Nữ Phụ Nhưng Vẫn Có Thể Tồn Tại

Chương 44




Lý Thắng và Trịnh Thảo Thanh cùng tay trong tay, sánh bước bên nhau ở trung tâm thương mại lớn nhất của thành phố A.

Nhớ lại việc gặp Giang Úc Noãn khi nãy, Lý Thắng nghĩ chắc là cô vợ bé nhỏ của hắn sẽ bị sang chấn, ảnh hưởng rất lớn đến tâm lý của cô.

Thảo Thanh vốn mỏng manh, yếu đuối lại hiền lành, thế mà hắn phút chốc không sát kề bên cô, hại cô gặp phải ả đàn bà mưu mô, xảo trá Úc Noãn đó.

Hắn cảm thấy vô cùng áy náy, rồi lại thấy càng thương yêu Thảo Thanh nhiều hơn nữa.

Vì để chuộc lại lỗi lầm sơ suất của mình, Lý Thắng đã dẫn cô đi mua sắm cho thoả thích.

Hắn đưa cô tới cửa hàng thời trang nổi tiếng YW.

Hãng thời trang này còn xuất phát từ những doanh nhân, những nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế.

Hãng YW nổi bật từ trong đến ngoài nước, về phong cách thì chủ yếu hướng tới xây dựng hình ảnh một người phụ nữ sang trọng, hiện đại, đa phong cách ẩn chứa bên trong đó nét đẹp nhẹ nhàng, thanh lịch, lại tự tin và quyến rũ,....

Thảo Thanh được hắn dẫn dắt đi vào trong cửa hàng, các nhân viên ở đấy vừa nhìn là nhận ra rõ hắn là một nhân vật tầm cỡ.

Bởi lẽ hắn chính là Chủ tịch của tập đoàn Lý Thịnh, là một kẻ có quyền có thế nhất ở cái thành phố A này.

Vì thế hắn vừa bước chân vào là hàng loạt nhân viên nhiệt tình đi đến tiếp đón hắn một cách trịnh trọng.

Có điều ai ở đây cũng có chung một điểm, đó là tỏ ý khinh thường và ghét bỏ Thảo Thanh, người con gái may mắn đứng kế bên khoát tay hắn.

Nhưng những nét ghét bỏ, coi thường ấy bọn họ nào dám để lộ ra bên ngoài.

Một, hai cô nhân viên cố gắng kiềm chế suy nghĩ của mình, giả tạo đi lại chỗ của Thảo Thanh và mời cô dạo một vòng xem thử quần áo.

Lý Thắng thì ngồi ngay ghế salon ở khu VIP và chờ cô, nay hắn sẽ cho cô tự lựa chọn thoải mái những món đồ mà cô thích.

Có lẽ từ trước đến nay, tuy hắn luôn nuông chiều cô, nhưng cô vốn có tình giản dị, mộc mạc lại không thích cầu kỳ.

Bởi thế nên cô chẳng bao giờ tự mình lựa chọn nhất là những món đồ xa xỉ.

Vì vậy đa phần toàn là do hắn chủ động, cưỡng ép cô phải nhận lấy những món đồ mà hắn lựa chọn và mua tặng cô.

Và rồi hôm nay có một chút chuyện tồi tệ xảy ra, để chuộc lỗi hắn đã ngỏ ý, thuyết phục cô hãy mua sắm, tiêu xài tiền của hắn đi.

Có điều cô vẫn còn ngại ngùng không dám tiêu tiền, hắn mãi làm ba cái trò ấu trĩ năn nỉ cô.

Cuối cùng cô cũng gật đầu đồng ý và theo hắn tới cửa hàng thời trang YW.

Nhưng với một điều kiện, đó là phải do cô tự lựa chọn và quyết định, hắn không được can thiệp vào cái gì hết.

Hắn tuy có chút không cam lòng nhưng vẫn phải gật đầu đồng ý với cô.

Cả đời này hắn chỉ muốn cô tiêu tiền của hắn, hắn muốn cho cô hết mọi thứ tốt đẹp nhất trên đời này.

Vả lại cô cũng sắp là vợ của hắn, là phu nhân của tập đoàn Lý Thịnh, thì cớ gì cô còn phải ngại ngùng khi tiêu tiền của hắn chứ.

...-------------------------...

Lý Thắng ngồi ngay ghế salon và để Thảo Thanh tự do đi mua sắm.

Vì là Chủ tịch của một công ty lớn, thế nên hắn tranh thủ thời gian rảnh rỗi lúc này và ngồi xử lý công việc.

Còn Thảo Thanh thì được hai ba cô nhân viên dẫn đi xem vài món hàng, ngoài mặt nhiệt tình nhưng bên trong đầy câu mắng chửi.

Thảo Thanh cũng không phải dạng yếu mềm, ngu dốt, cô vốn đã nhìn thấu được tâm tư suy nghĩ của bọn họ ngay từ lúc đầu, và cô chỉ liếc mắt nhẹ, nhếch mép cười khinh bỉ.

Sau đó cô cố tình bắt họ phải tự mình đứng sát bên cô, phục vụ cho cô.

Cô đây chính là muốn chấn chỉnh lại cái đám người thích xem thường người khác này.

Thảo Thanh làm đúng vai diễn mềm yếu, mỏng manh và có chút ngây thơ.

Cô cố tình hỏi về quá trình sản xuất hay ý nghĩa của từng bộ trang phục, túi xách và giày cao gót.

