Giản Vũ Tiệp miệng mở cả buổi, lúc sau mới khép lại được.
Sau đó hỏi Giản Nhất Lăng ngồi đối diện, "Tiểu Lăng, em không kinh ngạc sao?"
"Kinh ngạc." Vẻ mặt bình tĩnh mà trả lời.
"Ách.." Tiểu Lăng, biểu tình kinh ngạc không phải như thế!
"Ân tỷ khá tốt." Giản Nhất Lăng lại nói.
Cô thích Ân tỷ, Ân tỷ làm chị dâu của cô cũng khá tốt.
Đương nhiên tiền đề còn phải là hai người bọn họ thích lẫn nhau.
"Tiểu Lăng em cũng cảm thấy cô ấy tốt sao?" Giản Vũ Mân rất có hứng thú mà hỏi Giản Nhất Lăng.
"Ân."
"Nhưng mà cô ấy người này quá vô tình, quay đầu liền không nhận." Giản Vũ Mân có chút bực bội.
Không thể nói tới là bởi vì La Tú Ân quay đầu không nhận người bực bội, hay là bởi vì chính mình mị lực không bằng lúc trước liền fan đều lưu không được mà bực bội.
"Anh, anh hãy cố lên, trở thành người đầu tiên trong chúng ta thoát cô đơn!" Giản Vũ Tiệp vì Giản Vũ Mân mà cổ vũ.
Nếu chuyện của anh trai thành, vậy cậu liền lại có nhiều thêm một vị đại tẩu xinh đẹp a!
Lúc này điện thoại Giản Nhất Lăng vang lên, là Giản Dật Thần gọi lại đây.
Điện thoại chuyển được, Giản Nhất Lăng nghe được chính là tiếng cầu cứu của Giản Dật Thần.
"Tiểu Lăng cứu mạng, em mau tới cứu anh!"
"Anh ở đâu?"
Thanh âm mềm mại có chút sốt ruột.
"Anh ở nhà."
"Ai thương tổn anh?"
"Còn có ai, anh trai anh a! Em lại không tới, anh liền sắp bị anh ấy đánh chết!"
"..."
Anh trai Giản Dật Thần, là Giản Dật Hành.
Tiệc đính hôn của Giản Nhất Lăng anh ấy không có tới, bởi vì anh ấy lúc đó đang ở nước ngoài đến một nơi phi hòa bình hộ tống phóng viên chiến tranh, một chốc một lát cũng không về được.
Không nghĩ tới Giản Dật Hành đến kinh thành việc đầu tiên cư nhiên là đánh em trai của mình một trận.
Giản Dật Thần năng lực chịu trận, đại khái chính là như vậy được luyện ra.
Nghe được là Giản Dật Hành tới, biểu tình của Giản Vũ Mân cùng Giản Vũ Tiệp đều có điểm cứng đờ.
"Tiểu Lăng, anh cảm thấy em vẫn là đừng đi nữa, anh Dật Hành đối với anh Dật Thần vẫn là sẽ thủ hạ lưu tình, chúng ta vẫn là không cần làm cá trong chậu bị tai vạ."
"Không sai không sai, quá nguy hiểm, Dật Hành chính là một chân có thể đá sụp một bức tường, chúng ta loại bình thường này bị cậu ta một chân đá, phỏng chừng nằm bệnh viện đến nửa năm."
Quan điểm của hai anh em Giản Vũ Mân Giản Vũ Tiệp thập phần nhất trí: Trân ái sinh mệnh, rời xa Giản Dật Hành.
Hơn nữa Giản Dật Hành là người duy nhất trong Giản gia đối với Giản Nhất Lăng không có cảm giác tồn tại.
Không biết có phải bởi vì mẹ của anh Nhiếp Quân quá dong dài hay không, dẫn tới Giản Dật Hành đối nữ hài tử trước nay đều không có kiên nhẫn.
Ở trong lòng anh, nữ hài tử đều quá mức mảnh mai, hơn nữa khó hiểu, âm tình bất định.
Anh tự nhận là không có cách nào đoán được tâm tình của nữ hài tử, cho nên đối với nữ hài tử luôn luôn là kính nhi viễn chi.
Trong đó cũng bao gồm Giản Nhất Lăng.
Ở trong lòng Giản Dật Hành, Giản Nhất Lăng là một nữ hài tử đặc biệt mảnh mai.
Giống như anh dùng tay nhéo một cái, cô liền sẽ bị đánh rớt.
Cho nên Giản Dật Hành trước nay đều cách Giản Nhất Lăng rất xa, thậm chí đều không cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện.
Giản Dật Thần kêu Giản Nhất Lăng cứu mạng, Giản Nhất Lăng cũng không nhất định có thể cứu được anh ấy.
Dù sao Giản Dật Hành đánh em trai mình cũng là chuyện thường có, bọn họ cũng không cần quá lo lắng.
Huống chi chờ bọn họ đi qua, Giản Dật Hành sớm đã đánh xong.
Giản Nhất Lăng không rõ lắm tình huống, thu được Giản Dật Thần điện thoại cầu cứu, liền tính toán đi qua.
Giản Vũ Mân không muốn qua, nhưng vì em gái muốn đi, anh cũng chỉ có thể liều mình bồi quân tử.
Lái xe chở Giản Nhất Lăng cùng Giản Vũ Tiệp chạy tới nhà Giản Dật Thần.
Quả nhiên thời điểm đến nơi Giản Dật Thần đã bị đánh xong.