Ngay cả Giản Duẫn Thừa cũng không có đoán trước được đối phương sẽ khách khí mà cùng chính mình nói chuyện như thế, hơn nữa còn mang đến cho chính mình một bút phong phú tài chính.
"Phong tiên sinh thật sự muốn đầu tư cái hạng mục này?" Giản Duẫn Thừa nhíu mày, tổng cảm thấy sự tình không đúng lắm.
Không phải nơi nào có vấn đề không đúng lắm, là quá mức thuận lợi không đúng lắm.
"Không sai, hy vọng Giản tiên sinh có thể cho tôi tham dự một phần." Phong Úy cũng thực trực tiếp, mục đích nói được thực minh bạch.
"Việc này còn thỉnh Phong tiên sinh để tôi suy xét thêm."
"Không nóng vội, cậu chậm rãi suy xét, chậm rãi nghiên cứu." Phong Úy nói, "Chờ cậu suy xét rõ ràng lại liên hệ với tôi là được, đây là phương thức liên hệ của tôi."
Phong Úy đưa cho Giản Duẫn Thừa một cái phương thức liên hệ.
"Mạo muội hỏi một câu, Phong tiên sinh vì sao nhìn trúng công ty Giản gia của chúng tôi?"
"A, bởi vì tôi cùng Duẫn Mạch là anh em kết nghĩa."
Phong Úy cố ý không nói mối quan hệ của mình cùng với Giản Nhất Lăng, chỉ tránh nặng tìm nhẹ mà nói cùng Giản Duẫn Mạch có quan hệ.
Ôn Nhược hôm nay lại tới Công ty khoa học kỹ thuật Hoàn Du tìm Giản Duẫn Thừa.
Thời điểm tới nơi, Giản Duẫn Thừa vừa vặn đưa Phong Úy rời đi.
Trong nháy mắt nhìn thấy Phong Úy, Ôn Nhược chấn kinh rồi.
Cô ta biết Phong Úy, vị đại lão này là đỉnh cấp nổi tiếng trong giới.
Làm Ôn gia tiểu thư, cô ta từng có vinh hạnh ở một lần tụ hội đứng nơi xa mà nhìn thấy qua Phong Úy.
Nhưng mà không thể có giao thoa nhiều hơn.
Không nghĩ tới hôm nay thế nhưng sẽ ở công ty của biểu ca nhìn thấy Phong Úy.
Hơn nữa thoạt nhìn, biểu ca cùng Phong tiên sinh còn rất thân thiết.
Giản Duẫn Thừa đưa Phong Úy rời đi, sau đó liền trở về văn phòng của mình, Ôn Nhược liền ở trong văn phòng của anh chờ anh.
Hôm nay Ôn Nhược đưa tới cho Giản Duẫn Thừa điểm tâm ngọt của một cửa hàng đang rất nổi tiếng.
"Biểu ca, loại bánh kem này hiện tại trên mạng thập phần nổi tiếng, em vừa rồi đi ngang qua phải đợi nửa giờ mới mua được."
Ánh mắt Giản Duẫn Thừa ở trên mặt bánh kem dừng lại một hồi lâu.
Tiểu nha đầu thích ăn.
Trong nhà những người khác đều không phải thực thích ăn đồ ngọt, chỉ có tiểu nha đầu thích ăn nhất.
Bánh kem này nếu là cho em ấy ăn, hẳn là em ấy sẽ thực vui vẻ.
Nhưng mà Giản Duẫn Thừa cũng chỉ có thể là ngẫm lại, bởi vì anh biết hiện tại ở bên người chuẩn bị bánh kem cho Giản Nhất Lăng, đã không phải là mấy người anh trai bọn họ.
Nhìn thấy Giản Duẫn Thừa nhìn chằm chằm bánh kem, Ôn Nhược cho rằng hôm nay mình mua bánh kem là đúng rồi.
Sau đó lại hỏi Giản Duẫn Thừa, "Biểu ca, vừa rồi cùng anh đi ra là Phong tiên sinh phải không?"
"Em quen biết ông ấy?" Giản Duẫn Thừa hỏi một câu.
"Không tính là quen biết, chính là trước kia đã gặp qua, ông ấy chính là một vị đại nhân vật." Thời điểm nói ra lời này, trong giọng nói của Ôn Nhược không tự giác toát ra sự sùng bái cùng kính trọng.
Sau khi nghe thấy Ôn Nhược cũng không quen biết Phong Úy, Giản Duẫn Thừa liền đem tầm mắt từ trên người cô ta thu trở về.
Anh vừa rồi cho rằng Ôn Nhược có thể giải đáp nghi vấn của mình, biết vì cái gì Phong Úy một đại nhân vật như vậy sẽ đến tìm anh.
Ôn Nhược lại ở trong văn phòng của Giản Duẫn Thừa một hồi lâu mới rời đi.
Sau khi về đến nhà, Ôn Nhược đem chuyện hôm nay ở trong công ty Giản Duẫn Thừa nhìn thấy Phong Úy nói cho Thái Thấm Nguyệt biết.
Thái Thấm Nguyệt nghe xong vẻ mặt khϊếp sợ.
"Phong Úy? Thật vậy chăng? Ông ta tự mình đi đến công ty của Giản Duẫn Thừa?"
"Ân, thiên chân vạn xác, con tận mắt nhìn thấy."
"Vị biểu ca này của con hiện tại thật là không thể xem thường, ngay cả Phong Úy Phong tiên sinh cũng đều đi đến công ty tìm nó!"
"Đúng vậy, biểu ca hiện tại thật sự rất lợi hại."
"Vậy con nhất định đối với nó tốt một chút, thừa dịp nó cùng Giản Nhất Lăng quan hệ không tốt, con hãy biểu hiện cho thật tốt, làm nó cảm nhận được tình cảm của em gái."
"Ân."