Lại nhìn cái rương nhỏ để trên bàn kia, bên trong còn có nhiều món khác thoạt nhìn rất bình thường, nhưng trên thực tế không biết cất giấu cái trang bị nhỏ có dạng uy lực lợi hại gì.
Tức khắc đối với sinh hoạt tương lai của Thịnh gia sinh ra lo lắng..
Sinh hoạt của Thịnh gia sau khi kết hôn.. Hẳn là sẽ tương đối nhấp nhô đi?
Giản Nhất Lăng đem vòng tay điện tử mang, đem rương nhỏ thu hảo.
Kế tiếp năm người cùng nhau ở nhà hàng dùng cơm.
Trong bữa tiệc Ngụy Tề Thụy vẫn luôn ý đồ tranh thủ Phong Úy hảo cảm.
Nhưng mà Phong Úy đối với Ngụy Tề Thụy vẫn luôn lãnh lãnh đạm đạm lạnh lẽo.
Ngược lại là đối với Giản Nhất Lăng biểu hiện đến có chút nhiệt tình.
Giản Nhất Lăng đối với ai phản ứng cũng đều không nhiệt liệt, đối với Phong Úy cũng không ngoại lệ.
Cái này làm cho không khí trên bàn cơm có vẻ có chút quỷ dị.
Chờ sau khi dùng cơm xong, Ngụy Tề Thụy đưa ra ý kiến muốn đưa Phong Úy đi đến nơi ông ấy ở, bị Phong Úy cự tuyệt, Phong Úy muốn cùng Giản Nhất Lăng cùng nhau trở về.
Giản Nhất Lăng là cùng Địch Quân Thịnh cùng nhau tới, cho nên cũng liền biến thành Địch Quân Thịnh đưa Phong Úy trở về.
Trên đường, Địch Quân Thịnh lái xe, Phong Úy cùng Giản Nhất Lăng ở trên ghế sau nói chuyện phiếm.
Phong Úy cố ý đem tấm chắn ngăn cách ghế trước và sau kéo xuống, làm cho Địch Quân Thịnh đang điều khiển xe nghe không được ông ấy cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện phiếm.
Vừa rồi Ngụy Tề Thụy cùng lão giả béo ở đó, Phong Úy cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện không có thuận tiện, hiện tại đã không có người không liên quan, có một số lời nói liền có thể nói.
"Tiểu Lăng, con như thế nào cùng người của Trung Nghĩa Minh hỗn tới cùng nhau?" Phong Úy khó hiểu hỏi.
"Cùng A Thịnh đính hôn." Giản Nhất Lăng trả lời.
"Chuyện đính hôn ta có nghe anh hai của con nói, cậu ấy vì thế hơn phân nửa đêm mà chạy tới chém một thân cây ở cửa sau bệnh viện."
Không có biện pháp, không thể đánh người, đánh hỏng rồi em gái sẽ đau lòng, cũng chỉ có thể đi chém cây phát tiết một chút.
"Bất quá ta không suy nghĩ không rõ, như thế nào liền thích Địch Quân Thịnh này đâu? Bởi vì cậu ta lớn lên đẹp sao?" Phong Úy buồn bực ở chỗ Giản Nhất Lăng là như thế nào cùng Địch Quân Thịnh đi đến cùng nhau.
Địch Quân Thịnh ở kinh thành tiếng gió cũng không tốt.
Trừ bỏ trên phương diện quan hệ nam nữ sạch sẽ, những mặt khác chính là một kẻ ăn chơi trác táng không hơn không kém.
Phong Úy nhận thức Địch Quân Thịnh gia gia, cùng Trung Nghĩa Minh cũng có chút sâu xa, chút sâu xa này còn rất thâm, một chốc một lát đều nói không rõ.
Cho nên Ngụy Tề Thụy bọn họ xưng hô với ông ấy một tiếng tiền bối.
Nhưng ông ấy đối với Địch Quân Thịnh mới nhậm chức gia chủ Địch gia cũng không phải thực xem trọng.
"Đẹp, người cũng tốt." Giản Nhất Lăng trả lời.
Địch Quân Thịnh đẹp là thật sự, giá trị nhan sắc là tối cao trong những nam nhân mà Giản Nhất Lăng đã gặp qua, nhìn đến tâm đềi sẽ nhảy bang bang.
"Cũng đúng, con nếu là thích, cũng không có gì, lớn lên đẹp ít nhất đẹp mắt, chính mình nhìn thoải mái."
Phong Úy nhưng thật ra không cảm thấy có cái vấn đề gì quá lớn, bất quá ông ấy vẫn có thể minh bạch cái loại chua xót này của Giản Duẫn Mạch.
Rốt cuộc em gái đáng yêu như vậy lại bị lang ngậm đi rồi, sau đó phải bị một ngụm một ngụm ăn luôn, chỉ là ngẫm lại liền cảm thấy ngực đau.
Sau đó Phong Úy lại đối với Giản Nhất Lăng, "Đúng rồi, TXG-48 nghiên cứu phát minh thế nào?"
Trước khi Giản Nhất Lăng trở lại kinh thành, cô đang cùng đoàn đội phát minh nghiên cứu đang nghiên cứu phát minh khoản tân dược này.
"Lâm sàng kỳ2, trước mắt thuận lợi."
"Con lần này có thể cho ta phân một ly canh được không?"
"Không thể."
"Quyết đoán như vậy? Ta cho rằng con ít nhất sẽ suy xét một chút."
"Đính hôn, muốn cùng A Thịnh cùng nhau dùng một số tiền." Giản Nhất Lăng nói.
"Con cái tiểu tham tiền, thật là chỉ để tiền trong mắt."
Giản Nhất Lăng tham tiền cũng không phải chuyện ngày một ngày hai.
Lạc Hải Sâm lớn như vậy, một cái bệnh viện thành lập lên đặc thù như vậy, mỗi một bút trướng cô đều tính đến rành mạch.