“Lăng tiên sinh, không đuổi theo ạ?”
Bây giờ, người của quân đội mới ý thức được rằng bọn họ không thể xác định, dò xét nổi thực lực của người đàn ông có vẻ ngoài văn nhã, tuấn tú này.
Lăng Trầm mệt mỏi, xoa xoa ấn đường, lắc đầu.
Khi cấp bậc dị năng của dị năng giả hệ tinh thần chưa đạt tới đỉnh điểm thì mỗi lần sử dụng dị năng, dị năng sẽ hao tổn rất nhanh. Tuy rằng trông Lăng Trầm có vẻ ung dung, nhẹ nhàng, nhưng thật ra anh lại đang ở trong trạng thái cực kỳ mệt mỏi.
Mộ Bạch không phải kẻ dễ ăn, thực lực của cậu chẳng hề tầm thường, nếu không, dị năng của Lăng Trầm đã chẳng hao tổn quá độ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Nếu xác sống Hoan mà ở nơi này, chắc chắn cô sẽ không ngần ngại “chọc thủng” mặt mũi boss phản diện: xem đi, đây chính là cái giá phải trả cho việc làm màu!
*
* *
Đường Hoan đang phải chịu những đau đớn đến cực độ.
Sau khi bị giáo sư Mạc tóm đi, cô bắt đầu rơi vào tình trạng nước sôi lửa bỏng. Mặc dù lão không định giải phẫu cô nhưng lại không ngừng làm thí nghiệm trên cơ thể cô. Lão muốn thử xem xem mình không dựa vào Lăng Trầm có thể nghiên cứu ra được gì không.
Là một giáo sư y học vang danh cả trong lẫn ngoài nước, sao lão có thể cam tâm dưới cơ người khác mãi được. Vì thế, lão vẫn luôn siêng năng tìm dị năng giả hệ tinh thần tới công kích Đường Hoan. Việc làm này của lão quả thật là sự tra tấn tàn nhẫn đối với xác sống.
Vì luôn chung sống với con người nên Đường Hoan đã đè ép gần như toàn bộ bản năng xác sống trong cô xuống, có điều, do liên tục chịu công kích tinh thần nên sự hung tàn của cô đã bị kích phát. Khi bị đưa lên bàn thí nghiệm, Đường Hoan cực kỳ táo bạo, cô gần như là bùng nổ, không ngừng gào rống. Nếu nói được tiếng người, có lẽ cô sẽ hét thẳng vào mặt giáo sư Mạc: Ông từ bỏ đi! Không có Lăng Trầm, trong lĩnh vực nghiên cứu virus xác sống, ông chỉ là cặn bã mà thôi!
“Giáo sư, nếu Lăng Trầm biết chúng ta làm vậy, liệu….” - Có người không kiềm chế được, nuốt khan khi nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của Đường Hoan, sợ hãi lên tiếng.
Giáo sư Mạc cười khẩy: “Liệu sao cơ? Lo cậu ta sẽ vì nữ xác sống này mà trở mặt?”
Việc nghiên cứu chế tạo virus, Lăng Trầm cũng có phần. Anh muốn trở mặt thì phải cân nhắc xem vị nhân vật lớn kia có tiêu diệt anh hay không.
Giáo sư Mạc tự cho là mình rất hiểu Lăng Trầm. Trong ánh mắt của lão, anh là một kẻ điên chỉ chú ý tới y học, sẽ không dễ dàng dao động, từ bỏ y học vì thứ khác.
Chỉ có điều, lần này, giáo sư Mạc đã quá tự tin!
….
Lăng Trầm và người trong quân đội ở lì tại ngọn núi ngoại ô vài ngày.
Mộ Bạch biết mình không phải đối thủ của Lăng Trầm nên từ sau lần đánh trực diện đó, cậu chưa từng xuất hiện lại. Lăng Trầm và các quân nhân chỉ có thể bất lực trở về.
Người trong quân đội cũng cần nhanh chóng quay lại báo cáo. Nếu họ đoán không sai, thiếu niên kia chính là vua xác sống, không bắt được cậu về thí nghiệm thì chắc chắn phải làm công tác chuẩn bị từ sớm! Lúc trước, xác sống không hề có “nhân tính”, có tổ chức, nhưng hiện tại lại được vua xác sống dẫn dắt, tình thế sau này chắc sẽ hoàn toàn khác với bây giờ.
……
Lăng Trầm về căn hộ chung cư của mình. Khi tới trước cửa, anh lập tức phát hiện có điều bất thường, ai đó đã tới căn hộ của anh!
Lăng Trần vặn tay cầm, mở cửa đi vào.
“Hoan hoan…” - Anh thấp giọng gọi hai tiếng, không có ai đáp lại. Anh khẳng định, căn hộ của mình đã bị người ta phá cửa, xông vào, hơn nữa, đối phương còn bắt Đường Hoan đi.