Cố Tuyết Như về nhà, sắc mặt hơi uất giận, Lâm Thâm Thâm cố ý không rõ tình trạng của Tuyết Như trực tiếp đụng vào người cô.
" Như Như, hôm nay tiểu mẹ tự mình xuống bếp, muốn cái gì để tiểu mẹ làm cho con"
" Ăn cô! Có cho không?" Cố Tuyết Như mười phần tức giận, trong mắt phun lửa.
Lâm Thâm Thâm hiểu rõ tính tình của Cố Tuyết Như, cũng không hỏi nhiều cười cười đi vào nhà bếp " Nếu tâm tình Như Như không tốt có thể ngồi ở trên sofa xem tivi chờ tiểu mẹ nấu cơm xong sẽ gọi con xuống ăn"
" Lâm Thâm Thâm, cô con mẹ nó có thể bớt ghê tởm được không? Cứ như đem chính mình làm như mẹ tôi vậy!" Cố Tuyết Như vọt vào phòng bếp bóp chặt cái cổ trắng noãn của Lâm Thâm Thâm, ánh mắt tàn nhẫn làm Lâm Thâm Thâm lạnh sống lưng " Tôi cảnh cáo cô,lần sau thấy tôi thì đi đường vòng, đừng có mà giả mù sa mưa đi lừa các nam nhân. Lừa tôi, kiếp sau đi!"
Thử nghĩ một chút, cô mỗi giờ mỗi phút ở nhà đều nhìn thấy nữ nhân này. Cái gì mà ôn nhu săn sóc, ánh mắt mang theo ý cười đến cùng là tâm địa ngoan độc khiến cô giận sôi máu. Cô cảm thấy gì? Cố Tuyết Như cảm thấy chỉ cần cùng nữ nhân trước mặt này ở một chỗ, cô ghê tởm muốn nôn.
Nhưng cô quả thật xem thường năng lực của Lâm Thâm Thâm.
Lúc đó, Cố Hàng vừa vào nhà đã thấy Cố Tuyết Như đang bóp cổ kiều thê của hắn " Như Như, con thả tay ra, con muốn làm gì? Muốn giết tiểu mẹ sao?"
Lâm Thâm Thâm tròng mắt vừa chuyển, lập tức tương kế tựu kế cầm cánh tay của Cố Tuyết Như ấn mạnh làm cho Tuyết Như càng bóp chặt, hai mắt Lâm Thâm Thâm trợn trắng, miệng không ngừng ho khan. Có thể so với diễn viên hành động còn kinh hơn.
Nếu không phải Cố Tuyết Như biết mình căn bản còn chưa dùng lực có khi còn bị Lâm Thâm Thâm diễn trò lừa cô.
Tuyết Như thấy như vậy cũng không phụ lòng Lâm Thâm, trong tay đột nhiên dùng lực làm cho cái cổ trắng nõn của Lâm Thâm Thâm in dấu hồng ngân mới cảm thấy mỹ mãn vỗ nhẹ hai tay, đi lướt qua người Cố Hàng.
Cố Tuyết Như trong lòng cười lạnh nghĩ: cô nếu không làm như vậy, chẳng phải là uổng phí Lâm Thâm Thâm ra sức diễn xuất sao?
Cố Tuyết Như nghe Cố Hàng nổi giận quát ở phía sau vang lên " Cô là cái súc sinh, xuống tay ngoan độc như vậy! Lâm Thâm Thâm như thế nào cũng là tiểu mẹ của cô, cô xem xem cổ của tiểu mẹ bị biến thành cái dạng gì? Chẳng lẽ cô muốn bóp chết tiểu mẹ sao?"
Cố Hàng một tay giúp Lâm Thâm Thâm đứng dậy, một tay vỗ nhẹ lưng giúp Lâm Thâm Thâm thuận khí.
Lâm Thâm nhẹ xoa cổ của mình, ngực kịch liệt nhấp nhô, Cố Tuyết Như làm cũng không nhẹ khiến cho cổ Lâm Thâm Thâm đau rát lại còn để lại dấu hồng ngân, làm cho Cố Hàng giận không nguôi " Cố Tuyết Như, đứng lại cho ba!"
