Sau đó Giản Dật Hành lại nhấm nháp thăn bò, thịt chất trơn mềm, hương vị càng không cần phải nói, hơi hơi cay một chút, rất ngon miệng, đem thịt bò ưu điểm đều phát huy ra tới.
Giản Dật Hành lại một đạo thức ăn một đạo thức ăn đều ăn qua.
Mỗi một đạo thức ăn đều làm anh thực kinh hỉ thực vừa lòng.
Anh còn chưa từng biết nguyên lai Giản Nhất Lăng trù nghệ tốt như vậy.
Nữ nhân bên người Giản Dật Hành, Giản Nhất Lăng là người đầu tiên nấu cơm.
Hơn nữa làm được còn ăn ngon như vậy, so với quán ăn bên ngoài còn muốn mỹ vị.
Mẹ của anh Nhiếp Quân là một người hấp tấp, cãi nhau còn được, nấu cơm thì bỏ đi.
Mà nữ nhân Giản Dật Hành quen biết ở võ quán cũng đều là..
Dù sao đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy tiểu nữ sinh nấu cơm, cũng là lần đầu tiên ăn.
Cuối cùng không chỉ có thức ăn trên bàn bị ăn đến sạch sẽ, liền cơm trong nồi cơm điện cũng không còn một hạt.
Thời điểm nấu cơm Giản Nhất Lăng có dự cảm lượng cơm anh ăn sẽ nhiều hơn so với những người khác, nhưng không nghĩ tới có thể lớn như vậy.
Cô vẫn là xem nhẹ lượng cơm Giản Dật Hành ăn.
Giản Dật Hành nguyên bản lượng cơm ăn cũng xác thật so với các anh trai khác trong Giản gia muốn lớn hơn một chút, nhưng hôm nay anh ăn so với ngày thường còn nhiều hơn một ít, bởi vì đồ ăn rất ngon miệng.
"Cảm ơn." Giản Dật Hành rất khó có được chủ động cùng Giản Nhất Lăng nói một câu.
Bất quá anh thực mau lại đem ánh mắt từ trên người Giản Nhất Lăng dời đi.
Vẫn là không thích cùng nữ hài tử phiền toái nhiều lời.
Câu "Cảm ơn" này đã rất khó có được.
###
Giản Nhất Lăng bọn họ sau khi rời đi, Giản Dật Hành thực nghiêm túc mà truy vấn Giản Dật Thần, "Vụ bắt cóc lần trước cụ thể quá trình nói cho anh nghe."
"Anh, đừng, đừng bồi em luyện tập, em luyện không nổi.." Giản Dật Thần túng quẫn.
Anh cho rằng anh trai hỏi chi tiết ngày đó, là muốn dạy anh nên như thế nào đánh trả.
"Không luyện, nói quá trình." Giản Dật Hành trên mặt như cũ không có biểu tình gì.
"Ngao.." Giản Dật Thần yếu ớt, nhỏ giọng mà đem chuyện lần đó miêu tả một lần.
Sau khi nói xong, Giản Dật Thần lại nhỏ giọng hỏi một câu, "Anh, anh hỏi quá trình này làm gì?"
"Báo thù cho em."
Em trai anh chỉ có thể bị anh đánh, mẹ anh đánh cũng có thể, nhưng mà người ngoài đánh không được.
"Anh, không có việc gì, anh xem em hiện tại không phải vẫn tung tăng nhảy nhót sao?"
Giản Dật Thần hì hì cười, thoạt nhìn như một người không có việc gì.
Nếu không phải Giản Dật Hành biết em trai mình trên thực tế là cái dạng người gì, lúc này đều đã tin anh ấy là thiên chân vô tà.
"Em sau lưng đã động tay qua?" Giản Dật Hành liếc mắt một cái nhìn thấu.
Giản Dật Thần là cái người chịu thiệt sao.
Có thể làm anh chịu thiệt cũng chỉ có người trong nhà, người ngoài là không được.
"Hì hì." Giản Dật Thần cười nói, "Vẫn là anh hiểu em."
"Người phía sau màn đâu?"
"Là người của Tần gia, em đang tìm một cơ hội, làm Tần gia chính mình loạn."
"Chính mình cẩn thận, chơi như thế nào đều được, nhưng đừng lại đem chính mình đưa vào."
"Biết biết, anh yên tâm đi, trên tay em còn có vệ sĩ do chính anh giúp em huấn luyện, sẽ không có việc gì."
"Bọn họ cũng không phải vạn năng."
"Anh, anh phải có tin tưởng đối với em!"
Giản Dật Hành cũng liền không lại truy vấn.
###
Ngày hôm sau, Giản Nhất Lăng trước khi ra cửa đã chuẩn bị cho Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần cơm hộp.
Hai hộp cơm giữ ấm màu đen không có hoa văn dư thừa.
Giản Dật Hành rất xem trọng cái hộp cơm kia.
Là do Giản Nhất Lăng vì Giản Dật Hành cùng Giản Dật Thần chuẩn bị.
Mà phần của Địch Quân Thịnh lại đơn độc tách ra, anh không thể ăn đồ ăn quá dầu mỡ.
Giản Dật Hành mở hộp cơm ra xem một cái.
Cùng thái sắc ngày hôm qua không có lặp lại, thoạt nhìn đều thực mỹ vị.