dễ dàng đồng ý như vậy. Nhưng thế càng tốt chứ sao
_" Vậy còn Băng nhi "
_" Đồ nhi cũng nghĩ như thế " Lan Băng Băng yếu ớt trả lời
_" Vậy được rồi. Hai ngươi chọn lấy cái gì nào ?"
Hạ Vũ bật cười. Khi việc chọn dừng đấu thì bảo nàng,đến lúc chọn thưởng lại gọi Lan Băng Băng,Thiên Kiếm Kì cũng quá thông minh rồi
_" Cái này tùy ở người" Lan Băng Băng nói
_" Vậy Hạ Vũ còn chưa tiến trúc cơ nên viên trúc cơ của ngươi đi... "