Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại

Chương 696




"Ân, cũng đúng." Giản Vũ Tiệp trả lời một tiếng, sau đó tiếp tục ăn thử một loại bánh ngọt.

"Ân." Giản Nhất Lăng ngoan ngoãn gật đầu.

Bọn họ hai người nói đều có đạo lý!

"Vậy cũng phải nhìn xem đã phạm phải sai lầm gì. Có một số sai lầm, cần thiết phải đối mặt, mà không phải trốn tránh, trốn tránh chính là không chịu trách nhiệm." Giản Vũ Mân hừ lạnh một tiếng.

Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng dừng động tác trong tay.

Hai người ở mặt tình cảm cho dù có trì độn cũng nhận thấy được giữa Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân không thích hợp.

"Anh, anh cùng Ân tỷ có phải hay không có chuyện gì muốn nói?" Giản Vũ Tiệp dò hỏi.

"Không có! Tôi không có!"

Không đợi Giản Vũ Mân trả lời, La Tú Ân liền giành trước một bước phủ nhận.

Này phủ nhận quá mức vội vàng, ngay cả Giản Nhất Lăng đều nhìn ra tới cô ấy có vấn đề.

Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng nhìn nhau liếc mắt một cái.

Sau đó hai người thập phần ăn ý, ngoan ngoãn lại lưu loát mà cầm lấy bánh trên bàn, đi đến bàn bên cạnh, đem không gian để lại cho Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân.

Chuyện của người lớn bọn họ không phải thực hiểu, liền không trộn lẫn vào.

"Em gái, cái này ăn siêu ngon, em ăn cái này đi."

"Ân."



Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng hai người tiếp tục ở bàn kế bên vui sướng mà ăn đồ ngọt.

Cùng La Tú Ân Giản Vũ Mân bọn họ bên này là hai hoàn cảnh hoàn toàn bất đồng.

"Cái kia Vũ ca, chuyện tối hôm qua, tôi sai rồi, tôi nhận sai tôi xin lỗi, anh xem có được hay không?"

"Ai muốn cô xin lỗi? Tôi còn không có nghe nói qua nam nhân cùng nữ nhân phát sinh loại chuyện này còn cần nữ nhân xin lỗi!" Anh là nam nhân a! Anh mới là người muốn chịu trách nhiệm! La Tú Ân cô ấy có lầm hay không!

"Nhưng mà tối hôm qua tôi.. Là tôi đối với anh.."

"Mẹ nó, lão tử mở đầu, tuy rằng sau lại sức lực không có lớn bằng cô bị cô cấp đè ở.."

Nhớ tới chi tiết chuyện tối hôm qua, Giản Vũ Mân cái đại nam nhân này cũng nhịn không được khuôn mặt phiên hồng.

"Ai?" La Tú Ân có điểm ngốc.

Vũ ca lời này là có ý tứ gì?

Là nói chuyện tối hôm qua anh ấy là tự nguyện sao?

Vũ ca là tự nguyện, kia chẳng phải là có ý nghĩa anh ấy đối với cô cũng có.. cảm giác?

La Tú Ân đại não không kịp hoạt động.

"Lão tử nói cho cô biết, liền tính muốn nói không muốn chịu trách nhiệm, cũng nên là tôi nói! Cô dựa vào cái gì mà nói?" Nếu không phải bên cạnh chính là Tiểu Tiệp cùng với Tiểu Lăng, anh đều phải cùng người trước mắt này đánh một trận.

"Tôi.. tôi không có, tôi chỉ là.." La Tú Ân nỗ lực mà nghĩ a, đại não nỗ lực mà vận chuyển a.

A a, La Tú Ân cái đứa ngốc này, ngày thường thời điểm suy nghĩ vấn đề đầu óc không phải rất linh quang sao?



Như thế nào hôm nay đầu óc không được việc.

Thời điểm mấu chốt, không được việc, muốn ngươi dùng làm gì?

Giản Vũ Mân thấy cô ấy ấp úng, cho rằng cô ấy chính là đang tự mình tìm lấy cớ tìm lý do, vì thế càng thêm sinh khí, "Muốn đi liền đi, đừng làm cho tôi lại nhìn thấy cô!"

La Tú Ân dừng lại, sau đó cúi thấp đầu xuống.

Cầm lấy túi xách của mình, đứng dậy rời đi.

Anh ấy cho cô đi cô đương nhiên hẳn là đi được rất xa.

Cô không thể quấy rầy đến cuộc sống của anh, đặc biệt là ở dưới tình huống anh không muốn bị quấy rầy đến.

La Tú Ân đi rồi, Giản Vũ Mân càng bực bội.

Nữ nhân này thật đúng là liền đi rồi!

Anh hiện tại mị lực kém như vậy sao?

Nhìn thấy La Tú Ân vội vội vàng vàng mà rời đi, Giản Vũ Tiệp cùng Giản Nhất Lăng nhất trí quay đầu mà nhìn về phía Giản Vũ Mân.

"Đừng nhìn, chuyện hôm nay thông minh một chút!" Giản Vũ Mân tức giận mà nói.

"Ngao, tẩu tử chúng ta chạy." Giản Vũ Tiệp đối với Giản Nhất Lăng nói.

Nói xong chính mình mở to hai mắt nhìn, hậu tri hậu giác phát hiện chân tướng sự tình.

Ngọa tào, anh trai cậu ta thích Ân tỷ a?