Đường Hoan cũng chẳng giải cho Túc Ảnh cái gì gọi là ân oán cá nhân không liên quan đến người nhà, những câu nói của thánh nhân kiểu này không hề có sức thuyết phục với tên gấu nhỏ nhà cô.
Túc Ảnh chọc chọc trán Đường Hoan: “Thật mê tín.”
Đường Hoan tỏ vẻ không phục: “Nếu em không mê tín gì sao em lại ăn chay, còn giấu chị quyên tiền cho chùa miếu?”
“Em là tên phá của!” - Đường Hoan nhảy dựng lên, muốn chọc lại Túc Ảnh, nhưng dù cô đã nhảy lên cũng chẳng chọc tới trán anh.
Vì vậy, Túc Ảnh lại cười nhạo cô.
Mặc dù nói Đường Hoan mê tín nhưng Túc Ảnh cũng không ra tay quá nặng với Chân Lệ nữa. Có điều, tình cảnh của cô ta cũng chẳng tốt đẹp là bao, sau khi bị “chào hỏi”, sự nghiệp của cô ta gần như “chết đứng” tại chỗ.
Ban đầu, kim chủ của cô ta cũng cho cô ta không ít cơ hội tốt, nhưng sau khi Hoàng Mao nghe lệnh Túc Ảnh, tới chào hỏi vài vị “cá sấu lớn” của giới giải trí thì nào còn người dám nhận củ khoai lang nóng bỏng này nữa.
*
* *
Bị nói tàn nhẫn, độc ác, sau khi chết phải xuống địa ngục, hay bị mắng bằng những lời lẽ vô cùng độc địa, Túc Ảnh đều không quan tâm. Nhưng, anh lại chẳng thể chịu nổi những lời bàn tán, chửi rủa Đường Hoa trên internet.
Vì thế, khi Đường Hoan còn không biết gì, anh đã lấy thân phận tinh anh của giới kinh doanh để tham gia một buổi phỏng vấn trong chương trình liên quan đến tài chính, ngày phỏng vấn trùng hợp là lễ tình nhân.
Nhìn người đàn ông mặc âu phục, đeo giày da với biểu cảm lạnh nhạt, người dẫn chương trình cảm thấy áp lực lớn như núi, nhưng vẫn phải cố gắng khiến bầu không khí trở nên sinh động hơn: “Tiên sinh Túc Ảnh trẻ tuổi lại tài giỏi, chưa đến ba mươi đã có một cơ ngơi to lớn. Hiện tại, tôi xin thay mặt cho phái nữ hỏi tiên sinh một vấn đề……”
“Tiên sinh, xin hỏi, anh có phu nhân[1] chưa?”
Túc Ảnh lắc đầu: “Chưa có.”
Ngay sau đó, anh lập tức bổ sung: “Cách gọi ‘phu nhân’ quá chính thức, tôi đã có cô gái mà mình yêu nhất rồi.”
Người đàn ông mặt lạnh, luôn nghiêm túc khi nhắc tới những kiến thức liên quan đến tài chính đột nhiên trở nên dịu dàng, ấm áp hơn.
Người dẫn chương trình khách sáo, nói: “Có thể được người như tiên sinh yêu một cách chân thành như vậy thì chắc chắn cô ấy cực kỳ ưu tú đúng không?”
Chẳng chút khách khí, Túc Ảnh gật đầu, sau đó, anh lấy điện thoại, bày ra dáng vẻ: ông đây muốn rải thức ăn cho chó[2]....
[2]dân FA được gọi là “cẩu(chó) độc thân”, rải thức ăn cho chó là hành động khoe ra tình cảm cho dân FA thèm thuồng
Anh mở ảnh chụp Đường Hoan lên: “Người tôi yêu, chắc mọi người cũng biết, là cô ấy.”
Màn hình lớn phóng to ảnh chụp của Đường Hoan khiến rất nhiều người được mở rộng tầm mắt.
Sao bảo chỉ là kim chủ thôi mà?
Kim chủ muốn công khai tình yêu trước mặt công chúng ư?
“Tôi biết có rất nhiều người đang phỏng đoán về mối quan hệ của chúng tôi. Tôi có thể nói cho tất cả biết, cô ấy là người tôi yêu nhất trên đời này, không có cái gì gọi là bao nuôi, hay quy tắc ngầm. Nếu cứ phải nói là bao nuôi thì cũng là cô ấy bao nuôi tôi, bởi vì toàn bộ tài sản của tôi đều đã chuyển nhượng cho cô ấy!”
Người dẫn chương trình khóc thút thít: …… Rõ ràng tôi là người dẫn chương trình tài chính, kinh tế, vì sao lại phải chịu cảnh ngược cẩu[3] tại chỗ thế này.
[3]ngược cẩu: hành động các cặp đôi tình tứ với nhau, thân mật với nhau được coi là hành động ngược đãi “cẩu độc thân”, những hành động này được gọi là “ngược cẩu”
“Nếu lại có người tung tin đồn không đúng sự thật, chửi bới cô ấy vô cớ, tôi sẽ đưa người đó ra trước pháp luật, truy tố tới cùng.” - Người đàn ông nói những lời này như chém đi chặt sắt.
Hầu hết tất cả mọi người đều nhìn ra mục đích của anh khi nhận lời phỏng vấn là rải thức ăn cho chó, tuyên bố chủ quyền, tiện thể đe dọa một chút, không để cư dân mạng tiếp tục hắt nước bẩn lên người Đường Hoan nữa.
Có thể làm tới mức này thì chắc chắn không phải kim chủ mà thật sự là người yêu rồi!
Nhưng, quan trọng hơn cả, người đàn ông cao một mét chín, khuôn mặt tuấn tú, vẻ mặt cương nghị, nhìn kiểu gì cũng thấy là một nam thần, vất vả lắm mới xuất hiện trước mắt công chúng, ấy vậy mà mục đích lại là rải thức ăn cho chó! Đớn đau thay!
[1]Diệp mỗ dùng “phu nhân” vì ở những trường hợp có không khí trang trọng một chút thì dùng từ này hợp lý hơn “vợ”, “bà xã”,...