Ba nữ nhân viên có chút không kiên nhẫn với mấy cái câu hỏi đầy ngu ngốc đó, liền cố tìm cớ còn vài việc cần xử lý.

Sau đó cả ba người chuyển sang cho một nữ nhân viên mới vào làm đi tới phục vụ Thảo Thanh.

Cũng may cho nữ nhân viên mới này, cô ấy không có mất cái suy nghĩ xấu xa, khinh bỉ hay gì hết.

Cô nhân viên mới vẫn tiếp tục phục vụ, giới thiệu mọi sản phẩm ở cửa hàng YW, cô ta chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình và không hề có chút suy nghĩ lệch lạc nào cả.

Thế nên Thảo Thanh cũng không làm khó gì cô ta quá nhiều.

Phải nói không hổ danh là nhãn hàng thời trang nổi tiếng, từ những thiết kế quần áo cho đến túi xách, phụ kiện,...!Đều rất là bắt mắt.

Sang trọng cũng có, thanh lịch cũng có, tinh tế nhẹ nhàng lại càng không thiếu.

Cách bố trí, sắp xếp ở đây rất là nhẹ nhàng nhưng lại rất bắt mắt.

Không kể đến giá cả của một cái váy ở đây.

Một chiếc váy đơn giản nhất giá cũng phải tầm năm đến sáu chục triệu tiền Việt.

Thật sự mà nói, cả đời này của Thảo Thanh nếu không may mắn bắt được con cá vàng thì cho dù cô có làm việc cực khổ đến suốt đời, thì ngay cả cơ hội đặt chân vào cửa hàng còn không có, huống chi là mua một món đồ nhỏ trong này.

Thảo Thanh nay cũng sẵn dịp xả stress trong người, nên cô cũng không ngại ngùng gì nữa và tiếp tục lựa chọn những món đồ xa xỉ mà bản thân thích.

Hôm nay cô cảm thấy cô quá là xui xẻo, gặp ngay ả đàn bà Úc Noãn kia, đã thế còn phải bộc lộ ra bản tính thật sự của mình.

Thật là làm cho tức chết mà.

Đã thế còn vướng thêm vụ việc của Giang Mạc, người đàn ông mà cô thật sự yêu thương say đắm.

Nhắc tới hắn, cô lại chút ngờ vực.

Bởi lẽ không thể nào tròn một khoảng thời gian ngắn mà hắn lại đi công tác nhanh như vậy được.

Lẽ nào Giang Mạc đang che giấu điều gì đó với cô? Bao nhiêu câu hỏi cứ lấn áp trong đầu cô từ sáng cho tới bây giờ.

Cô nghĩ chắc lát nữa phải tìm cách hỏi một chút thông tin từ Lý Thắng mới được.

Thảo Thanh sau một hồi thử đồ và ưng được vài ba chiếc váy.

Cô tính sẽ chọn thêm nữa nhưng sợ bị lộ ra cái bản chất hám tiền nên đành khép nép bản thân lại.

Tiếng guốc cộp cộp trên nền vang lên, dần dần Lý Thắng nghe càng rõ hơn âm thanh ấy.

Biết chắc cô đã xong việc mua sắm nên hắn nhanh nhẹn quay đầu lại nhìn Thảo Thanh.

Cô cũng nhanh chân đi tới chỗ hắn, sau đó liền cúi người, ở cái thế phía sau ôm lấy cổ của hắn.

Nay cô chủ động hôn lên má của hắn, làm cho hắn có chút bất ngờ nhưng rồi vui mừng khôn xiết.

Hắn cưng chiều nựng một bên má của cô.

Rồi bản thân đứng dậy đi tới kế bên cô, và khoát tay qua cái eo thon nhỏ của cô.

Cả hai cùng nhau đi ra ngoài, còn về những bộ quần áo thì đã có người sắp xếp thanh toán và sẽ chuyển về nhà sau.

Người có tiền chính là như vậy, khi đi mua sắm chẳng cần phải làm mấy việc vặt xách đồ này nọ, đến cả việc thanh toán cũng chẳng cần nhúng tay vào.

Chỉ cần bản thân người giàu có ưng ý và chỉ tay, vài giây sau món đồ được chọn đã nhanh chóng trở thành vật sở hữu của chính mình.

...----------------------------...

Thảo Thanh ép sát vào người Lý Thắng, ôm chặt một cánh tay của hắn và nũng nịu, cất lên cái giọng ngọt như lịm và nói:

- Anh à! Tụi mình cũng sắp cưới nhau rồi....!Hay là chúng ta mời mấy anh Giang Mạc này nọ, cùng nhau tổ chức tiệc đi.

Tại quán cũ của tụi mình ấy.

Thấy cô hiếm khi ngỏ ý muốn tổ chức tiệc tùng, hắn có chút vui vẻ, hắn khều nhẹ lên chóp mũi của cô và nói:

- Được thôi, theo ý em.

Thấy hắn vừa gật đầu đồng ý, cô liền nhanh miệng, trông có vẻ là vô tình nhưng thật chất là cố ý, cố giả vờ nói:

- Ấy chết, em quên mất.

Anh Mạc đang đi công tác cơ mà, làm sai tham gia tiệc được đây.

- Em bảo sao cơ? Hắn đâu có đi công tác đâu chứ.

Quả đúng như cô nghi ngờ, nhưng cô vẫn dùng cái vẻ mặt ngây ngốc hỏi lại Lý Thắng:

- Ơ? Sao lúc sáng em gọi anh ấy có chút việc, và anh ấy bảo là đang đi công tác ở nước ngoài cơ mà...?