Nhìn thấy Cố Tuyết Như đi về phòng, Cố Hàng trực tiếp ngăn lại.
Bị Cố Hàng ngăn lại, Tuyết Như thân thể loạng choạng, không chút để ý quay đầu nhìn Lâm Thâm Thâm, rốt cuộc không ức chế được cười ra tiếng " Ha ha ha ha... Con cảm thấy vài dấu hồng ngân này rất hợp với tiểu mẹ. Tiểu mẹ không phải thường xuyên phiền não nên mang vòng cổ gì sao? Bây giờ tự nhiên có vòng ở trên cổ, tiểu mẹ nên cảm ơn con mới đúng!"
Lâm Thâm Thâm vốn hơi thở bất ổn, nghe Cố Tuyết Như nó như vậy thiếu chút nữa hít thở không thông.
" Cố Tuyết Như, có phải bình thường ba rất chiều con, mới nuôi con thành bản tính này phải không?"
Cố Hàng xoa xoa hai bên thái dương, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, gấp gáp nói " Hôm nay ba phải giáo huấn con. Không thể để con thành như vậy được!"
" Ba, cái loại nữ nhân này không chết rất uổng!"Độ ấm tròng mắt Tuyết Như càng thêm lạnh như băng " Bất quá, ba nói rất đúng, nếu con có thể giết người, con nhất định không chút do dự giết chết nữ nhân này!'
" Súc sinh! Quỳ xuống cho ba!" Cố Hàng hoàn toàn tức giận, hai tay run run , chỉ vào mặt Tuyết Như " Ba biết con vẫn oán ba, cho rằng ba bỏ mẹ con, nhưng ba làm như vậy cũng không sai, không phải Lâm Thâm Thâm, cũng sẽ là nữ nhân khác, ba và mẹ con đã còn tồn tại tình cảm gì nữa, miễn cưỡng cùng một chỗ, cũng chỉ làm khổ nhau thôi! Cho nên, Cố Tuyết Như, con vì sao không thể hiểu, muốn nửa đời sau của ba gà bay chó sủa mới bằng lòng an tâm sao?"
" Như vậy con, con cũng nói cho ba biết, cho dù mẹ con không cùng ba vượt qua nửa đời sau, cũng vĩnh viễn không thể là Lâm Thâm Thâm ! Trừ khi con chết, đời này đối với con cô ta chỉ là tiện nhân mà thôi!"
Tuyết Như vừa nói xong, Cố Hàng lập tức giơ tay tát Cố Tuyết Như.
" Nghịch tử! Lại còn dám nói"
Tuyết Như ôm mặt cười đến dị thường quỷ dị. Cô không đau, thật sự không đau, kiếp trước cũng đều là như vậy. Cái gì mà Lâm Thâm Thâm làm bộ dáng đáng thương sau đó làm cho cha và con gái cãi nhau, phạt quỳ, đối với cô mà nói như cơm bữa.
Lâm Thâm Thâm thấy tình cảnh như vậy liền khuyên " Cố Hàng, đừng nóng giận"
Thấy Lâm Thâm Thâm nhỏ bé đáng thương nói như vậy, Cố Hàng muốn phát tác cũng không được " Con phải nhớ, mặc kệ như thế nào, chúng ta đều là người một nhà , ba chỉ hy vọng người một nhà có thể hòa thuận với nhau"
Tuyết Như rất muốn phản bác, cái nữ nhân này căn bản không đáng hai chữ người nhà! Nhưng nhìn Cố Hàng như muốn tức giận lại nhẫn nhịn " Đã biết"
Nói xong lời này, Tuyết Như liền quay đầu đi lên lầu.
Nhìn sự việc xảy ra, trong lòng Lâm Thâm Thâm hả hê nhưng cũng sợ hành vi bóp cổ của Cố Tuyết Như không nhẹ.